Chương 11: Yến hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trung Ương tinh Mộc gia.

Mộc Lâm Đồng đang cố gắng nhớ tài liệu, hai mí mắt đều sắp dính vào nhau. Người máy Tiểu Nhất ở bên cạnh giống như một giám thị nghiêm khắc nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Mộc Lâm Đồng, sợ Mộc Lâm Đồng sẽ lười biếng ngủ.

Mộc Lâm Đồng nhìn Tiểu Nhất uy vũ hùng tráng, cảm thấy mình khổ bức không chịu được, dường như không có ai có mùa hè thảm hơn cậu. Vốn dĩ nghỉ hè là có thể an tâm ngủ, không nghĩ còn thảm hơn so với đi học. Ít nhất trong thời gian đi học, ngoại trừ ăn uống, đi học, thời gian khác cơ bản là ngủ. Nghĩ lại hiện tại, đối với cậu, quả thực chính là tai nạn.

Không được, cậu phải tìm cơ hội chợp mắt một chút, khó chịu quá, Mộc Lâm Đồng nghĩ thầm.

Vì thế Mộc Lâm Đồng liền nói với Tiểu Nhất: "Tiểu Nhất, ta muốn ăn gà hầm nấm ngươi làm, gà muốn mới, nấm cũng phải mới." Cứ như vậy, Tiểu Nhất sẽ phải tìm quản gia lấy nguyên liệu tươi mới. Trong lúc giết gà làm cơm, thời gian này quả thực không cần lâu lắm. Tiểu Nhất có việc làm, sẽ không tới quấy rầy cậu, cũng đủ cậu ngủ một chút.

Quả nhiên mắt điện tử của Tiểu Nhất loé loé, thân là người máy vô pháp từ chối yêu cầu của chủ nhân, ngay lập tức nhận lời Mộc Lâm Đồng: "Được, chủ nhân. Nhưng nơi này không có gà và nấm tươi, ta hiện tại đi tìm Mộc quản gia mang tới, ngài từ từ." Nói xong lập tức chuyển động thân thể máy móc hùng dũng oai vệ đi ra ngoài, hoàn toàn quên việc phải giám sát Mộc Lâm Đồng.

Mộc Lâm Đồng nhẹ nhàng thở ra,  hoá ra  lừa Tiểu Nhất đơn giản như vậy, chỉ cần tìm việc cho nó là được. Vì sao trước đây cậu không nghĩ tới nhỉ? Thôi, trí nhớ kém giống như không có chủ hồn, rất ít giống hôm nay tự hỏi một việc, bởi vì một hồi cậu lại quên mất. Cậu sẽ không rảnh tự hỏi bởi vì đã ghé vào bàn ngủ rồi.

Mà Tiểu Nhất đồng học, đi lấy nguyên liệu thức ăn về liền ở vội vàng ở phòng bếp, không hề phát giác chủ nhân đã ngủ nằm bò rồi.

Thẳng đến hai giờ sau, Tiều Nhất bưng gà hầm nấm nóng hầm hập tới, nhìn chủ nhân nhà mình đã ngủ rồi.

Nửa giờ sau, Mộc Lâm Đồng thành công tỉnh táo trở lại ngồi ở bàn cơm bắt đầu thưởng thức mĩ vị gà hầm nấm. Vừa ăn vừa cảm thán gia gia thật tinh mắt, đồ ăn này quả nhiên vô cùng ngon, gà hầm nấm này là Mộc lão gia tử tìm được trong sách tổ truyền, bởi vì hồi nhỏ Mộc Lâm Đồng không quên đồ ăn tinh tế. Thế là Mộc lão gia tử lục tung sách cổ trong nhà, cuối cùng tìm ra một thực đơn nhăn nhúm, toàn bộ thực đơn đều đưa vào trình tự của Tiểu Nhất. Toàn bộ Mộc gia ngoại trừ ông cháu Mộc Lâm Đồng còn có Mộc quản gia và mấy tâm phúc, không ai biết Tiểu Nhất còn sẽ làm đồ ăn Hoa Hạ cổ.

Mộc Lâm Đồng ăn một nửa, quang não loé loé, là số lượng không nhiều lắm hơn nữa miễn cưỡng nhớ được bạn tốt Mộc Tiểu Bắc. Đến nỗi vì sao hai người trở thành bạn tốt, đại khái là hai phế tài thưởng thức lẫn nhau? Trừ ra có lẽ còn có âm đọc họ giống nhau làm hai người cảm giác tìm được tổ chức.

Gia tộc Mộc Tiểu Bắc năm nay chen vào tam lưu thế gia, ở cuối cùng. Mộc Tiểu Bắc chỉ có thiên phú C, nhưng hắn không có dị năng. Bị lão ba hắn đưa vào trường học thế gia Mộc Lâm Đồng học. Học viện thế gia đều là con cháu thế gia, có tài có thế, còn cháu thế gia đại bộ phận đều ưu hoá gen nên giá trị tiềm năng đều tương đối cao.

Đối lập lại, Mộc Tiểu Bắc giống người thường liền tồn tại giống như đội sổ. Hắn muốn thôi học một lần, cho đến một lần vừa vặn cùng trường thi với Mộc Lâm Đồng. Nhìn vị này vào trường thi, viết xong tên liền ngủ từ đầu đến cuối phế tài, bỗng nhiên giống như nhìn thấy ánh sáng, duyên hợp mắt. Sau lại có cơ duyên  xếp vào cùng một ban, vì thế đội sổ 1 đội sổ 2 thành công hội hợp lại với nhau.

Mộc Lâm Đồng nhận được quang não, truyền ra thanh âm Mộc Tiểu Bắc phía đối diện: "Ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?"

Mộc Lâm Đồng nhíu mày: "Chuẩn bị cái gì?"

"Ta liền biết ngươi đã quên mất cho nên cố ý nhắc ngươi, đêm nay là tụ hội tốt nghiệp." Mộc Tiểu Bắc trả lời.

Mộc Lâm Đồng loáng thoáng nhớ có một chuyện như vậy "Ta nói với quản gia, cho hắn sắp xếp một chút, lát nữa gặp."

"Ai, vậy ngươi nhớ rõ thời gian địa điểm không?"

"Lười nhớ, quản gia sẽ biết."

"Được, lát nữa gặp."

Tắt quang não, sau khi thông báo quản gia, Mộc quản gia thực nhanh mang quần áo tụ hội buổi tối tới.

"Tam thiếu gia, đêm nay các ngươi tụ hội ở khách sạn Emgrand, bao lầu bảy, đêm nay 6 giờ bắt đầu." Mộc quản gia hỗ trợ sửa sang cho Mộc Lâm Đồng, thấp giọng hỏi: "Muốn hôm nay ta đi theo không?"

"Ngươi trước đưa ta đi, sau đó xem tình huống lại nói." Mộc Lâm Đồng hiển nhiên là sợ chính mình lúc đó ngủ rồi.

Một chiếc phi hành khí xám bạc có gia huy cây nhỏ ngừng ở ngoài sân, Mộc Lâm Đồng đi qua sân quần ma loạn vũ, cuối cùng không màng các thực vật kêu gọi lên phi hành khí.

Mộc quản gia ngồi ở ghế điều khiển quay đầu: "Thiếu gia, trực tiếp đến khách sạn sao?"

"Trước đi đón Tiểu Bắc."

Mộc Tiểu Bắc vừa mới lên phi hành khí đã bị một thân lễ phục trắng của Mộc Lâm Đồng kinh diễm, "Mộc Mộc, ngươi hôm nay thật đẹp mắt."

Thiếu niên ngồi chỗ đó có gương mặt tinh xảo, mặt mày như hoạ, xứng với lễ phục thuần trắng, Hoa Hạ cổ có câu nói gì?

Người xa lạ như ngọc, công tử thế vô song. Hiện tại Mộc Lâm Đồng quả thực giống như công tử bước ra từ tranh.

Mộc Lâm Đồng nhìn Mộc Tiểu Bắc mặt mày hớn hở mặc lễ phục màu xanh lam, cùng mặt trẻ con của đối phương vô cùng tương xứng, hơi mỉm cười: "Ngươi cũng không tồi."

Qua một lát liền đến mục đích, khi hai người xuất hiện ở cửa bữa tiễ trên lầu ba, bề ngoài hai người lập tức hấp dẫn tầm mắt mọi người, còn nghĩ đúng là công tử thế gia, có khí chất như vậy. Nhưng tập trung nhìn lại, ánh mắt lập tức trở nên khinh thường, này không phải là hai phế vật trong bán sao? Không nghĩ tới trang điểm lên còn ra hình người.

Mộc Lâm Đồng hoàn toàn lơ đi cười nhạo hoặc ánh mắt khinh thường xung quanh, mắt nhìn bốn phía, ý đồ tìm nơi có thể ngủ.

Lúc này một nam nử có khuôn mặt âm như mang theo mấy tùy tùng lại đây, đi đến trước mặt Mộc Lâm Đồng, đôi mắt hẹp dài không có ý tốt nhìn Mộc Lâm Đồng, mặt mang vài phần khinh miệt "Nha, đây còn không phải ban chúng ta đại danh đỉnh đỉnh phế vật nhất tinh tế sao, đằng sau còn đi theo cái nhị phế." Nghe hắn nói xong, mấy người phía sau liền cười nhạo phụ hoạ.

Người này Mộc Lâm Đồng ít nhiều có ấn tượng, bởi vì không phải tất cả mọi người sẽ cho Mộc gia mặt mũi. Gia gia nhà mình rất lo lắng cho cậu phổ cập khoa học rất nhiều thứ, ít nhiều có ấn tượng. Mộc gia tuy là thế gia nhất lưu, nhưng lại không phải đứng đầu, liền như gia tộc phía sau người này - Khương gia.

Khương gia là thế gia thú nhân, gia tộc dòng chính là thú nhân xà tộc, nhiều thế hệ làm chính trị, hiện tại  người đứng đầu chính trị chính là Khương gia bọn họ. Khương gia địa vị ở chính giới giống với Bách gia ở quân đội. Cho nên Khương gia và Bách gia nhiều thế hệ bất hoà cơ bản mọi người đều biết, mà Mộc gia nhiều thế hệ giao hảo với Bách gia cũng là đối tượng bọn họ chèn ép.

Mà trước mặt chính là đích tử thứ 7 của Khương gia, Khương Minh Hạo, thiên phú cấp A, thú nhân dị năng ăn mòn.

Mộc Lâm Đồng đối với đồ vật máu lạnh trơn tuột không có hứng thú, cậu rốt cuộc nhìn đến một góc có sô pha mềm mại, lôi kéo Mộc Tiều Bắc vòng qua mấy người đi đến bên kia.

"Mộc Mộc, chúng ta đi đâu vậy?" Mộc Tiểu Bắc thoáng yên lòng, vừa mới nhìn đến con rắn kia tim đều nhấc đến cổ họng, loại động vật máu lạnh này nhìn rất ghê tởm. Chính là hiện tại hắn không thể biểu hiện ra ngoài, liền sợ trêu chọc mang đến phiền toái cho gia tộc, ngày thường cũng nhẫn nại nuốt giận.

Mộc Lâm Đồng chỉ tay: "Bên kia."

Mộc Tiểu Bắc nhìn sô pha bên kia liền trầm mặc, quả nhiên không hổ là thần ngủ.

Mộc Lâm Đồng đi đến góc bên kia không ai chú ý, bí mật lấy ra máy quét gia gia đưa cẩn thận quét vài cái, phát hiện không  có vấn đề hít một hơi sâu nằm liệt lên trên.

Người hầu cách đó không xa quan sát nhìn động tác cậu, mỉm cười quỷ dị. Đi đến một góc âm u, lấy ra quang não liện hệ: "Đại nhân sự kiện kia đã làm thoả đáng, ta tận mắt nhìn thấy hắn nằm xuống. Vậy khi nào đại nhân chuyển khoản lại đây? Hiện tại sắp xếp? Tốt, cảm ơn đại nhân, về sau có chuyện tốt như vậy, ta còn nguyện ý vì đại nhân cống hiến sức lực.

"Ha ha, đấy chính là phối phương thượng cổ, đừng lãng phí."

Đằng sau rất náo nhiệt, Mộc Lâm Đồng bọn họ đi ngang qua sân khấu lão sư, kính một ly, liền xuống sân khấu. Nguyên nhân là quá ồn, ngủ không được. Nhưng mà Mộc quản gia sớm chờ ở bên ngoài đón hai người trở về.

Đêm đó Mộc Lâm Đồng cảm thấy càng thêm mệt mỏi so với ngày thường, nằm trên giường nháy mắt ngủ.

Buổi sáng hôm sau, dưới báo thức ma quỷ của người máy Tiều Nhất, nửa ngày không thể đem người đánh thức. Tiểu Nhất cảm giác được không thích hợp, lập tức thông báo quản gia.

Mộc quản gia biết việc lớn, lập tức thông báo cho Mộc lão gia tử vừa mới lên phi thuyền.

Mộc Lâm Đồng phiên bản nấm U Minh Quỷ tận mắt thấy ông lão sắc mặt hết xanh lại trắng, vừa lo lắng vừa tức giận, cuối cùng chuyển thành lo lắng.

Mộc Lâm Đồng cũng có chút nóng nảy, bởi vì cậu loáng thoáng cảm nhận được hồn khối hiện tại không thích hợp, cảm giác hồn khối giống như yếu đi.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy