Phần 18: Bạn gái của tôi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Yêu cầu của em cũng ít như vậy...." Trình Chi Ngôn nhìn Tiểu Thỏ, lắc đầu giận dữ nói.

" Ai nói, yêu cầu của em còn có theo đuổi anh nước chanh!" Tay trắng nõn của Tiểu Thỏ nắm thành quả đấm ở trước ngực, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Trình Chi Ngôn nói: " Sau này em lớn lên nhất định phải gả cho anh nước chanh!"

Trình Chi Ngôn đảo cặp mắt trắng dã, đứng dậy rời khỏi.

-----

Thứ bảy, cửa nhà Hạ Phong, Tiểu Thỏ hì hục ôm quà tặng trong tay đi sau lưng Trình Chi Ngôn, ngẩng đầu nhìn thoáng qua nhà Hạ Phong, nhịn không được cảm thán nói: "Anh nước chanh, nhà anh ấy thật lớn!"

" Có cái gì lớn, không phải so với nhà chúng ta lớn ngang nhau sao...." Trình Chi Ngôn tùy ý nhìn thoáng qua thuận miệng nói.

" Nhưng mà sân nhỏ nhà anh ấy có bể bơi a!" Tiểu Thỏ chỉ vào cái ao trong suốt trong sân nhỏ hướng Trình Chi Ngôn nói.

" Đó là ao cá." Trình Chi Ngôn nhìn thoáng qua theo phương hướng ngón tay cô chỉ, nói: " Em nếu như thích, trở về nhà bảo ba anh đào cho em một cái, cái kia không thể bơi lội."

" A....Thật đáng tiếc...." Tiểu Thỏ bỗng nhiên cảm giác tiếc hận.

Trình Chi Ngôn nhìn cô một cái, đưa tay nhấn chuông cửa.

Một tiếng chuông cửa êm tai vang lên, chỉ một lát giọng nói Hạ Phong từ trong cửa vang lên: " Tớ nói với các cậu, nhất định là Trình Chi Ngôn và bạn gái nhỏ của cậu ta đến đây, tớ đi mở cửa a!"

Lời của anh ta còn chưa dứt, cửa chính trước mắt Trình Chi Ngôn và Tiểu Thỏ đã mở ra rồi.

Hạ Phong cả người mặc quần áo màu hồng vui mừng Trung Quốc cười tít mắt đứng ở cửa nói: " Hoan nghênh, hoan nghênh, Trình Chi Ngôn cậu cuối cùng cũng đến đây."

" Anh bị Phong Tử sinh nhật vui vẻ!" Tiểu Thỏ sau lưng Trình Chi Ngôn vội vàng cầm quà tặng trong tay đưa tới trước mặt Hạ Phong.

" Ai nha, đến liền đến đi, lại còn mang quà tặng làm gì, thật sự là, a.... Ha ha ha...." Hạ Phong nhìn Tiểu Thỏ trước mắt nhất thời vui mừng đến nở hoa, anh ta ngồi xổm người xuống, dùng lực ôm Tiểu Thỏ một chút, sau đó nhận quà tặng trong tay cô, vẻ mặt hưng phấn nói: " Tiểu Thỏ chuẩn bị quà tặng gì cho anh? Để anh nhìn xem... Mẹ kiếp..."

Hạ Phong từ trong túi lấy ra một bộ thành ngữ bắt chước bài thi, kéo kéo môi nhìn Tiểu Thỏ nói: " Em chuẩn bị cho anh cái này?"

" Cái này không phải em chuẩn bị, là anh nước chanh chuẩn bị."

Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, ngửa một khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Hạ Phong nói: " Anh nước chanh nói, anh ấy mang em tới ăn không phải trả tiền, em nhất định phải nỗ lực lao động giúp anh ấy cầm quà tặng...."

" Anh nước chanh của em thật không có nhân tính!" Một nắm tay Hạ Phong đánh vào trên ngực Trình Chi Ngôn, sau đó dắt tay Tiểu Thỏ hướng trong phòng đi vào: " Đến, cùng anh Hạ Phong đi vào, anh mang em đi chơi, chúng ta đừng để ý đến cậu ta."

Trình Chi Ngôn cười cười, cũng không có phản bác, đi theo phía sau hai người bọn họ đi vào.

Trong phòng khách nhà Hạ Phong, dùng khinh khí cầu màu sắc rực rỡ treo ở trên tường, phía trên treo bốn chữ to mạ vàng " Sinh nhật vui vẻ", hai bên khinh khí cầu còn dùng bong bóng cột lại thành con gấu khổng lồ, con thỏ, trần nhà thượng hạng phòng khách màu sắc rực rỡ treo hoa rực rỡ muôn màu, khắp nơi lộ ra một mảnh không khí vui mừng.

" Có phải bạn gái nhỏ Trình Chi Ngôn đến đây hay không?" Một tiếng nói có chút kỳ quái đột nhiên từ trên lầu truyền tới.

Giọng nói kia nghe qua có một chút trong trẻo giống giọng trẻ con lại có một chút giống cổ họng con vịt bị khàn.
Tiểu Thỏ có chút tò mò ngẩng đầu nhìn lại, thấy trên cầu thang xuất hiện một khuôn mặt xinh đẹp.

Da anh ta trắng nõn như ngọc, đôi mắt trong suốt thâm thúy giống như ngôi sao, mũi của anh ta thẳng, làn môi đỏ ửng nhàn nhạt tươi cười, giống như là hồng nhạn lặng yên bay xuống.

Anh này nhìn..... Giống như có phần nhìn quen mắt a....

Tiểu Thỏ nhìn chằm chằm gương mặt xinh xắn kia hồi lâu, cuối cũng vẫn không nhớ ra anh ta là ai.

" Tiểu Thỏ, em đã đến rồi à?" Người kia vừa thấy Tiểu Thỏ lập tức từ trên cầu thang chạy xuống giống như như một trận gió, vọt tới trước mặt Tiểu Thỏ, không nói hai lời túm cánh tay nho nhỏ của cô, cúi người ở trên gương mặt của cô dùng lực hôn một cái.

Đây.... Mặt này....

Tiểu Thỏ đưa tay che khuôn mặt nhỏ nhắn của mình, sau một lúc lâu sửng sốt, nhìn người trước mắt lắp bắp nói:" Anh là....Anh là cái chị kia!"

"Là anh!" Dương Giai Di đầu đầy vạch đen nhìn cô, trong giọng nói mang theo khàn khàn hướng cô buồn bực sửa chữa nói.

" A..... Đúng rồi! Là anh kia!" Tiểu Thỏ phục hồi lại tinh thần, vẻ mặt tò mò nhìn Dương Giai Di hỏi: "Anh, cổ họng anh làm sao vậy, là bị cảm sao?"

" Không phải, đang vỡ giọng, thật phiền...." Dương Giai Di buồn bực hướng Tiểu Thỏ nói: " Giống như cổ họng vịt đực, khó nghe muốn chết."

" Uh'm! Giọng nói trước đây dễ nghe hơn!" Tiểu Thỏ dùng lực gật gật đầu.

Trình Chi Ngôn nheo lại đôi mắt thâm thúy nhìn Dương Giai Di và Tiểu Thỏ vừa cười vừa nói, rốt cục nhịn không được nhàn nhạt mở miệng nói: " Tiểu Thỏ, em đã quên trước kia anh dạy em như thế nào rồi hả ?"

" A?" Tiểu Thỏ quay đầu nhìn Trình Chi Ngôn một cái, lại quay đầu nhìn Dương Giai Di trước mắt, bỗng nhiên hiểu ra nói: " Em nhớ ra rồi."

" Gì vậy?" Dương Giai Di vẻ mặt tò mò nhìn cô.

" Anh, mau ngồi xổm xuống!" Tiểu Thỏ hướng Dương Giai Di vẫy tay.

" Để làm gì, em muốn hôn anh sao?" Dương Giai Di vừa nói vừa ngồi xổm người xuống, đến gần Tiểu Thỏ.

" Bốp." một tiếng giòn vang, Tiểu Thỏ tát một cái vào trên trán Dương Giai Di.

"...."

Dương Giai Di bị động tác bất thình lình cô biến thành ngây ngẩn cả người, sau một lúc lâu mới che trán mình kỳ quái nói: " Tiểu Thỏ, em đánh anh làm gì?"

" Anh nước chanh của em nói, sau khi người nào tùy tiện hôn em liền trực tiếp đi lên đánh người đó, không cần khách khí!" Hai tay Tiểu Thỏ chống nạnh giọng nói trong trẻo hướng Dương Giai Di nói.

"...."

Dương Giai Di đứng dậy, vẻ mặt không nói gì nhìn Trình Chi Ngôn nghiến răng nghiến lợi nói: " Được a, Trình Chi Ngôn bản lĩnh thật lớn, chính mình không dám tới đánh tôi, vậy mà cho bạn gái nhỏ của cậu đánh tôi, cậu biết tôi cho tới bây giờ cũng không đánh con gái!"

Trình Chi Ngôn mặt mỉm cười, vẻ mặt vô tội hướng anh ta giang tay nói: " Không phải nhằm vào cậu, cho dù là Hạ Phong đi lên hôn em ấy cũng sẽ bị em ấy đánh!"

" Phi, cậu chính là cố ý! Cậu biết rõ rành rành chỉ có tôi hôn em ấy!"

"A.... Vậy cậu biết em ấy là bạn gái của tôi còn đi hôn em ấy, cậu nói cậu không phải là tìm đánh?"

" Lúc trước là ai nói em ấy không phải bạn gái cậu, hiện tại tại sao lại biến thành bạn gái cậu rồi!"

" Được rồi, được rồi, bình tĩnh bình tĩnh!" Hạ Phong mau chạy ra đây hòa giải, hướng hai người bọn họ nói: " Hai người các cậu bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút, đã tranh đoạt sáu bảy năm, có mệt hay không...."

Trước Cài ĐặtSau
" Không mệt mỏi!" Trình Chi Ngôn và Dương Giai Di liếc đối phương một cái, trăm miệng một lời trả lời.

...

Hạ Phong nháy mắt không biết nói gì.

" Anh Phong Tử." Tiểu Thỏ nhìn Trình Chi Ngôn lại nhìn Dương Giai Di, cuối cùng đi đến trước mặt Hạ Phong đưa tay kéo góc áo của anh ta.

" Uh'm?" Hạ Phong cúi đầu, nhìn Tiểu Thỏ đứng ở trước mặt mình.

" Anh cũng có chuẩn bị quà sinh nhật cho anh!" Tiểu Thỏ cúi đầu, ở trong ba lô nhỏ đeo sau lưng tìm lại tìm, tìm hồi lâu cuối cùng tìm ra một đóa hoa nhỏ màu đỏ đưa tới trước mặt Hạ Phong nói: "Sinh nhật vui vẻ!"

Hạ Phong hơi hơi ngẩn ra, nhìn đóa hoa nhỏ trước mắt.

Đóa hoa là vải màu đỏ bằng lụa, nhị hoa là vải nhung màu vàng lóe sáng, cánh hoa nhỏ tinh tế nắm ở trong tay Tiểu Thỏ, một mảnh lá cây xanh biếc đang đung đưa đón gió.

" Đây là..... Hoa hồng sao?" Hạ Phong có phần cảm động nhận hoa hồng nhỏ thấp giọng hỏi.

" Đây là hoa hướng dương! Là em ở tiết học thủ công trên nhà trẻ làm!" Tiểu Thỏ cười tít mắt nhìn Hạ Phong giọng nói trong trẻo trả lời.

" Tiểu Thỏ!" Hạ Phong chớp chớp mắt mấy cái nhìn khuôn mặt hồng hào của Tiểu Thỏ trước mắt, nhịn không được một tay ôm lấy cô vào trong ngực nói: " Em thật sự là quá đáng yêu! MU ~ ~ MA ~ ~ ~!!"

Hạ Phong bẹp một cái, cũng hôn ở trên khuôn mặt Tiểu Thỏ.

Trình Chi Ngôn đứng sau lưng Hạ Phong, cặp mắt hơi hơi nheo lại ánh mắt nguy hiểm nhìn anh ta.

" Bốp" một tiếng, không báo trước, Tiểu Thỏ lại vỗ một cái tát vào trán Hạ Phong.

" Không được tùy tiện hôn em!" Tiểu Thỏ che mặt trứng tròn, trừng mắt to trắng đen rõ ràng nhìn Hạ Phong.

" Ha ha....Chỉ là bị đánh, hôn em một cái cũng đáng rồi!" Hạ Phong cười hì hì đứng dậy, hoàn toàn không thèm để ý mình bị Tiểu Thỏ đánh một cái.

" Tiểu Thỏ, Tiểu Thỏ, cho anh hôn một chút!"

Những cái nam học sinh khác cũng lập tức bắt đầu ồn ào, một đám đều hướng trước mặt Tiểu Thỏ nói.

Tiểu Thỏ bị hoảng sợ, vội vàng chạy về phía sau Trình Chi Ngôn trốn tránh, đôi bàn tay bắt chặt lấy tay áo anh, thò ra một cái đầu la lớn: " Người nào cũng không cho phép hôn em! Chỉ có anh nước chanh mới có thể hôn em!"

"A...A...A!"

" Hôn một cái! Hôn một cái!"

" Chỉ có Trình Chi Ngôn mới có thể hôn a!"

Những cái nam sinh này ồn ào càng thêm lợi hại.

Hai má Trình Chi Ngôn ửng đỏ đứng ở nơi đó, đôi mắt trong suốt lườm những cái nam sinh này một cái.

Những người đó lập tức liền không nói gì nữa.

Thời khắc mấu chốt, uy tín lớp trưởng vẫn còn ở trong này.

" Được rồi, các cậu đừng náo loạn, mau lại đây ăn bánh ngọt đi!" Hạ Phong mau chạy ra đây, giải vây cho bọn họ.

Ở nhà Hạ Phong ăn uống no đủ lại chơi một buổi chiều, Tiểu Thỏ sờ bụng nhỏ tròn trịa của mình, vẻ mặt hạnh phúc kéo tay Trình Chi Ngôn về nhà.

Trên đường về nhà, môi hồng nhuận của Tiểu Thỏ cười đến cong thành một đường thẳng.

Trình Chi Ngôn có chút nghi hoặc nhìn cô, thuận miệng hỏi: " Có chuyện gì vui vẻ như vậy?"

" Ha ha, anh nước chanh, anh cuối cùng đồng ý em làm bạn gái của anh rồi!" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, ánh mắt tròn tròn nhìn chằm chằm Trình Chi Ngôn cười.

" Anh đồng ý khi nào?" Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô.

" Lúc nãy anh cùng anh kia cãi nhau, rõ ràng có nói em là bạn gái của anh!" Tiểu Thỏ nhắc nhở anh.

" A....... Đó là anh thuận miệng nói."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro