Chương 5: Danh sách vật tư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có Trương Tri bên cạnh, Tần Trì ngủ rất ngon, nhanh chóng nâng cao tinh thần.

Sáu giờ sáng, ngay khi đồng hồ báo thức reo, anh đứng dậy chạy bộ và tập thể dục, để sớm thích nghi với cuộc sống trốn chạy cường độ cao trong tương lai.

Tần Trì không phải là đứa con được nuông chiều, mẹ là giáo sư đại học, bố là doanh nhân nổi tiếng trong thành phố này, cả hai đều không yêu trẻ con, họ đã cố ý bồi dưỡng kỹ năng sinh tồn cho anh từ khi còn nhỏ để tự bảo vệ mình, anh được gửi đến trường đấm bốc tự vệ.

Mỗi kỳ nghỉ hè, bố Tần đều nhờ những người đồng đội cũ đưa Tần Trì vào quân đội để tham gia trại huấn luyện thanh niên để trải nghiệm cuộc sống trong quân đội. Sau khi tốt nghiệp trung học, Tần Trì đã được Lão Viên dẫn đi khắp thế giới và học được rất nhiều kỹ năng, họ có thể sử dụng các loại súng, có kiến thức phong phú và luôn sẵn sàng chiến đấu, thậm chí có thể hoàn thành công việc cứu thương cơ bản.

Sau khi bị Trương Tri bắt lại và trở về Trung Quốc học đại học, Tần Trì lại tham gia câu lạc bộ Sanda của trường để tăng cường thể chất và bảo vệ những người quan trọng tốt hơn. Chính vì kỹ năng sinh tồn xuất sắc và sức chiến đấu đáng kể của mình mà anh có thể sống sót vài năm trong tận thế, nếu không phải Trương Nhạc Nguyệt và Vệ Chi Nam cản trở, anh sẽ không đến nỗi không đạt được gì, kết cục là một thất bại thảm hại.

Hôm nay là cuối tuần, Trương Tri không cần phải đi làm, Tần Trì dự định đưa anh đến bệnh viện khám, cũng gác lại việc thu thập đồ dùng.

Sau bữa sáng, Tần Trì im lặng đưa Trương Tri  đến bệnh viện, đồng thời truyền nước cho Trương Tri theo lời khuyên của bác sĩ.

Trương Tri nằm trên giường bệnh, nhìn chất lỏng lạnh lẽo theo ống truyền dịch hòa vào máu, liền nhớ lại cảnh sẩy thai.

Lúc đó, anh cũng đang nằm yếu ớt trên giường, khẽ mở mắt nhìn về phía chiếc đèn phẫu thuật màu trắng phía trên đầu, để nhân viên y tế tách hai chân anh ra rồi nhét một thanh kim loại vào khoang sinh sản để làm sạch mô phôi còn lại.

Toàn bộ quá trình dọn sạch tử cung đau đớn và lạnh lẽo, khiến cho Trương Tri bây giờ nghĩ lại vẫn cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, trong lòng lại xấu hổ. Đứa con mà anh mong chờ không có duyên phận với anh nên đã bỏ anh đi quá sớm. Anh cũng rơi vào bóng tối vô biên và không thể thoát ra được, nhưng may mắn thay Tần Trì sẵn sàng đồng hành cùng anh trong thời khắc quan trọng như vậy.

Trương Tri hơi nghiêng đầu, Tần Trì đang ngồi trên ghế bên cạnh, đọc hướng dẫn sử dụng các loại thuốc, người này mang vẻ mặt rất tập trung, thỉnh thoảng lại viết gì đó vào sổ tay. Trương Tri liếc nhìn nó và thấy những gì anh viết ra là tên của các loại thuốc và tác dụng chữa bệnh chính của nó.

“Em viết cái này để làm gì?”

Tần Trì mỉm cười, “Viết cho vui thôi.” Những loại thuốc này không có trong danh sách anh đã vạch ra trước đó, phải cân nhắc rằng trong một thời gian nữa chắc Trương Tri sẽ không khỏi bệnh ngay, tốt nhất là nên chuẩn bị càng nhiều càng tốt, đề phòng trường hợp bị bệnh, sẽ cần thiết trong tương lai.

Đúng như dự đoán, Trương Tri không hề nghi ngờ mà quay sang xem TV.

Họ ở trong một phòng VIP duy nhất và một bản tin đang phát trên TV ở trên tường.

“… Nghe nói, chất liệu của chiếc quan tài này được tìm thấy trong một ngôi mộ cổ vô danh rất đặc biệt. Các chuyên gia tin rằng đây là một điều kỳ diệu mà con người không thể giải thích được. Liệu trong thế giới cổ đại còn có những điều bí ẩn hơn hay không thì cũng đáng giá đào sâu cho thế hệ tương lai …”

Trương Tri xem một hồi, khóe miệng hơi nhếch lên.

Tần Trì đóng cửa lại, ngồi trên giường ôm Trương Tri vào lòng. Sau khi được trọng sinh, anh ước mình có thể bám lấy Trương Tri mãi mãi và không bao giờ buông ra.

"Cười cái gì?"

Trương Tri dựa vào anh ta và giải thích nội dung tin tức, "Người ta nói rằng các nhà khảo cổ đã phát hiện ra một ngôi mộ cổ. Quan tài trong ngôi mộ chính rất kỳ lạ. Nhìn qua nó chỉ có kích thước bằng một người, nhưng thực chất là Không gian bên trong khá rộng, gần bằng hai sân bóng rổ.”

"Có chuyện như vậy sao? Thật hay giả vậy?" Tần Trì nói vậy, nhưng thật ra anh lại tin hơn một nửa.

Dù sao Lão Viên cũng có một thứ như vậy, một chiếc hộp gỗ to bằng ngón tay cái nhưng có thể đựng được những đồ vật to bằng một lớp học, bất kể ba năm trước hay mấy năm gần đây, anh đều có thể nhìn thấy rõ ràng.

“Anh không biết, nhưng có thể lên kênh tin tức cũng không thái quá” Trương Tri tuy là người theo chủ nghĩa duy vật nhưng biết mình không hiểu biết nhiều về thế giới nên sẽ không dễ dàng đưa ra một kết luận.

*Chủ nghĩ duy vật: là một trường phái triết học
VD:Một con gà mái được coi là cái khẳng định nhưng khi con gà mái đó đẻ trứng thì quả trứng được coi là cái phủ định của con gà.

Hai người trò chuyện một lúc, Trương Tri rơi vào trạng thái hôn mê do tác dụng của thuốc, còn Tần Trì thì ở bên cạnh anh, sử dụng máy tính để thực hiện kế hoạch mới.

Ngoài loại thuốc mới, anh còn phải bắt đầu chuẩn bị đồ ăn.

Vào thời kỳ tận thế, lương thực khan hiếm đến mức đáng sợ, theo lý thuyết nhân loại đã giảm đi rất nhiều, tang thi không quan tâm đến bất cứ thứ gì khác ngoài con người, nguồn lương thực dự trữ hiện có trên thế giới chắc chắn đủ dùng cho con người sống được vài năm. Nhưng rắc rối là do tình trạng mất điện trên diện tích lớn và thiếu tủ lạnh, tủ đông nên rất nhiều thực phẩm đã bị hư hỏng, không thể bảo quản được.

Ngũ cốc, dầu, gạo, mì và các vật tư khác cũng khó kiếm được, bởi vì hầu hết mọi khu vực có con người đều có lượng lớn tang thi lang thang khắp nơi, ngoại trừ quân đội và các căn cứ hùng mạnh với vũ khí công nghệ cao, người bình thường không thể tiến sâu vào đám tang thi để lấy đồ ăn.

Ngay cả trong một căn cứ có thể ở được, tần suất thiên tai cao khiến những người sống sót không thể trồng trọt với một số lượng lớn gia súc chết, vì vậy những trận chiến liên quan đến lương thực diễn ra vô cùng phổ biến trong những ngày tận thế.

Tần Trì dự định dùng một số tiền khá lớn để mua thực phẩm, nhất định phải có hạn sử dụng lâu dài.

Hộp gỗ nhỏ của Lão Viên không có chức năng bảo quản đồ tươi trong tủ lạnh, nếu cho vật sống vào thì sẽ bị chết ngay, điều này có nghĩa là Tần Trì không được phép cho thực phẩm đông lạnh và gà vịt sống vào trong đó còn một số loại thịt đóng hộp và sấy khô trong cũng như bột gạo thì đều được.

Trước đó, Tần Trì cũng đang cân nhắc có nên mua máy phát điện với làm một số cái tủ lạnh hay không, nhưng không gian lưu trữ của các hộp gỗ chỉ lớn như vậy, ước tính sau khi để thuốc, súng và các cửa hàng bách hóa cần thiết, v.v., sẽ không còn chỗ trống cho tủ lạnh.  Anh ghi lại và nếu sau này còn chỗ trống thì anh sẽ sắp xếp thêm.

Ai không phải là một tinh tế Boy, ăn chút rau quả tươi trong ngày tận thế thì có gì sai?

Tần Trì liệt kê nhiều loại thực phẩm và đồ uống vào danh sách, chẳng hạn như trái cây đóng hộp, thịt và cá, cũng như bánh quy nén, bánh mì, sữa và nước tăng lực. Anh cũng muốn mua một ít nước tinh khiết, phòng trường hợp dọc đường không tìm được con sông với lại xuống xe để đun nước uống quá nguy hiểm, nước tinh khiết có thể giải quyết nhu cầu khẩn cấp của anh.

Chỉ dựa vào đầu óc của anh chắc chắn sẽ không hoàn thành tất cả, sau khi Trương Tri khỏe hơn, Tần Trì muốn cùng anh đi mua sắm trong một siêu thị lớn, từ khu ăn uống đến khu sinh hoạt, viết ra tất cả những gì anh thích, sau đó quyết định mua bao nhiêu tùy theo tình hình hiện tại.

Sau ngày tận thế sẽ có một thời kỳ hỗn loạn, sau khi mất đi trật tự xã hội, có một số thứ sẽ dễ dàng lấy được hơn.

Buổi chiều, Tần Trì đưa Trương Tri xuất viện, trước khi đi, bác sĩ dặn dò anh phải uống thuốc đúng giờ, đúng liều lượng, mỗi tuần kiểm tra một lần, để làm tình trạng không nặng thêm.

Tần Trì lái xe đến siêu thị gần nhà, tiện đường đưa Trương Tri đi dạo một vòng để hít thở không khí trong lành.

Siêu thị rất ồn ào, mỗi người đều có những biểu cảm khác nhau, có người vui có người buồn, thể hiện đủ thứ biểu cảm trên đời.

Tần Trì không biết liệu có người giống như anh biết được rằng tương lai sẽ bị đảo lộn và chuẩn bị sẵn sàng cho nó hay không. Anh chỉ là một người bình thường, không phải là vị cứu tinh, anh nhiều nhất có thể ẩn danh đăng tải những dự đoán về thảm họa sắp xảy ra trên các trang mạng xã hội, và anh phải cẩn thận đi xóa dấu vết, để không bị bắt vì tội gây rối trật tự xã hội, nếu không nó sẽ vô ích.

Còn việc tin hay không thì tùy vào mỗi người.

Trương Tri đi tới trước mặt Tần Trì, chọn và lấy trong khu rau. Tần Trì vốn là một người kén ăn, để chăm sóc tốt cho dạ dày của mình, Trương Tri đã phải chịu đựng rất nhiều, thậm chí còn đăng ký tham gia một lớp đào tạo nấu ăn, trên giá sách có hàng chồng công thức nấu ăn dày đặc.

Trương Tri bỏ rau tươi vào xe đẩy và mua một ít thịt cá, nhưng Tần Trì lại quay sang phía bên kia trên kệ lấy một lon đào vàng đóng hộp.

"Em thích ăn đồ hộp từ khi nào?" Trương Tri không biết vì sao khẩu vị của Tần Trì lại thay đổi nhiều như vậy, anh không phải cảm thấy đồ hộp đã cũ, nước trái cây bên trong giống như nước thải đục từ con người sao?

Tần Trì cũng nhớ lại những lời ngớ ngẩn mà anh đã từng nói, cười giải thích:

“Thỉnh thoảng em cũng cần thay đổi khẩu vị.” Anh nhìn lướt qua trên kệ, phát hiện có rất nhiều loại trái cây đóng hộp, như dứa nata, nho, táo gai, dâu tây, và các loại trái cây thông thường.

"Anh Tri, anh thích loại trái cây nào?" Tần Trì nhớ tới Trương Tri rất không thích ăn trái cây đóng hộp, nhưng bây giờ anh không ăn, sau này anh nhất định phải ăn. Trong mắt Trương Tri hiện lên nụ cười: “Anh đều thích.”

Đây là lần đầu tiên Tần Trì hỏi anh thích gì, chẳng lẽ cũng có nghĩa là người này thật sự đang muốn lấy lòng mình sao? Tần Trì chọn vài món đồ hộp bỏ vào xe đẩy, sau đó đi đến quầy bán thịt.

Nếu có thể bảo quản được lâu thì đương nhiên là thực phẩm không có nước như thịt xông khói, xúc xích, chỉ cần không bị ẩm thì cơ bản có thể bảo quản được lâu. Tần Trì nhớ tới chương trình mình đã xem trước đó. Nói rằng thịt xông khói của một người nông dân nào đó đã được cất giữ trong tám năm, càng để lâu thì càng thơm.

Xúc xích, thịt xông khói chắc chắn là cần thiết, cũng như thịt xé nhỏ có thể ăn trực tiếp mà không cần nấu chín, những thứ này sẽ trở thành thức ăn chính để chúng cung cấp năng lượng trong tương lai.

Tần Trì lấy một túi thịt bò khô, mua một ít thịt vịt phơi khô, cá khô tẩm ướp các loại, tiếp theo những thứ này sẽ được sử dụng làm mẫu để mua từ nhiều nơi khác nhau.

Số lượng anh cần quá lớn, nếu mua trực tiếp từ siêu thị chắc chắn sẽ gây ra rắc rối không đáng có.

Trương Tri im lặng đi theo phía sau Tần Trì, hoàn toàn không biết người đàn ông này đang làm gì. Nhưng thấy anh nghiêm túc thế thì tốt hơn hết là đừng hỏi quá nhiều. Tần Trì đi vòng quanh vài lần, tìm được thịt hộp trên kệ.

Lập tức, ánh mắt anh sáng lên: “Anh Tri, anh có thích ăn thịt kho tàu không?”

"........ cũng được". Trương Tri muốn nói rằng anh thích ăn thịt kho tàu tươi nấu chín hơn.

Cầm hộp thịt kho tàu, Tần Trì có cảm xúc lẫn lộn.

Sở dĩ anh rất tin tưởng Lão Viên, sau khi sống lại chỉ nghĩ đến Lão Viên ngoại trừ Trương Tri, cũng là bởi vì kiếp trước, sau khi anh bị gãy chân, Lão Viên đã lén nhét cho anh hộp thịt lợn kho khó kiếm được này, trong khi những người bạn đồng hành khác thậm chí còn không nhìn thấy cái bóng của lon thiếc

Một lon đồ ăn bây giờ không phải là chuyện gì to tát, nhưng sau này sẽ là bảo bối khiến người ta tranh giành, Lão Viên bằng lòng cho anh đồ ngon như vậy để ăn.

Khi đó Tần Trì rõ ràng là người tàn tật, chính là gánh nặng khó chịu nhất, nhưng mỗi lần Lão Viên có món gì ngon đều cho anh một nửa. Trương Tri cũng vậy, gầy đến mức thành xác khô, dù chỉ là một miếng cũng sẽ cho anh ăn.

Tần Trì sẽ không bao giờ quên lòng tốt của hai người này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro