Chương 36: Bắt trùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn Đường Yến Đông đi qua quấy rối, trong mắt U Thủy lóe lên một tia dị sắc, tuyệt đối không thể để Đường Yến Đông lại đây quấy rối. Mộc tam thiếu này giống như đúc người nghĩa phụ muốn tìm, mặc kệ có phải hay không, muốn đem ra khỏi trường quân đội đệ nhất Tinh Minh, phải xuống tay thật tốt.

Anh trai cũng sẽ tiếp ứng hắn, đến lúc đó bọn họ sẽ trực tiếp rời khỏi Trung Ương tinh trở về đại bản doanh. Kết thúc đoạn du lịch nghẹn khuất này, đối diện với mấy người bộ dáng xa cách chính mình quả thực làm người không chịu nổi.

"Nhìn thời gian rồi nói." Mộc Lâm Đồng cảm nhận được, cứ việc đối phương tỏ ra rất thích cậu nhưng nhìn ánh mắt đối phương, không có một tia yêu thích nào bên dưới thần sắc thẹn thùng kia.

Trên đường U Thủy nhìn quang não, tựa hồ có chuyện phải đi ra ngoài.

Lúc này Đường Yến Đông tới gần "Tam thiếu, hắn có chút không thích hợp, ngươi phải chú ý một chút."

"Đúng vậy, mục đích quá rõ ràng, tựa hồ hắn có chút quá gấp?" Vạn Đình gắp một đũa đồ ăn, chậm rì rì nói.

Lưu Quân gãi gãi đầu, không quá rõ ràng mấy người nói gì "Còn tốt đi, theo đuổi một người còn không phải như vậy sao?"

"Ngươi không hiểu, sau này tiếp xúc nhiều sẽ biết, hiện tại ăn cơm của ngươi đi." Vạn Đình trả lời, đối với Lưu Quân không nhìn ra, nàng cảm thấy rất bình thường.

Những người như họ, sinh hoạt trong vòng nhiều năm như vậy, không nói bản lĩnh khác nhưng ánh mắt xem người vẫn phải có. Trong nhà ân cần dạy bảo từ nhỏ, còn có tụ tập theo từng người có mục đích, nhìn nhiều tự nhiên sẽ phân biệt mục đích của một người có đơn thuần hay không.

Giống như U Thủy đem theo mục đích tới tiếp cận bọn họ như vậy, không một ngàn thì cũng có mấy trăm. Thoạt nhìn qua có vẻ đạo hạnh chưa sâu?

Mộc Lâm Đồng gật đầu "Ta biết, ta chỉ là muốn biết hắn muốn làm gì?"

"Nè nè nè, lòng hiếu kì hại chết mèo, ngươi sẽ không thật đi nơi kia đi?" Đường Yến Đông nhìn Mộc Lâm Đồng một bộ trầm tư ngo ngoe rục rịch, bất đắc dĩ nói.

"Các ngươi đang nói gì đấy? Bộ dáng thật nghiêm túc?" Trương Kỳ cuối cùng chạy tới từ hệ chỉ huy, bưng cơm đặt mông vào chỗ trống bên cạnh, sau đó ăn ngấu nghiến: "Đói chết ta rồi, lót bụng rồi nói tiếp. Ai nha, sao không nhìn thấy bạn học mới?" Vị bạn học mới này nhìn qua rất không đúng, gặp qua vài lần cũng chưa nói được mấy câu, mỗi lần đều cúi đầu bộ dáng thẹn thùng không phải rất quen thuộc.

Đường Yến Đông nhìn bộ dáng ăn ngấu nghiến của Trương Kỳ, trong lòng cười ngất trời, tên này đi hệ chỉ huy nửa tháng, thoạt nhìn cả người chắc nịch không ít, lượng cơm gấp hai trước đây, có thể thấy hệ chỉ huy đáng sợ như thế nào "Hiện tại chúng ta nói còn không phải hắn sao, sau quân huấn có 3 ngày nghỉ, hắn hẹn tam thiếu hoa tiền nguyệt hạ. Sao hôm nay không bị giữ lại đặc huấn, còn đúng giờ đến đây?"

*Hoa tiền nguyệt hạ – 花前月下 – huā qián yuè xià (trước hoa dưới trăng, chỉ những nơi nam nữ tỏ tình, nói chuyện tình yêu).

"Má, diễm phúc của tam thiếu đến không kịp chuẩn bị, sợ là mang màu sắc khác chứ không phải màu hồng phấn." Trương Kỳ làm mặt quỷ với Mộc Lâm Đồng, nhìn đối phương không có ý kiến liền biết trong lòng cậu nắm chắc. Ngược lại nói với Đường Yến Đông "Hình như hôm nay Hùng huấn luyện viên lâm thời có việc, hiện tại đúng giờ tan học khó như vậy sao? Hùng huấn luyện này thật biến thái, ta nghi ngờ hắn thường xuyên bị thú nhân hệ mèo ngược đãi, lúc này mới huấn luyện ta đến chết, thật là đáng sợ."

Lúc này thiếu niên thanh tú tái nhợt đi tới một rừng cây nhỏ, bây giờ cũng không có ai, có vẻ an tĩnh dị thường, gió thổi qua lá cây truyền đến âm thanh "sàn sạt".

U Thủy không ngừng thay đổi ví trí góc độ, nhìn quanh khắp nơi, tựa hồ tìm cái gì. Trước mặt đột nhiên hiện lên bóng người quen thuộc, vội vàng bước nhanh qua "Anh, ngươi gọi ta tới làm gì, có việc nói qua quang não không phải được rồi sao?"

Bóng người đối diện quay lại, nếu Mộc Lâm Đồng ở đây nhất định sẽ nhận ra đây chính là chủ quán quái dị ở phố đào bảo.

" Gọi ngươi tới đây là nói tin tức của cha nuôi, đang chạy tới Trung Ương tinh. Việc Mộc tam thiếu, ngươi làm thế nào rồi?"

Kì thật hắn đối với người em trai này không xem trọng, bởi vì thể chất so ra càng yếu một chút, vẫn luôn điều dưỡng, không gặp qua bao nhiêu việc lớn trên đời. Nhưng mà bây giờ cũng không có cách nào, năm trước hắn đã vào hệ đào tạo thực vật chuyên nghiệp, sau đón vì nguyên nhân thân thể đã tạm nghỉ học, không nghĩ tới cái thân phận này hiện tại vừa vặn tốt có thể tới gần Mộc tam thiếu. Ngày đó hắn đã gặp mặt bọn Mộc tam thiếu, giờ thay người đã không kịp.

Mà đám người Mộc tam thiếu bên kia phỏng chừng đã nhìn ra U Thủy có chút vấn đề, nhưng xuất phát từ các loại nguyên nhân, bọn họ đại khái sẽ muốn nhìn xem U Thủy muốn làm gì, mặc kệ thế nào, chỉ cần cậu đáp ứng, mặc kệ tới mấy người, tới nơi của bọn họ, ai cũng không trốn thoát được.

"Không biết, đối phương nói suy xét." Kì thật U Thủy cũng bực bội, nguyên bản hắn không nghĩ tới hệ đào tạo thực vật chuyên nghiệp, lúc này qua quân huấn, quả thực không chịu nổi, hận không thể ngay lập tức đưa Mộc tam thiếu đến bên người cha nuôi, rời đi nơi đây. Còn không phải chỉ là lớn lên giống với bức họa mấy nghìn năm sao? Cho dù tương tự cũng không phải là người trước đây, ai có thể sống mấy ngàn năm, chẳng sợ cấp 13 trong truyền thuyết cũng không có khả năng.

"Ngươi nói với hắn? Không phải đã dặn ngươi phải kiên nhẫn, mới nửa tháng đã nói, bọn họ nhất định cảm thấy ngươi có vấn đề." Đối với người em trai này, hắn cũng đau đầu không thôi. "Hiện tại phỏng chừng không diễn, nửa tháng sau bọn họ có hoạt động gì ngươi liền đi theo đi, tùy thời báo hành tung cho ta. Thời điểm phát hiện Mộc tam thiếu, thật vất vả lại cùng đi tiễn người của quân đoàn số 8. Lần này nếu có thể thành công, quân đoàn số 8 tuyệt đối sẽ ngóc đầu trở lại, cần thận trọng giả thiết lộ tuyến rút lui."

"Nhưng mà ta chờ không kịp, hắn làm như không thấy ta, vòng nhỏ hẹp năm người bọn họ, ta tới muộn không thể chen vào, theo lí thuyết đám con cháu thế gia có tính bài ngoại ta có thể hiểu, nhưng vì sao Lưu Quân đến từ tinh vực xa xôi cũng dung nhập được vào? Như vậy còn không bằng nói nhanh, không được, sau ta phải nghĩ cách, dù sao hắn cả đời hắn không có khả năng ở lại đây. Hơn nữa theo ta được biết hắn chỉ là một phế vật, mấy ngày nay ở cạnh hắn ta không cảm nhận được một chút dị năng. Làm bí mật chút, nói không chừng ở trường học chúng ta cũng có thể dẫn hắn đi." U Thủy oán giận nói.

Nhìn bộ dáng em trai không kiên nhẫn liền biết sự tình khó làm, nghĩ đến ngày đó khi Mộc Lâm Đồng đi vào sạp đúng thật là không cảm nhận được dị năng gì, nhưng khảo sát chất lượng tân sinh đầu năm cũng không phải giả, Mộc tam thiếu này cũng không phế như trong truyền thuyết. Hiện tại quân đoàn số 8 phái người đến làm huấn luyện viên cho trường, hơn nữa hắn nhìn trong đó có hai gương mặt quen thuộc, phía dưới có người cho tư liệu, chính là những người chuyên môn phụ trách đuổi bắt tổ chức bọn họ.

Một khi bên ta có gió thổi lay phỏng chừng đối phương có thể ngay lập tức phát hiện, rốt cuộc bọn họ không xa lạ tổ chức. Hắn hoài nghi quân đoàn số 8 phát hiện rất nhiều thế hệ trẻ bọn họ ở Trung Ương tinh. Bọn họ nhập học dùng thân phận thật, nếu bị phát hiện, về sau phỏng chừng quang não và điểm tín dụng đều phải dùng thân phận giả, thật có chút mất nhiều hơn được.

"Ta bên này hỏi cha nuôi, thời gian quân huấn sắp tới rồi, ngươi mau trở về đi. Nhớ cẩn thận chút, không thể bất cẩn, rốt cuộc huấn luyện viên của ngươi hiện tại là người quân đoàn số 8, bị phát hiện liền phiền phức."

"Tốt, anh biết trước đây em không tham gia hoạt động của tổ chức mà, họ không bắt được chân của em đâu.'

Chờ đến khi U Thủy rời đi, hắn mở quang não, báo một chút tình huống cho cha nuôi.

Lúc này U Thủy không chút hoang mang về còn chưa biết, Mộc Lâm Đồng đã bị huấn luyện viên giám thị, nhất cử nhất động của hắn liên quan đến Mộc Lâm Đồng đều bị báo lên.

Sau khi Bách Trường Phong nhận được báo cáo, bắt đầu nôn nóng khó nhịn, càng về sau liền bình tĩnh trở lại.

Nửa tháng, anh càng cảm nhận được người này không thích hợp, anh nghe nói người này thích Mộc tam thiếu, cảm nhận được anh thích, so với mèo trắng kia, anh cũng không có nhiều dao động.

Quả nhiên dị năng của Mộc tam thiếu chỉ có thể làm thú nhân hệ mèo đối với cậu không có địch ý sao?

Gần đây anh thật sự điên cuồng, nhìn mặt người kia, bản năng thân thể liền bảo anh phải tới gần, hiện tại mình làm ra chút việc kì quái gì, cảm xúc dao động của anh hơn nửa tháng nay còn nhiều hơn so với nhiều năm quá khứ.

Nhưng mà để cậu không có thêm nhiều cơ hội nguy hại đến thú nhân, cho người giám thị cậu, cấm cậu tiếp xúc quá mức với các thú nhân khác, như vậy cũng không làm sai.

Vấn đề là mấy người quan sát lâu như vậy cư nhiên không tìm được cậu dị thường. Chưa từng cố đi tiếp xúc thú nhân, cũng không gặp cậu đi khống chế thú nhân nào, quả nhiên là bởi vì chướng mắt thú nhân có tiềm lực không quá cao sao. Cứ như vậy hiển nhiên mục tiêu của đối phương chính là hắn, tựa như ngày đó cậu vội vã chạy tới, quả nhiên là muốn thu phục chính mình cho cậu sở dụng.

Hơn nữa dị năng đối phương thật sự lợi hại, còn không tới gần, tai thú và đuôi chính mình đã không có cốt khí chạy ra, căn bản không có biện pháp chống cự dị năng kì quái của đối phương.

Cao Đằng cầm tình báo mới nhất gõ cửa tiến vào, nhìn lão đại còn rơi vào trầm tư, nhẹ giọng nói: "Lão đại, đây là tư liệu mới nhất của tổ chức kia, động tác mới đây có chút lớn, giống như có tin tức lớn. Người bên trên của họ muốn tới, xem ta chức vị không thấp. Hơn nữa mục đích của bọn họ, căn cứ theo phân tích của tổ tình báo, mục đích chỉ thẳng Trung Ương tinh. Xem ra lần trước bọn họ cố ý vứt bỏ cứ điểm kia, làm chúng ta thả lỏng cảnh giác lui lại." Nói xong liền đem văn kiện trình lên lão đại vừa vặn ngẩng đầu.

Bách Trường Phong tiếp nhận mở ra, thật lâu sau: "Mục đích chuyến này của họ có phân tích ra không?"

"Tổ tình báo cũng đã phân tích qua, nhất trí cho rằng đồ ở Trung Ương tinh mà tổ chức bọn họ tìm đã có manh mối xác thực. Quan trọng đến mức khiến cho bọn họ ngược gió đi lên." Cao Đằng đem phỏng đoán của tổ tình báo nhất nhất nói ra.

"Có thể dự đoán thời gian hành động của bọn họ sao?"

"Hẳn là khoảng nửa tháng nữa sẽ có hành động, nhưng cũng không chính xác. Lúc này bọn họ đến giống như có nguyên nhân không xác định. Lão đại, lần này chúng ta cần hay không?" Cao Đằng nhìn lão đại nhà mình, chờ mệnh lệnh của đối phương.

Bách Trường Phong khép lại văn kiện, nếu thật sự là cao tầng của đối phương tới, vậy thực lực nhất định không tệ, anh tự nhiên cũng muốn tự mình lên sân khấu.

Hơn nửa tháng sau vừa vặn quân huấn kết thúc, cho mấy người ở trường trực tiếp bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy