Chương 35: Hình thú như thế nào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tay Cao Đằng run lên, mở ra diễn đàn của cao tầng quân đoàn số 8 bọn họ: "Không có nhiệm vụ lập tức đến phòng huấn luyện số 8, lão đại tuyên bố nói muốn huấn luyện chúng ta. Các ngươi nhớ rõ sỉ nhục bị đánh hoa rơi nước chảy 3 năm trước đây không? Cho nên 3 năm nay chúng ta huấn luyện khắc khổ là vì cái gì, chính là vì rửa mối nhục xưa, là lúc chứng kiến thành quả 3 năm của chúng ta, các huynh đệ, đứng lên."

Sau đó nguyên bản trên diễn đàn nguyên bản còn khí thế ngất trời, nháy mắt an tĩnh như gà, đến dấu chấm câu cũng không có.

Tình huống này là như thế nào? Cao Đằng đợi 5 phút mà tựa như cả đời, những anh em tốt năm đó nói có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu đâu, phải làm huynh đệ tốt cả đời đâu? Bị chó ăn luôn? Cả trái tim đều lạnh, trong lòng Cao Đằng thê thê lương lương, cả người báo đều không tốt, thời điểm mấu chốt lại không có người lại đây! Nếu các ngươi đã bất nhân trước vậy đừng trách ta bất nghĩa.

Tròng mắt báo đen vừa chuyển, ngước lên nói với bạch hổ: "Lão đại, không có ai muốn lại đây, gần nhất bọn họ cũng không có nhiệm vụ, đều rất nhàn, đã béo lên còn không muốn động. Ngay thường cũng không thấy bọn họ huấn luyện bao nhiêu. Không tin lão đại gọi bọn họ lại đây, kiểm tra xem thân thủ bọn họ rốt cuộc có tụt lùi không."

Kì thật lời này cũng coi như nửa thật nửa giả, mỗi năm lúc này nhiệm vụ đều thiếu, trùng tộc ở biên cảnh cũng lui về sinh sản, hiện tại chính là lúc mọi người có thể nghỉ ngơi. Bất quá gần đây đích thực bọn họ biến lười, vài ngày không có gặp qua bọn họ ở phòng huấn luyện. Đây vừa lúc là một cơ hội tốt, trong lòng báo đen cười hắc hắc hai tiếng.

Đại bạch hổ nhìn chằm chằm móng vuốt sắc bén chính mình vươn tới, mắt hổ hơi nheo lên, mấy ngày nay đích xác hiếm thấy có người tới huấn luyện. Xem ra nhóm người gần đây đích xác có chút nhàn, chờ việc hôm nay xong rồi, nếu thân thủ tụt quá nhiều, liền tìm cho bọn hắn chút việc làm. Gần nhất có tin có vài tinh cầu xa xôi xuất hiện tinh tặc, buông cho tiêu diệt tinh tặc cũng tốt, cho bớt rảnh rỗi.

"Nói với bọn họ, nếu không tới vậy một tháng sau toàn quân ăn chay, không có thịt, đương nhiên cũng không có cá."

Cao Đằng nghe vậy cả kinh, chiêu này của lão đại quá độc, bọn họ là nhóm người không thịt cá không vui, một ngày không ăn thịt chính là là muốn mạng già. Không nói những người khác, ngay cả Cao Đằng cũng có chút hối hận chính mình miệng tiện, vạn nhất bọn họ thật sự không tới, vậy không phải hắn cũng phải ăn chay một tháng sao? Nhưng mà hắn cảm thấy đám người kia vì ăn, cho dù bị đánh chết cũng nhất định sẽ tới, đây là tôn nghiêm của đám người tham ăn.

"Xét thấy gần đây các ngươi quá mức hưu nhàn, lười biếng thành tánh, khuyết thiếu rèn luyện. Lão đại vừa mới hạ mệnh lệnh, các ngươi không tới một tháng sau toàn quân ăn chay, không có thịt cũng không có cá. Tới hay không, chính mình tự quyết." Tốc độ tay Cao Đằng cực nhanh đã phát ra một chuỗi chữ, trong lòng thầm thở dài. Bây giờ xem các ngươi làm thế nào, còn không ngoan ngoãn lại đây."

Tin nhắn vừa gửi, quả nhiên mọi người lặn xuống nước giả chết toàn bộ sống lại, một đám lòng đầy căm phẫn đối với Cao Đằng bán đứng đồng đội, lửa giận ngập trời.

"Trời ơi, một tháng ăn chay, ngày không có thịt, ai chịu nổi chứ."

"Một tháng không có cá, thật đáng sợ, Cao Đằng ta hận ngươi."

"Một tháng không có thịt, ta nghĩ liền nản lòng thoái chí, cả người không có động lực."

"Đúng vậy, đến lúc đó khẳng định là cảm giác sống không bằng chết, ngẫm lại liền chịu không nổi."

"Cao Đằng có phải ngươi hố mọi người không, dù đói chết ta cũng không đi."

"Đáng sợ, một màn 3 năm trước còn rõ ràng trước mắt, chỉ có ta cảm thấy lịch sử đang tái diễn sao?"

"Ngươi không một mình, theo ý Cao Đằng, ta cảm thấy lão đại phải dùng hình thú, thật đáng sợ."

"Vậy rốt cuộc các ngươi tới hay không, bằng không liền ăn chay một tháng, mới một tháng thôi, lại không chết người."

"Cao Đằng ngươi có thể lăn, ngươi thử một tháng không ăn thịt xem?"

"Cao Đằng, không nghĩ tới ngươi là người như vậy, uổng cho mọi người còn coi ngươi là huynh đệ, không nghĩ tới ngươi cư nhiên bán đứng anh em, quả thật không phải người."

"Chính xác, thất tín bội nghĩa, hành vi tiểu nhân, ta nhìn lầm ngươi."

. . . .. . .. ..

Ha hả, anh em cái gì còm không phải dùng để bán lúc mấu chốt sao? Cao Đằng nghĩ đến 5 phút mà phảng phất như cả đời kia, cảm giác tội lỗi trong lòng liền giảm đi 8-9 phần, vừa nãy còn sinh tử huynh đệ không màng, hiện tại còn nói cái này? Đã quá muộn, đều đến đi, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu mới là anh em thật.

"Tới hay không nói một câu, lão đại nói, 15 phút không thấy người, một tháng ăn chay, không thương lượng."

"Ô ô, tên tiện nhân Cao Đằng, ta ra cửa."

"Mọi người, ta không chịu được một tháng ăn chay, xuất phát, chuẩn bị để lại cho ta con cá ngon nhất."

"Ta cũng đi, đợi lát nữa đánh Cao Đằng một phen, đánh chết hắn - nha."

"Ta đi, hy vọng ngày này sang năm còn có thể nhìn thấy ta."

15 phút sau, phòng huấn luyện số 8 quân đoàn số 8, trước mắt tụ tập giáo cấp cao tầng không có nhiệm vụ còn ở trong quân đội, ước chừng hơn 20 người. Sau khi mọi người tiến vào, nhìn thấy bạch hổ so với 3 năm trước càng thêm cao lớn, cảm giác càng thêm áp bách, trong lòng liền lạnh vài phần.

Nghĩ đến 3 năm trước đây đoàn người tập thể khiêu chiến lão đại, tình hình chiến đấu thảm thiết, hiện tại nhớ đến còn cảm thấy đau. Lúc ấy lão đại nói, chờ sau này bọn họ lại đến khiêu chiến. Trong lòng mọi người khẳng định lại đi khiêu chiến, nhưng đã 3 năm trôi qua, phảng phất mọi người đều tránh không nói, cho nên hôm nay là lão đại không chờ nổi nữa?

Nhưng mà lúc này mọi người phát hiện lão đại có chút kì quái, nằm trên đất, đuôi lớn xõa tung đảo qua đảo lại, đầu hổ uy vũ nhìn chằm chằm vách tường?

Mọi người cẩn thận tới gần, sợ không cẩn thận đối phương liền nhào tới, một thân to lớn kia của lão đại tuyệt đối là tát một người bay một người. Nhìn báo đen nằm bên kia, một đám đi qua, vì thế báo đen kiệt sức bị một đám người giống như không nhìn rõ đường dẫm đạp phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.

"Xin lỗi Cao Đằng, không nhìn thấy ngươi ở đây." Lừa quỷ à, hình thú hắn lớn như vậy, màu lông đen sì cực kì bắt mắt, nhìn không thấy, ai tin? Đây là đám người này quan báo tư thù.

Bạch hổ nghe được động tĩnh quay đầu lại, chậm rãi đứng lên, một thân thú cao lớn tản ra áp bách cực lớn, đôi mắt đen sâu không thấy đáy, mang theo hơi thở sát phạt từ thời viễn cổ cùng với cường đại thần bí phảng phất không thuộc về thời không này.

"Đều tới." Nháy mắt khi bạch hổ đứng lên, phòng huấn luyện số 8 lập tức an tĩnh lại, chỉ có thể nghe được âm thanh hít thở, truyền đến âm thanh bạch hổ trầm thấp uy nghiêm mang theo khí phách thú vương.

Mọi người đứng yên nhìn bộ dáng lão đại, khí huyết cả người bắt đầu trào lên, có người bị kích thích mà đôi mắt biến sắc, chuyển thành dựng đồng, hai răng nanh lộ ra. Một đám người, có người xuất hiện đuôi, có người xuất hiện tai, có người bắt đầu thú hóa, có người trực tiếp biến thành hình thú.

Tuy rằng bắt đầu là nói oán Cao Đằng, nhưng 3 năm rồi mọi người cũng không phải chưa từng ngo ngoe rục rịch, chỉ chờ một cơ hội thôi.

Lúc này có một người đàn ông tóc vàng còn bảo trì hình người tiến lên một bước, người này giống Cao Đằng đều là thượng tá Renault, thú nhân sư tử, sức chiến đấu trong đội cũng là tiêu biểu, chỉ là có chút hoa tâm, nam nữ một người đổi liên tiếp. Ở trường quân đội đệ nhất Tinh Minh, lúc đầu chính là hắn luôn khiêu chiến lão đại, bị ngược không chịu nổi. Đối với việc này mọi người đánh giá hắn vô cùng thiếu đánh.

Hiện tại hai mắt hắn sáng lên, nhìn chằm chằm Bạch hổ, trong mắt tràn đầy ý chí chiến đấu, "Lão đại, 3 năm nay chúng ta không lơ là huấn luyện, đợi lát nữa cũng không nên bị chúng ta đánh sấp xuống.'

Bạch hổ nhìn mọi người xoa tay hầm hè không chút nào sợ anh, "rống" một tiếng "Ta chờ, ta nhìn xem 3 năm nay các ngươi tiến bộ bao nhiêu, hy vọng không làm ta quá thất vọng."

Vừa dứt lời, bạch hổ đối diện hai mươi mấy người nháy mắt biến thành hình thú, mỗi người cơ bắp căng chặt, bộ dáng chạm vào là nổ ngay.

Phòng huấn luyện số 8 cực kì rộng, lập tức có hơn hai mươi mấy thú nhân biến hình mà cũng không có vẻ chật.

Liếc mắt xem một cái, có 8-9 thú nhân hổ tộc cực lớn, hình thể bé hơn một phần so với bạch hổ, có ,mấy con lông màu nâu có vằn, còn kại đều là lông đen có vằn, trên trán đều có chữ 'Vương" uy nghiêm, lúc này chậm rãi tách ra bốn hướng, xem ra là lão hổ cùng tộc xung phong trước.

Đi theo sau hổ tộc là ba con sư tử, theo thói quen đoàn thể tác chiến, ngoại trừ một con là nữ, còn lại đều là hùng sư có bờm cực dài, thoạt nhìn xoa tung uy vũ dị thường.

Kế tiếp chính là báo tộc, báo đen đã lên, bên cạnh có 7-8 con cùng tộc, báo tuyết, báo đốm, liệp báo, bọn họ ai cũng có sở trường riêng, đoàn chiến hợp tác lẫn nhau, vô cùng linh hoạt, tốc độ cũng nhanh. Tiến công lui thủ vô cùng giỏi đi theo hổ tộc và sư tộc đánh tiên phong.

Sau đó chính là hình thể nhỏ hơn miêu tộc, mèo hổ, vân miêu, mèo rừng, mèo đen... đừng nhìn bề ngoài bọn họ nhỏ, đáng yêu dễ lừa, sức chiến đấu bọn họ vô cùng lớn, linh hoạt hơn nữa có dị năng, đánh nhau cũng vô cùng hung mãnh.

Mấy lão hổ màu sắc khác nhau vây quanh bạch hổ không góc chết chậm rãi tới gần. Tới khoảng cách nhất định, sau khi trao đổi ánh mắt lẫn nhau, vươn móng sắc, lộ răng nanh bắt đầu nhào lên bạch hổ ở trung gian dường như không hề chuẩn bị. Đằng sau là hổ tộc là sư tộc báo tộc và miêu tộc cùng nhau xung phong, nhìn phía trước chiến hỏa, nhìn thấy thời điểm phòng ngự của đối phương xuất hiện góc chết cũng vọt đi lên.

"Meo meo meo...." Đau quá, ngọa tào. Đau muốn chết.

"Ngao ngao ngao...." Ngươi sao lại đánh sai người, lông sắp đốt trọi.

"Rống rống rống...." Mau lên, xem tình huống này, chúng ta muốn tái diễn bi kịch 3 năm trước.

Trong khoảng thời gian ngắn, âm thanh của các loại động vật họ mèo vọng khắp phòng huấn luyện số 8. Bắt đầu còn trung khí mười phần, sau đó có thanh âm phát ra các loại dị năng, ánh sáng hỗn loạn của các loại dị năng, còn có mùi khét của lông tóc bị đốt trọi, không trung còn tung bay các loại lông mèo.

Đại quân miêu tộc mở màn dị thường hung mãnh, mở màn đẹp không quá ba giây. Tình hình chiến đấu phi thường thảm thiết, các loại kêu la hỗn hợp.

Mười phút sau, lỗ tai mang gánh nặng của bạch hổ hết chịu nổi, cả người như điện quang hiện lên, toàn bộ phòng huấn luyện sáng ngời.

Các loại mèo màu lông lớn bé ở bên nhau, không nghĩ tới 3 năm qua, giờ phút này thời gian vẫn như chảy ngược về tới một màn 3 năm trước đây.

Bách Trường Phong sửa sang lại quần áo, mở cửa phòng đang muốn đi ra ngoài.

"Lão đại, đừng, đừng đi, chúng ta còn có thể QAQ"

. . . . . . . . . 

Đảo mắt quân huấn đã qua nửa tháng, Mộc Lâm Đồng lợi dụng khoảng thời gian này học tập càng nhiều tri thức về cơ giáp và chỉ huy. Trải qua nửa tháng huấn luyện, thể năng chậm rãi tăng lên, lại phối hợp công pháp sở tu, bụng cây nhỏ càng thêm sinh động như thật.

Sau khi huấn luyện viên tuyên bố giải tán, mọi người cùng nhau ăn cơm, U Thủy lại lần nữa ngồi bên người Mộc Lâm Đồng "Tam thiếu, chuyên ngành thứ 2 ngươi định đăng kí gì"

Đối với U Thủy vẫn luôn hướng sang bên cậu, Mộc Lâm Đồng còn đang quan sát "Hệ cơ giáp, hệ chỉ huy đều có thể."

Còn lại mấy người đều là nhân tinh, nhìn ra thái độ của U Thủy đối với Mộc Lâm Đồng vô cùng nhiệt tình, mỗi ngày đều tìm Mộc Lâm Đồng lôi kéo làm quen.

Đường Yến Đông còn đùa, nói U Thủy có coi trọng cậu không.

Mộc Lâm Đồng cười mà không nói.

"Tam thiếu, sau khi quân huấn kết thúc, có 3 ngày nghỉ, ta phát hiện Trung Ương tinh có nơi rất thú vị, muốn cùng nhau đi xem không?" U Thủy tựa hồ tích đủ dũng khí nói ra lời này, nói xong lập tức cúi đầu, bộ dáng tựa hồ cực kì thẹn thùng.

"Chỉ mời tam thiếu, sao không mời chúng ta nha?" Đường Yến Đông chỉ sợ thiên hạ không loạn nói.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy