Chương 60: Đào hố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Cacao

Ma Long Tử cho rằng, Diệp Cửu Thu lựa chọn dựa vào vận khí đi khắp nơi trong Linh Khư, sẽ không tìm được quá nhiều Trùng Huyền Tinh. Giống lần đầu tiên khi ở trong tháp là gặp vận may, ngẫm lại cũng không có khả năng phát sinh lần thứ hai.

Nhưng mà hiện thực lúc sau hung hăng cho hắn ta một cái tát.

Trùng Huyền Tinh Trùng Huyền Tinh Trùng Huyền Tinh!

—— Phàm là nơi bọn họ dừng lại nghỉ chân, sau khi chém giết âm hồn canh giữ ở phụ cận, luôn có thể thu hoạch một bó lớn. Thậm chí còn có vài nơi ngay cả âm hồn đều không có, chỉ còn lại Trùng Huyền Tinh bị chôn ở dưới phế tích, chỉ chờ người duỗi tay là lấy được.

Ma Long Tử từ đầu là khiếp sợ đến giữa thì đơn thuần vì Diệp Cửu Thu mà cao hứng, nhưng đến cuối đã chết lặng.

Hắn ta cũng không phải không từng hoài nghi Diệp Cửu Thu có thủ đoạn đặc thù gì đó, nhưng lặng lẽ quan sát hồi lâu, hắn ta vẫn không thấy được manh mối gì. Ma Long Tử cũng không mở miệng dò hỏi Diệp Cửu Thu, vạn nhất là cái bí pháp gì, ấn theo quy củ Tu chân giới, tùy tùy tiện tiện mở miệng hỏi như vậy là cực kỳ không lễ phép, thậm chí có thể bị coi là khiêu khích.

Hắn ta cũng không muốn vì bí pháp gì đó không thể hiểu được mà làm Diệp Cửu Thu chán ghét.

Không có chí lớn cũng thực tốt. Ma Long Tử âm thầm đắc ý, đổi lại là tên hỗn đản Dương Hoành, đối thủ một mất một còn tiền nhiệm của hắn kia, hiện tại nhất định đã sớm bắt đầu cấu tứ biện pháp mưu hại Diệp Cửu Thu rồi.

Diệp Cửu Thu đang không ngừng cố gắng thu hoạch, cũng không dấu vết nhìn chằm chằm vào Ma Long Tử.

Nếu Ma Long Tử nổi lên tâm tư đen tối, hắn sẽ lập tức động thủ, chế trụ hắn ta xong, để Cửu U sửa lại ký ức, sau cùng thì đường ai người nấy đi. Nếu Ma Long Tử một đường thành thật, vậy có thể lưu hắn ta đến ba tháng sau, trước khi tách ra, lại để Cửu U ra tay.

Tóm lại dù sao cũng sẽ làm Ma Long Tử quên đi chuyện này, cho nên Diệp Cửu Thu không hề cố kỵ sử dụng Tứ Phương Châu.

Ma Thần Tử biết Ma Long Tử cùng một nhóm với bọn họ tiến vào Linh Khư, mà ba tháng sau bọn họ tất nhiên sẽ trở về dưới Thiên Ma Cung, việc này làm phương thức đối đãi của hắn với Ma Long Tử, không thể không bó tay bó chân.

Nhưng làm Diệp Cửu Thu có chút ngoài ý muốn, là Ma Long Tử sau một hồi rối rắm qua, thế mà giống như hoàn toàn đem việc này vứt ra sau đầu, không muốn quản.

Như vậy đối với hắn mà nói là một biểu hiện tốt, nhưng lại không thể ngăn cản hắn cảm thán Ma Long Tử quả nhiên là tên ăn chơi trác táng triệt triệt để để.

Chỉ là so với tiểu nhân, ăn chơi trác táng lại làm người ta thích hơn nhiều.

Diệp Cửu Thu không hề bủn xỉn, cũng phân cho Ma Long Tử không ít Trùng Huyền Tinh. Rốt cuộc một đường đi này, khi tao ngộ âm hồn cường đại, không có Ma Long Tử, hắn cùng Cửu U cũng không thể ứng đối nhẹ nhàng như vậy. Ma Long Tử như nhà giàu mới nổi mang theo một thân vũ khí bảo hộ cùng bùa chú, có thể nói là ra không ít lực.

Hơn nữa Ma Long Tử cũng không mang lòng xấu xa, nhưng vì an nguy tự thân, sau này vẫn là sẽ sửa chữa ký ức của nhân gia, Diệp Cửu Thu cảm thấy không giúp được Ma Long Tử, vì thế chỉ có thể lấy Trùng Huyền Tinh ra bồi thường một hai.

Bất quá hắn cũng đã nói cùng Ma Long Tử, chuyến này đi ra ngoài, khi thống kê số lượng Trùng Huyền Tinh của mỗi người, vì tranh đệ nhất danh, thu hoạch của đoàn người bọn họ đều ghi trên danh nghĩa của một mình hắn. Ma Long Tử đối với việc này không có dị nghị, mục đích hắn ta tiến vào Linh Khư không phải vì việc này, đối với khen thưởng thứ tự gì gì đó, hoàn toàn không để ý.

Tựa như hắn ta nói với Bạch Nhiên, muốn cái gì chỉ cần nói, hắn ta liền đòi lão cha. Không cần thiết phải tới nơi nguy hiểm như Linh Khư cùng một đám người tranh.

Thời gian rất nhanh đã qua hơn nửa tháng.

Linh Khư vẫn luôn bị bao phủ trong bóng đêm, vô cùng yên tĩnh.

Trước đây khi bọn Diệp Cửu Thu đang ở bên ngoài, ấn theo cách nói của Ma Long Tử, đó chính là một thành trấn bên ngoài đại tông môn, cùng Chiết Kích thành bên dưới Thiên Ma Cung có tính chất không sai biệt lắm, đương nhiên quy mô so Chiết Kích thành toàn toàn gấp trăm lần.

Mà bọn họ dần dần xâm thâm nhập, liền tiến vào bên trong tông môn này.

Tu sĩ phát hiện Linh Khư từng suy đoán, trước khi cổ tông này bị huỷ diệt, đang trải qua một hồi đại chiến, mà chiến trường đã thâm nhập vào tông môn, chém giết triển khai ở bên trong này, bởi vậy cấm chế pháp trận lớn nhỏ trong tông đều bị mở ra. Hơn vạn năm tuế nguyệt trôi đi, những cấm chế pháp trận này hơn phân nửa đã mai một, nhưng đồng dạng hiện nay vẫn có số ít như cũ ở trong trạng thái mở ra từ khi kích phát .

Không người nào hiểu biết linh lực duy trì những cấm chế trận pháp này đến tột cùng là từ đâu đến.

Nhưng lúc trước xem pháp trận lớn nhất bao phủ Linh Khư đã mất đi hiệu lực, khắp Linh Khư tối sầm xuống, bởi vậy có không ít tu sĩ ở trong lòng suy đoán, có thể là linh lực không biết từ đâu trong Linh Khư đã trải qua vạn năm rốt cuộc cũng khô kiệt hay không, vậy cấm chế nằm sâu trong Linh Khư có thể hay không cũng đồng dạng mất đi hiệu lực?

Rất nhiều người sau khi suy nghĩ ra một tầng này, đều chạy hướng trung tâm Linh Khư, đối với bọn họ mà nói, trong những cấm chế mà tiền nhân không thể phá vỡ, khả năng rất lớn sẽ có pháp bảo bí thuật thời kỳ thượng cổ còn tồn tại.

Cẩn thận ngẫm lại, những cấm chế may mắn còn tồn tại kia, không hề bị thời gian ăn mòn, cũng không hề bị vô số tu sĩ qua đi dao động, đủ để thuyết minh chỗ cường đại của nó. Như vậy đồ vật mà cấm chế bảo hộ, tuyệt đối không thể là mặt hàng bình thường.

Đây là thiên đại cơ duyên!

Cơ duyên ở trước mặt, chuyện Trùng Huyền Tinh cũng tạm thời bị gác lại một bên.

Cũng vì thế mà tuyệt đại đa số tu sĩ vội vàng chạy tới trung tâm Linh Khư, mà bọn Diệp Cửu Thu vẫn luôn ở bên ngoài vòng vèo tìm kiếm Trùng Huyền Tinh, làm hai bên hoàn toàn bỏ lỡ. Chờ khi bọn Diệp Cửu Thu thâm nhập vào sâu bên trong, nơi đi qua trống không, căn bản không thể gặp được tu sĩ nào khác, vì những người khác đã đi trước bọn họ.

Chỉ là cả ba người đều không vội.

Ma Long Tử nghĩ đơn giản nhất, hắn ta chính là bồi Diệp Cửu Thu tới, miễn cho người này vào được mà ra không được, vậy hắn ta chỉ có nước ôm Bạch Nhiên huynh đệ mà khóc thôi.

Diệp Cửu Thu tuy rằng cũng nghĩ tranh cơ duyên ở trung tâm Linh Khư một hồi, nhưng trước mắt mà nói, dù có pháp bảo quý trọng quý hiếm, cũng không so được với Khuy Địa Kính trong khen thưởng. Muốn có được Khuy Địa Kính, hắn cũng chỉ có thể tiếp tục tìm kiếm Trùng Huyền Tinh. Vì thế liền buông tâm tư sang một bên.

Mà Diệp Cửu U chỉ có một suy nghĩ, còn phải ngốc trong Linh Khư đủ ba tháng không phải sao? Liền tính người khác cướp được thứ tốt đến tay, vậy còn không cho bọn họ đi cướp đoạt lại sao? Gia hỏa xông vào trước nhất, chú định sẽ trở thành con mồi của những người khác.

Thật khờ. Y nhìn bốn phía trống rỗng, tưởng tượng thấy cảnh tượng mọi người chen chúc thâm nhập vào Linh Khư, khóe môi châm chọc cười lạnh.

Nơi bọn họ đến lúc này, dựa theo ghi chép, hẳn là ngọn núi nơi 81 đạo truyền thừa chi nhất của cổ tông.

Khi Diệp Cửu Thu đi vào chân núi, ngẩng đầu thấy đỉnh núi cao ngất tầng mây, không khỏi chấn động, là sức mạnh to lớn cỡ nào mới có thể làm núi này, địa vực rộng lớn này cùng tông môn cùng chìm xuống nền đất?

“Cấm chế nơi này đã bị hủy.” Ma Long Tử bước lên hoang vu sơn đạo, trái phải nhìn xem, theo thói quen hỏi, “Muốn đi lên sao?”

Diệp Cửu Thu lắc đầu, phụ cận này Trùng Huyền Tinh không nhiều lắm, có cũng là linh tinh mấy viên, xem trong Tứ Phương Châu, mấy điểm sáng kia ảm đạm cơ hồ có thể không kể đến.

“Lại đi hướng sâu vào trong đi.” Hắn nói, không muốn ở trên số lượng nhỏ này lãng phí thời gian. Trong Tứ Phương Châu phía trước tồn mảng lớn điểm sáng, kia mới là mục tiêu của hắn.

Từ tiến vào tới nay bọn họ lúc này mới xem như có một thời gian nghỉ ngơi.

Bọn họ hướng tới phương hướng Diệp Cửu Thu lựa chọn mà lên đường, trên đường, Ma Long Tử rốt cuộc tìm được cơ hội cùng Diệp Cửu Thu nói chút chuyện, kéo gần quan hệ. Mà Diệp Cửu Thu cũng đang muốn cùng hắn ta nói... về Bạch Nhiên.

Thái độ của Ma Long Tử đối với hắn, hắn sớm đã thấy rõ. Đơn giản chính là thích hắn. Tuy rằng cảm thấy bất đắc dĩ, không tự nhiên, nhưng đối với loại thích không mang theo ác ý này, hắn không thể tiếp thu, nhưng cũng sẽ không giống như đối với Dương Hoành cảm thấy chán ghét phản cảm.

Ít nhất từ khi nhận thức tới nay, người này đều thật cẩn thận quy quy củ củ, quả thực không giống một tên kiêu ngạo bá đạo ăn chơi trác táng.

Cái này làm cho Diệp Cửu Thu cho dù biết tâm tư của hắn ta, lại không thể nổi lên chán ghét.

Mà người vẫn luôn lợi dụng tâm ý của Ma Long Tử, là hắn. Diệp Cửu Thu thở dài, cảm thấy có chút phát sầu. Hắn suy đoán, ngọn nguồn tâm tư của Ma Long Tử đối với hắn, là ở chỗ hắn là ân nhân cứu mạng của Ma Long Tử làm cơ sở. Nhưng sự thật lại là, chính bản thân cơ sở này đã không vững chắc, là giả dối.

Giả mạo ân nhân cứu mạng, Diệp Cửu Thu còn có thể bình tĩnh. Nhưng lừa gạt cảm tình chân thành tha thiết của đối phương như vậy, hắn liền cảm thấy áy náy.

Ma Long Tử vốn nên tìm ân nhân chân chính, có lẽ sẽ thích người nọ, có một kết quả không tồi. Mà không phải coi trọng hắn, chú định không có bất cứ hy vọng gì. Hắn chính là một lòng đặt ở trên người Cửu U... Đáng tiếc Cửu U nghĩ hắn như thế nào hắn, hắn lại không biết.

Ngẫm lại, hắn cùng Ma Long Tử không sai biệt lắm có chỗ đồng bệnh tương liên.

Bất đắc dĩ giật nhẹ khóe môi, Diệp Cửu Thu chỉ có thể yên lặng kỳ vọng Ma Long Tử sau khi tìm được ân nhân chân chính của mình, có thể được như ý nguyện, sau đó không truy cứu việc bị hắn lừa gạt.

Ma Long Tử thấy Diệp Cửu Thu chủ động nhắc tới Bạch Nhiên, trong lòng cao hứng: “Ngươi tha thứ hắn?”

Diệp Cửu Thu rũ mắt, nhẹ nhàng gật đầu: “Ta nghĩ nghĩ, ở Âm Thi Tông, Bạch sư huynh xác thật đối đãi với ta không tồi.”

Diệp Cửu U nghe vậy, nghiêng mắt liếc mắt nhìn hắn, khóe môi nhếch lên , bắt đầu từ khi nào, gia hỏa này nói láo cũng có thể nói đến trôi chảy như vậy? Hà Sơn Kiến dạy hắn sao?

“Từ khi bắt đầu nhập tông, đều là Bạch sư huynh chiếu cố ta. Ta đối với tu luyện hoàn toàn không biết gì cả, thường thức ta có cơ hồ đều là Bạch sư huynh dạy dỗ.” Diệp Cửu Thu không đợi Ma Long Tử nói chuyện, liền tiếp tục nói, thần sắc hoảng hốt, giống như lâm vào hồi ức, “Ta ban đầu tu luyện mấy bộ công pháp, cũng là Bạch sư huynh chọn cho ta.”

“Ta ngẫm lại, Thi Sát quyết, Âm Phong thuật, Bộ Bộ Sinh Liên... A, còn có một bộ công pháp phòng ngự rất lợi hại.” Diệp Cửu Thu khẽ cười lên, “Công pháp kia rất khó tu luyện, Ma Long Tử ngươi có điều không biết, tu luyện công pháp kia cần hấp thu U Minh hàn khí, bởi vậy ta vẫn luôn không nhập môn được, thẳng đến lúc Dương sư huynh cho ta mượn một khối phượng bội —— Dương sư huynh, chính là Dương Hoành, ta biết Ma Long Tử ngươi không thích hắn, nhưng hắn lúc trước cũng đối với ta cực tốt, chỉ tiếc...”

“Chính là Âm Xá quyết?” Ma Long Tử chợt đánh gãy lời hắn nói.

“Ngươi biết?” Diệp Cửu Thu kinh ngạc liếc hắn ta một cái, sau khi thấy Ma Long Tử thất hồn lạc phách thì gật đầu, hắn ảm đạm thở dài một tiếng: “Lợi ích ông môn cùng một cái nhân tình, thật sự không hảo cân nhắc.”

Hắn bên này lâm vào hồi ức không cách nào tự kìm chế được buồn bã, mà bên kia Ma Long Tử nghe, sắc mặt lại giống như vỉ pha màu, biến hóa bảy sắc cầu vồng.

Ma Long Tử ban đầu thấy ngữ khí hắn mềm hoá, còn có chút vui vẻ, nhưng càng nghe càng không thích hợp, vì thế sắc mặt càng ngày càng đen, cuối cùng cơ hồ hoàn toàn xanh mét, mím chặt môi, mặt trầm như nước.

Hắn ta là người nào? Chỉ là nghe Diệp Cửu Thu đơn giản nói mấy câu, liền sáng tỏ tâm tư Dương Hoành đối với Diệp Cửu Thu, cùng với hành động âm thầm của Dương Hoành và Bạch Nhiên.

Nếu nói huynh đệ chính mình nhận định, trước đây thế mà tính toán đưa người mình thích hiện tại lên giường của đối thủ một mất một còn, làm hắn cảm thấy biệt nữu không thoải mái trong lòng. Vậy vì sao Bạch Nhiên biết rõ Âm Xá quyết, lại ở trước mặt hắn ta làm bộ không biết gì, dụng tâm khiến hắn ta không thể không hoài nghi cảnh giác.

Hắn còn nhớ rõ, chính mình đêm đó thấy Bạch Nhiên lỏa thân dưới suối nước nóng, tâm sinh tà niệm, vì thế cầm Âm Xá quyết để gã tu luyện, tính toán sau này thu làm lô đỉnh. Nhưng Bạch Nhiên lúc ấy sắc mặt cũng không chút không đúng nào, vui sướng nhận lấy.

Hiện tại nghĩ đến, Bạch Nhiên sớm đã biết Âm Xá quyết có vấn đề, lại nửa điểm cũng không biểu hiện ra ngoài, người này là lòng dạ thâm sâu cỡ nào?

Lại nghĩ sâu hơn, sau đó không lâu, hắn ta liền tao ngộ tập sát, bị buộc phải Huyết Độn. Sau đó được Diệp Cửu Thu cứu, lão cha tìm về, hắn làm cái gì?

—— Hắn ta tự mình thu hồi Âm Xá quyết từ trong tay Bạch Nhiên!

Lần tập sát đó có thể có quan hệ cùng Bạch Nhiên hay không? Biết hành tung của hắn ta ngày đó, Bạch Nhiên chính là một trong số ít mấy người.

Ma Long Tử trong chớp mắt chuyển qua rất nhiều ý niệm, sắc mặt âm tình bất định, nếu thật là như thế, Bạch Nhiên kia liền quá đáng sợ, cũng quá đáng giận.

Diệp Cửu Thu đã ngừng nói, rũ mắt, lẳng lặng nhìn dưới chân.

Bạch Nhiên không phải nghĩ cho hắn ba tháng thời gian, ở trong Linh Khư một mình ngẫm lại, dao động suy nghĩ của hắn sao? Vậy hắn liền cho Ma Long Tử thời gian, ở trong Linh Khư một mình ngẫm lại, hồi ức chi tiết lại quá khứ, hoài nghi phỏng đoán, hoàn toàn nhìn thấu Bạch Nhiên người này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro