Chương 14: Bán công ty

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tần Trì biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, anh cũng biết sau này công ty sẽ trở nên vô dụng. Nếu người Trương gia muốn công ty như vậy, anh cũng không cần khách khí, hãy mượn ý tưởng lợi dụng của một vài người này, để anh kiếm được nhiều tiền hơn.

"Anh Tri, em muốn mở siêu thị anh bán công ty cho họ, hai chúng ta cùng nhau mở siêu thị được không?" Tần Trì nắm lấy tay Trương Tri, nghiêm túc hỏi.

Trương Tri bị lời nói của anh ta làm sốc đến mức không thể nói nên lời, đồng thời trong lòng anh cũng tràn ngập nhiều sự mất mát.

Tần Trì... thực sự muốn cùng anh mở siêu thị, hay là cố tình giở trò đồi bại cùng với Trương Nhạc Nguyệt nhằm làm tê liệt anh và tự nguyện giao lại quyền lực công ty?

Trương Tri cảm thấy Tần Trì trước mắt giống như vực sâu không đáy, nhìn không rõ, không hiểu được từng ý nghĩ, từng động tác.

Tần Trì ở cùng Trương Tri nhiều năm như vậy, cau mày cũng có thể đoán được anh đang nghĩ gì, nhìn bộ dáng bối rối và mong manh của Trương Tri lúc này, lòng anh như bị ngàn mũi kim đâm làm anh phải thở gấp.

Chính sự tàn nhẫn và thờ ơ lâu dài của anh đối với Trương Tri đã dẫn đến sự mất lòng tin từ Trương Tri, gieo nhân gì thì gặt quả đó, tất cả đều do anh làm ra.

"Anh Tri, sau khi em lấy được tiền, toàn bộ thẻ ngân hàng đều sẽ giao cho anh cất giữ. Siêu thị cũng là của anh, em cái gì cũng không đụng vào, chỉ cần anh là của em, được không?"

Anh không biết phải làm thế nào để trấn an Trương Tri, nhưng công ty đó thực sự không có ý nghĩa gì, và anh cũng không thể giải thích cặn kẽ với Trương Tri với lại cũng đang có sự hiện diện của Trương gia.

Ba thành viên Trương gia nghe được lời này của Tần Trì thì vui mừng khôn xiết, vội vàng đẩy sang một bên, nửa đe dọa nửa dụ dỗ, bảo Trương Tri hãy giao công ty cho họ, họ nhất định sẽ quản lý công ty thật tốt, v.v. .

Tần Trì chỉ muốn cười lạnh một tiếng: “Để” đánh rắm, không lấy tiền, đừng nghĩ từ trong tay anh lấy đi dù chỉ là một sợi tóc!

Năm người ồn ào suốt buổi sáng, ba người không ngừng la hét, yêu cầu Trương Tri phải nhanh chóng từ bỏ công ty, nếu không sẽ kiện Tần Trì ra tòa, họ nhất định sẽ khiến Tần Trì vào tù.

Cuối cùng, Tần Trì đã đưa ra quyết định bất chấp sự ngăn cản của Trương Tri.

"Mười triệu, công ty sẽ chuyển nhượng cho các người. Toàn bộ cổ phần của tôi và anh Tri sẽ thuộc về các người. Chỉ cần đồng ý. Nếu các người không đồng ý thì cút đi." Trương Húc là người đầu tiên đứng lên, giận dữ như bạo chúa:

"Mười triệu? Cậu đang đùa tôi à?"

Tần Trì nhướng mắt, lạnh lùng nhìn anh ta: “Anh không biết mỗi năm công ty có thể mang lại cho anh bao nhiêu thu nhập, cũng không phải anh không rõ.” Bằng không, anh cũng sẽ không vô sỉ như vậy.

Trương Húc còn muốn nói gì đó, nhưng cha Trương suy nghĩ một lúc rồi chậm rãi hỏi: "Chuyện này con có thể quyết định được không?"

Tần Trì liếc nhìn Trương Tri ở bên cạnh có chút lo lắng, siết chặt tay anh, cười đáp: “Thời kỳ đầu xây dựng công ty, bố mẹ tôi đã đầu tư, họ cũng là cổ đông lớn nhất. Tôi trưởng thành rồi, cổ phần đều đang trong tay tôi, xét về tiếng nói trong công ty, tôi có tiếng nói lớn hơn Anh Tri.”

Đây là sự thật, nếu không có sự giúp đỡ của cha mẹ Tần gia, làm sao Trương Tri, một thanh niên sống biệt lập, không có vốn và sống giống như một đứa trẻ mồ côi, thì làm sao có thể phát triển công ty đến mức này chỉ trong vài năm được chứ?

Nghe Tần Trì nói như vậy, Trương Tri biết không thể thuyết phục được anh, liền nhắm mắt lại không nói nữa, để anh tự mình đưa ra quyết định.

Quên đi, anh tất cả đều nợ người này, dù sao xác thực là nhờ sự ủng hộ của cha mẹ Tần Trì, mới để công ty của anh đi đúng hướng,  nếu như cuối cùng không còn gì cả thì cứ coi việc này như trả nợ cho Tần gia đi.

Tần Trì biết Trương Tri rất phiền muộn và cảm thấy rất có lỗi với anh, nhưng Trương Tri sẽ sớm hiểu rằng quyết định của mình là không sai.

Cha Trương suy nghĩ rất lâu, cuối cùng nói: "Tôi thực sự không thể bỏ ra 10 triệu nổi, tôi có thể...

"Không, tôi muốn tất cả đều là tiền, tôi không nhận cổ phần hay trả góp." Tần Trì mới không ngu như vậy, dùng một cái cớ không thể hoàn thành ước định liền đem công sức Trương Tri vức bỏ đưa đi.

Cha Trương rất tàn nhẫn, "Được rồi, tôi sẽ nghĩ cách kiếm tiền, con nên chuẩn bị thủ tục càng sớm càng tốt."

Nói xong, ông ta, mẹ Trương và Trương Húc đứng dậy rời đi, sau khi trở về có lẽ sẽ thế chấp chiếc xe hơi sang trọng và căn nhà mà Trương Tri mua cho bọn họ, đưa cho Tần Trì.

Tần Trì không nghĩ mình đã đi quá xa, ba người muốn lấy được thứ không thuộc về mình thì nên phải trả giá. Và khi ngày tận thế đến, số tiền trong ngân hàng tất cả đều không còn chỗ nào trả lại.

Sau đó, Tần Trì đưa Trương Tri đến bệnh viện, trên đường đi không ngừng nói mấy câu. Kể cho Trương Tri những câu chuyện cười và những điều thú vị để anh vui vẻ.

Lúc này, Trương Tri nhìn anh đang tìm kiếm những câu chuyện cười, cuối cùng cũng cười bất lực, lắc đầu.

Đứa trẻ này hình như đã trưởng thành, biết yêu thương người khác, cũng có những cân nhắc của riêng mình, không còn là thiếu gia ăn chơi chè chén nữa. Nếu Tần Trì muốn làm gì, chỉ cần im lặng ủng hộ anh ở phía sau, những chuyện khác cũng không cần suy nghĩ nhiều. Suy cho cùng, nếu không có bố mẹ Tần thì anh đã không có được như ngày hôm nay, và đối với Tần Trì, anh luôn cảm thấy dù có yêu thương anh ấy bao nhiêu cũng không đủ, hận không thể đem trái tim moi ra để Tần Trì nhìn rõ.

Chỉ là một công ty đơn thuần, Tần Trì muốn thì có thể chiếm lấy, dù sao thì anh vẫn còn trẻ, sau này sẽ có rất nhiều cơ hội để làm lại.

Sau khi đến bệnh viện truyền dịch và uống thuốc, Tần Trì đưa Trương Tri về nhà nghỉ ngơi. Trong khi Trương Tri đang chợp mắt, anh lại đặt hàng mua trực tuyến rất nhiều loại rau và trái cây sấy khô và chất tất cả vào kho.

Đêm đến, Tần Trì làm bữa tối và gọi Trương Tri dậy, hai người lại có một bữa ăn thịnh soạn. Tần Trì cảm thấy vô cùng chua xót khi khi nghĩ sau ngày tận thế mình sẽ không thể ăn được những món ăn nóng hổi thơm ngon này được nữa.

Tận thế có thể nấu ăn, chỉ cần có gạo, có mì là có thể tìm được nơi an toàn để nhóm lửa nấu ăn, nhưng vấn đề là ở tận thế có rất nhiều nguy hiểm, lại thiếu ăn thiếu quần áo. Có bao nhiêu người rảnh rỗi mà nấu cơm từ từ?

Tần Trì lại ghi thêm một món nữa vào danh sách của mình, dự định mua một ít đồ ăn nhanh như mì ăn liền. Tất nhiên, không chỉ có mì ăn liền mà còn có thể chuẩn bị sẵn cơm tự sôi, lẩu tự sôi, cháo thay thế bột trái cây, súp ăn liền, v.v. Dù sao, khi nhà họ Trương đưa mười triệu đến, số tiền trong tay Tần Trì sẽ có rất nhiều thứ để sử dụng hết.

Sau bữa tối, Tần Trì đưa Trương Tri đến gara để tiếp tục luyện tập thiện xạ, để Trương Tri phải sử dụng thành thạo trước ngày tận thế.

Trương Tri là một người thông minh và có thể học mọi thứ một cách nhanh chóng, với sự hướng dẫn trực tiếp của Tần Trì, anh nhanh chóng nắm vững các kỹ năng cơ bản. Cách điều chỉnh nhịp thở, sử dụng tư thế nào để giảm thiểu độ giật, cách mở rộng tầm nhìn, v.v.Trương Tri học nhanh hơn người bình thường.

Mặc dù tài thiện xạ của Trương Tri vẫn còn kém xa Tần Trì, Lão Viên và những người khác, nhưng hiện tại cũng đủ rồi, kẻ thù chính trong những ngày đầu tận thế vẫn là con người, khi số lượng tang thi tăng lên và trở nên cực kỳ hung dữ, đại khái là nó sẽ xuất hiện ở giữa thời kì tận thế.

Nhưng đến lúc đó, Trương Tri sẽ học được cách sử dụng nhiều loại súng khác nhau hơn từ trong những trận chiến này đến trận chiến khác.

Sau khi thời gian luyện tập kết thúc, Tần Trì vào phòng tắm rửa, khi ra ngoài không tìm thấy Trương Tri ở đâu, tim anh đập thình thịch tại chỗ, nếu không phải tìm được người ở nhà kho trên lầu thì có lẽ anh đã lập tức gọi cảnh sát rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro