Chương 13: Các trưởng lão Trương gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tần Trì vốn định đưa Trương Tri đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, nhưng ngày hôm sau, hai người còn chưa kịp đi ra ngoài đã bị mấy vị khách không mời mà đến cắt ngang.

Một số trưởng lão của Trương gia- cha mẹ và anh cả của Trương Tri, sau khi biết Trương Nhạc Nguyệt bị Tần Trì đánh phải nhập viện, họ đều đến nhà tìm Trương Tri để nghe lời giải thích.

Mối quan hệ giữa ba người đó và Trương Tri không tốt lắm, đặc biệt là anh cả của Trương Tri, Trương Húc, vì anh ấy là một Alpha tương đối xuất sắc nên rất chống đối Trương Tri, một em trai beta, không phải là một Omega xinh đẹp, yếu đuối và đáng yêu, vì thế nên anh ta chưa bao giờ thích Trương Tri.

Trương Tri là một người khao khát tình cảm gia đình, và điều này không bao giờ thay đổi cho đến khi ngày tận thế tới, tất cả những người anh yêu thương đều phản bội và bỏ rơi anh, bao gồm cả Tần Trì.

Ba người Trương gia ngồi trên ghế sofa không nói một lời, nhưng sắc mặt lại đều đen như Bao Chửng, Trương Tri đứng đối diện với ghế sofa, cúi đầu chờ đợi thời gian trôi qua.

Tần Trì nhớ tới kiếp trước bọn họ ngay từ đầu tận thế đã không thấy cha mẹ và anh trai Trương gia, cho đến khi anh chết cũng không gặp lại ai, nhưng nhìn Trương Nhạc Nguyệt được dạy dỗ như thế này, Trương gia phỏng chừng cũng không phải dạng tốt lành gì.

Hơn nữa, lúc trước người nhà Trương gia cũng không có ai đến, có lẽ là do Tần Trì đã thay đổi tâm tình, đánh Trương Nhạc Nguyệt nặng nề đến mức phải nhập viện, khiến quỹ đạo ban đầu có chút lệch hướng.

Hai bên giằng co hồi lâu, cha Trương cuối cùng chậm rãi nói: "Trương Tri, lần này con đã đi quá xa, chúng ta giao Nhạc Nguyệt cho con, nhưng con lại để người ngoài đánh thằng bé ra như vậy, con có xứng đáng với Trương gia không?"

Trương Tri cụp mắt xuống, một lúc sau mới thấp giọng nói: “Thực xin lỗi.”

"Chỉ nói xin lỗi thôi là được à?" Trương Húc nghe vậy thì tức giận nói: "Nhạc Nguyệt của chúng ta là bảo bối của gia tộc, chúng ta có thể tin tưởng giao thằng bé cho em, nhưng em lại đối xử với thằng bé như vậy? Em có coi trọng Trương gia chút nào không?"

Mẹ Trương cũng không chịu để yên, vội vàng trách móc: “Đúng vậy, Tiểu Tri, lần này con thật quá đáng, Tần Trì dù thế nào cũng là người ngoài, con để người ngoài làm như vậy với Nhạc Nguyệt, hơn nữa con còn nói nếu thằng bé gọi cảnh sát, con sẽ không cho thằng bé chi phí sinh hoạt, sao con có thể tàn nhẫn thế?”

Ba người càng ngày càng tức giận, ngươi một lời ta một câu nói chuyện rất hùng hổ, đến nỗi Trương Tri căn bản không nói được lời nào, chỉ có thể cúi đầu mặc cho bọn họ mắng.

Tần Trì ở một bên tức giận nhìn, đang muốn mắng vài câu, lại bị Trương Tri dùng ánh mắt ngăn lại.

Anh biết ý tứ Trương Tri, những người này đã sớm muốn cùng Trương Tri gây rắc rối một phen, hôm nay chỉ là tìm được cái cớ, nếu mở miệng cãi lại, sẽ rơi vào bẫy.

Trương Tri không được sủng ái ở nhà, không ai coi anh như người thân. Khi anh bắt đầu kinh doanh, cha Tần đã cho anh vay tiền và giúp đỡ anh rất nhiều, sau này khi anh kết hôn với Tần Trì, Trương gia cũng đòi chia tài sản của Tần gia, nhưng anh đương nhiên không nghe theo.

Vì chuyện này mà Trương Tri thường xuyên bị xa lánh, Trương Nhạc Nguyệt có lẽ đã nhận được chỉ thị từ gia đình và cố tình đến dụ dỗ Tần Trì, để gia đình hạnh phúc mà Trương Tri mong đợi sẽ bị tan vỡ.

Tần Trì luôn sống dưới sự che chở của cha mẹ, nếu không phải tận mắt chứng kiến, anh sẽ không bao giờ tin rằng trên đời có cha mẹ như vậy.

Ba người làm ầm ĩ lên, Tần Trì nghĩ thông suốt cũng không để trong lòng, thấy Trương Tri đứng khó khăn, anh liền đi tới giúp Trương Tri ngồi xuống ghế sofa, thỉnh thoảng còn giúp Trương Tri xoa xoa cái eo đang đau nhức của mình.

Có vẻ như anh cần chuẩn bị vài chiếc gối ném vào xe rồi đặt lên ghế để tránh cho Trương Tri khỏi bị đau lưng nặng hơn trong suốt chặng đường dài.

Trương Tri cảm thấy buồn cười trước hành động vô tình của Tần Trì, sau khi kết hôn, hai người chưa bao giờ thân thiết như vậy chứ đừng nói đến những hành động ân cần của Tần Trì. Trước đây, Trương Tri thậm chí còn không dám nghĩ tới điều này.

Tình huống ân ân ái ái của hai người lọt vào mắt ba người đối diện, khiến người ta vừa tức giận lại vừa bối rối.

Họ luôn nghe Trương Nhạc Nguyệt nói rằng Tần Trì rất ghét Trương Tri, nhưng bây giờ là sao? Hai vợ chồng không phải quan hệ rất tốt sao?

Dù bối rối nhưng họ vẫn không ngừng tấn công Trương Tri, sau khi phát hiện Trương Tri phớt lờ mình, họ lại chĩa mũi ngọn vào Tần Trì và đánh túi bụi , cố gắng làm cho Tần Trì tức giận để đạt được mục đích.

Nhưng trên thực tế, Tần Trì, người đã trải qua lễ rửa tội của ngày tận thế, lại không hề coi trọng những lời xúc phạm nhỏ nhặt của họ.

Ba người nói đến khô cả cổ họng, Trương Húc cuối cùng cũng không thể kìm nén được nữa, lớn tiếng nói: “Dù sao thì tôi cũng đã nhờ các bạn luật sư của mình chuẩn bị khởi kiện chuyện này. Trương Tri, Tần Trì, làm sao bây giờ? Các cậu nghĩ chúng ta nên làm gì?"

Trương Tri đang định nói gì đó, thì Tần Trì lại gãi gãi lòng bàn tay anh, mở miệng trước: "Tôi hiểu ý của anh, không phải anh chỉ muốn bồi thường thôi sao? Anh muốn gì cứ nói đi, tôi sẽ thay anh Tri quyết định."

Gia đình này chỉ muốn tống tiền anh, dù sao với tình yêu của Trương Tri dành cho Tần Trì, họ cũng biết Trương Tri sẽ từ bỏ bất cứ điều gì chỉ vì để bảo vệ Tần Trì.

Trương Húc nghe Tần Trì nói, vui mừng đến suýt chút nữa nhảy dựng lên, nhưng vẫn đè nén vui mừng, nghĩ nhất định phải khiến Tần Trì, một kẻ ngu dốt như anh phải lấy ra một ít máu mới được.

"Con trai tôi bị anh đập nát đầu rồi, đừng nói đến tiền thuốc men và tiền bồi thường nữa, đưa hai triệu đây thì chuyện này sẽ được xóa sạch." Nếu không có tiền thì làm sao họ có thể du lịch khắp nơi đây.

Trương Tri nhắm mắt lại, biết nếu không đưa tiền ra, thì sự tình sẽ không bao giờ kết thúc.

Không đợi Trương Tri đáp lại, Tần Trì lại cười chế giễu: "Hai triệu? Quá ít? Chẳng phải anh muốn nhất là công ty của Anh Tri sao?"

Vẻ mặt của ba người đều ngưng đọng, trên mặt đều lộ ra vẻ xấu hổ khi suy nghĩ của họ đã bị Tần Trì nhìn thấu.

Công ty của Trương Tri tuy có quy mô nhỏ nhưng đang trong thời kỳ có lãi, ít nhất là vài triệu lợi nhuận ròng mỗi năm, Sau khi phát triển thành công, việc trở thành người giàu nhất thành phố trong thời gian tới không phải là chuyện to tát.

Ba người đó đã thèm muốn công ty của Trương Tri từ lâu nhưng họ không muốn làm việc trong công ty nên chỉ đợi Trương Tri đưa tiền cho họ và sống một cuộc sống an nhàn mà thôi.

Chỉ là công ty rơi vào tay người khác nên bọn họ làm sao cũng không yên lòng, thấy công ty đang đi đúng hướng, bọn họ không muốn để cho Trương Tri tiếp tục cầm đầu tiền lãi, cho nên nghĩ trăm phương ngàn kế muốn chiếm được công ty và đuổi Trương Tri ra ngoài.

Không chỉ Tần Trì ý thức rõ việc này, Trương Tri cũng đã ý thức được việc này từ lâu, đều từ chối giao cho họ chức vụ cấp cao, để phòng ngừa bị giở trò và gây ra vấn đề lớn trong công ty.

Hết lần này đến lần khác bị phớt lờ, ba người rất tức giận, ban đầu dự định để Trương Nhạc Nguyệt điều khiển Trương Tri thông qua Tần Trì, ai biết rằng khi họ sắp thành công, Tần Trì đột nhiên thay đổi tính tình.

Tuy nhiên, vì sự việc đã xảy ra vào lần này của Trương Nhạc Nguyệt nên họ muốn nhân cơ hội để tận dụng tầm quan trọng của Trương Tri đối với Tần Trì và từng bước một chiếm lấy công ty của Trương Tri.

Đối với Trương Tri mà nói, công ty là sự nỗ lực cả đời của anh, ngoài Tần Trì ra, công ty là quan trọng nhất đối với anh, dù thế nào đi nữa anh cũng không thể buông bỏ nó. Nhưng đối với Tần Trì, người biết trước tương lai, công ty sẽ là thứ ít có giá trị nhất trong tương lai, không hữu ích bằng vài túi bánh quy.

[Sóng gió gia tộc kkk]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro