Chương 34: Hình thú như thế nào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, trời tảng sáng, mấy người đã tập hợp ở địa điểm chỉ định. Lúc này là 6 giờ, trước luyện tập 45 phút thể dục buổi sáng mới có thể đi ăn sáng. Cơ hồ mọi người đã thật lâu không dậy sớm như vậy, tối hôm qua huấn luyện viên đã nhắc nhở trừng phạt, cơ hồ đều dùng quang não đến giờ cưỡng chế rời giường.

Điện giật, đóng băng, đau đớn mất hồn làm phương thức rời giường đang cực kì lưu hành, hơn nữa quang não chỉ là cho ngủ nướng không muốn rời giường hoặc cực kì kéo dài cho chút kích thích, làm cho đại não bọn họ nháy mắt cảm nhận được điện giật, đóng băng, đau đớn do đó đạt tới trang thái tỉnh táo. Đương nhiên đây chỉ là cảm giác được gửi đến đại não, trên thực tế thân thể không chịu chút thương tổn nào. Thời điểm năm đó mới nghiên cứu ra, trong khoảng thời gian ngắn đã cực kì lưu hành.

"Thật lạnh, ta là lần đầu tiên thử xem cái cưỡng chế rời giường, không nghĩ tới lạnh như vậy, thân ta rõ ràng đầy lông. Hiện tại ta cảm thấy chính mình hắt xì để lại nước mũi mới đúng." Tay Trương Kỳ ôm sát thân mình, có chút run bần bật nói. Ai nói dùng cái này không hại thân, hiện tại cảm giác rất hại.

"Ta cũng vậy, ta sợ đau, sợ lạnh, sợ điện, ba cái trước liền không chọn, chọn ngứa ở phía sau, ta cảm thấy ngứa một chút cũng không đáng sợ, hiện tại hối hận muốn chết. Sáng nay thật sự là trong nháy mắt làm ta nhảy dựng lên từ trên giường. Sau khi cảm giác qua đi, hiện tại rất ngứa, càng cào càng ngứa QAQ." Móng vuốt Đường Yến Đông nói, móng vuốt gian nan cào trên người, khổ không thể nói.

Mấy người nghe đến đó cười sắp phun ra, lựa chọn ngứa kia là có hậu di chứng, lúc trước còn bị treo lên diễn đàn, bị phun tào hố cha. Sau đó lựa chọn này đã bị kéo ra đằng sau, trong giới thiệu cũng thêm một vạch đỏ.

"Ha ha ha, ngươi không nhìn giới thiệu sao? Đều đã tô đỏ." Trương Kỳ nhịn không được, rất không cho mặt mũi mà cười ha ha.

"Hôm qua quá mệt mỏi, quên nhìn, tắm rửa xong chỉ muốn ngủ, liền chọn một cái thoạt nhìn nhẹ nhất." Đường Yến Đông trả lời, hắn hiện tại cũng không rảnh để ý Trương Kỳ cười nhạo, hắn vội gãi.

Lưu Quân nhìn thảm trạng của Đường Yến Đông, cũng đổ mồ hôi vì thiếu chút nữa chọn cái này, bây giờ cảm ơn tính cách cẩn thận của mình, nhìn liếc qua giới thiệu "Ta hôm qua cũng thiếu chút nữa chọn cái này, sau lại chọn điện giật. Nhưng mà cả người buổi sáng cảm giác tê rần, cả người bị điện giật, sau lại biến mất. Thời gian không dài, đặt mức độ 3 cũng không tồi, ít nhất không có di chứng." Nói xong đồng tình nhìn Đường Yến Đông.

"Ta dùng đau đớn, một chút liền hết, không khoa trương như các ngươi." VẠn Đình khinh thường nhìn mấy người, lại có vài phần khoe khoang vui sướng khi người gặp họa.

Những người khác quay đầu, không nghĩ tới em gái Vạn Đình mềm mại thế nhưng lại là hán tử không sợ đau, bội phục.

VẠn Đình nhìn những người khác khiếp sợ nhìn chính mình, trong lòng có vài phần đắc ý, chút đau này tính là gì, lập tức liền qua, mỗi tháng chịu đau bụng mới là khó chịu chân chính, đó là điểm đàn ông vĩnh viễn không bao giờ hiểu được.

"Tam thiếu đâu? Tối hôm qua chọn cái gì?" Mọi người đem tầm mắt chuyển hướng Mộc Lâm Đồng, bộ dáng tò mò.

Mộc LÂm Đồng nhìn Trương Kỳ và Đường Yến Đông cười trong tối, đối với cậu mà nói, muốn dậy sớm còn rất đơn giản, không cần đồng hồ báo thức. Đối diện nghi vấn mấy người, cậu cảm thấy đừng nói quá tốt, quá kéo thù hận.

"Ta giống Vạn Đình chọn đau đớn, một chút liền tỉnh, thời gian cũng ngắn." Mộc Lâm Đồng nói như thật, mấy người đều không hoài nghi. Sau đó bên cạnh truyền đến hai tiếng kêu rên.

"Sớm biết ta cũng chọn cái này."

"Ta cũng vậy, hiện tại ngứa chết."

Hai người Hoa Tịch nhìn một người một cái giống như lạnh run bần bật, một người như động kinh điên cuồng cào ngứa.

Hai người nhìn nhau cười, vừa thấy liền biết tại sao, rốt cuộc họ cũng dùng không ít, lựa chọn bên trong cơ bản đều thử qua.

"Các bạn học, mọi người buổi sáng tốt lành." Hoa Tịch nhìn đội hình một chút, ngoại trừ Vạn Đình là nữ có hơi lùn, chiều cao mấy người kì thật không chênh nhau nhiều lắm.

Cho nên đằng trước Vạn Đình là vị trí đầu tiên, Đường Yến Đông thứ hai, Trương Kỳ thứ ba, Mộc tam thiếu thứ tư, cuối cùng là Lưu Quân. "Bây giờ ta sẽ sắp xếp, chuyên nghiệp chúng ta có một con gái, xem như bông hoa của hệ, mọi người hẳn nên bảo hộ. Vạn Đình bước ra khỏi hàng, đến vị trí này." Hoa Tịch chỉ phần đất trống phía trên giữa Trương Kỳ và Mộc Lâm Đồng nói, nhìn Vạn Đình đứng tốt, Hoa Tịch đi vòng quanh mấy người vài vòng, bộ dáng tự hỏi.

Cuối cùng đứng trước mặt Mộc Lâm Đồng: "Bạn học Mộc, tốc độ của ngươi tương đối ổn định, phù hợp dẫn đầu, ngươi đi lên vị trí vừa rồi của bạn học Vạn Đình."

Mộc Lâm Đồng cảm thấy chỗ nào cũng giống nhau, con sâu này thật nhiều chuyện, thuộc về loại không có việc gì liền tìm việc. Đáp một tiếng, đi lên trước đứng yên.

Cuối cùng Hoa Tịch chỉ Trương Kỳ: "Ngươi xuống cuối đi, biểu hiện của ngươi hôm qua thật làm người lo lắng, không có hành động tự mình cố gắng của một quân nhân độc lập. Chạy vài bước còn có thể té ngã, hơn nữa ngươi còn là một thú nhân, thể năng lại không bằng con người bình thường, quả thực là sỉ nhục thú nhân. Hôm nay tránh cho ngươi té ngã khiến đằng sau phanh không kịp dẫm lên, xếp ngươi ở cuối cùng là tốt nhất. Hơn nữa đối với hành vi vô lại của bạn học Trương Kỳ hôm qua đột nhiên biến thành hình thú, về sau nghiêm cấm xuất hiện."

"Huấn luyện viên, ngài quá hà khắc rồi, ngày hôm qua em hao hết thể năng không khống chế được. Huấn luyện viên là bướm, không hiểu thú nhân hệ mèo, sau khi tiêu hao hết thể lực liền không khống chế được biến về hình thú." Trương Kỳ đi xuống cuối đội ngũ, nghe Hoa huấn luyện viên nói liền không nhịn được phản bác.

Hoa Tịch nghe lời dõng dạc khóe miệng giật giật, tên tiểu tử này còn nói. Quân đoàn số 8 bọn họ là nơi nào, đó chính là trại tập trung của thú nhân hệ mèo, thú nhân hệ mèo chiếm 70-80% tổng thể, chiến hữu của hắn mười người có đến 8-9 người là thú nhân hệ mèo. Hình thể lớn lớn bé bé, lông đủ loại màu sắc, cái gì cần cũng có. Thú nhân hệ mèo mà lão tử tiếp xúc còn nhiều hơn so với gạo mà tên này ăn. Thậm chí còn hiểu biết thú nhân hệ mèo hơn tên tiểu tử này, rốt cuộc nhà hắn cũng chỉ có hắn và mẹ là mèo, còn không lớn lên trong gia tộc mèo.

"Ngươi cho rằng quân đoàn số 8 là nơi nào, cùng ta nói mèo, ngươi còn cãi. Tốt. huấn luyện bắt đầu, ngươi đừng nói chuyện, lúc này ngươi chính là một quân nhân, ngươi chỉ cần phục tùng mệnh lệnh là được, đâu ra nhiều cớ như vậy."

"Dạ, huấn luyện viên."

. . . . . . . 

Trong hai ngày Mộc Lâm Đồng huấn luyện, luôn phát hiện có ánh mắt nơi khác nhìn chằm chằm cậu. Xung quanh có rất nhiều học sinh hệ khác cùng nhau quân huấn, đối phương ẩn nấp rất kĩ, cậu chỉ biết địa điểm đại khái, lại không tìm ra người kia. Sau khi thể dục buổi sáng kết thúc, Mộc Lâm Đồng nhìn chằm chằm phương hướng kia, đối phương như là sợ cậu phát hiện, tầm mắt lập tức biến mất.

"Tam thiếu, sao, ngươi đang nhìn mĩ nữ nào? Đều giải tán, chúng ta chạy nhanh đi ăn bữa sáng, bằng không lát nữa không tìm được chỗ ngồi."

Nghe được thanh âm Trương Kỳ, Mộc Lâm Đồng thu hồi tầm mắt, đè nghi hoặc xuống đáy lòng "Đi thôi."

Tập hợp lại là 7h15, mấy người vừa xếp thanh hàng. Hai huấn luyện viên đi tới, phó huấn luyện viên Thứ Vệ trực tiếp đi đến bên người Trương Kỳ "Bạn học Trương Kỳ, ta và huấn luyện viên Hoa mới thương lượng, bởi vì chúng ta đều không phải thú nhân hệ mèo, không quá hiểu huấn luyện ngươi như thế nào. Vừa rồi chúng ta đã nói chuyện với hai chiến hữu, đối phương cũng đồng ý ngươi sang bên kia huấn luyện. Ngươi yên tâm, đồng sự này tuy rằng hình thú là gấu, nhưng mỗi ngày đều tiếp xúc với thú nhân hệ mèo, có thể nói vô cùng hiểu biết tập tính của thú nhân hệ mèo, cho nên vô cùng thích hợp huấn luyện cho ngươi, bây giờ ngươi đi qua cùng ta. Nhưng mà ta nhăc nhở ngươi, chiến hữu kia của ta vô cùng nghiêm khắc với thú nhân hệ mèo, sẽ đối xử bình đẳng với ngươi và học sinh bên kia, ngươi cũng không nên chậm trễ."

Mộc Lâm Đồng sửng sốt, huấn luyện khác của quân đoàn số 8 hình như là hệ chỉ huy, học sinh bên kia chính là dáng người vạm vỡ có thực lực đánh nhau với hệ cơ giáp, Trương Kỳ là con mèo đi qua không tốt lắm.

Hiển nhiên không chỉ mình cậu có suy nghĩ như vậy, trong mắt mấy người đều khiếp sợ "Huấn luyện viên, đến hệ chỉ huy bên kia, như vậy có quá nghiêm khắc với Trương Kỳ không?"

"Đúng vậy, ta như thế nào so với hệ chỉ huy biến thái?"

"Thú nhân có tiềm lực hơn so với ngươi nghĩ, Trương Kỳ ngươi từ nhỏ lớn lên ở Trương gia, không trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, ngươi biết lấy thực lực hiện tại của ngươi, ngay cả một con mèo tám tuổi cùng tộc đều mạnh hơn ngươi. Nói thật, ngươi hiện tại là một con mèo phế. Ngươi muốn mạnh lên hay không, muốn giống như bây giờ liền ở lại, muốn mạnh lên liền cùng huấn luyện viên Thứ đi qua."

Mọi người lập tức yên tĩnh lại, Trương Kỳ do dự, cuối cùng vẫn bước ra một bước.

Mọi người bên này lo lắng nhìn bóng dáng hắn, có vài phần ảo giác "Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn, tráng sĩ một đi không trở lại."

"Là ảo giác của ta sao, ta cảm thấy Trương Kỳ có bị loại cũng không về?"

"Ngươi không cô đơn."

"Như thế nào chưa về, một tháng chỉ sợ sẽ thoát thai hoán cốt, đến lúc đó các ngươi đừng để bị bỏ xa phía sau. Ta nhớ sau quân huấn là có thể ghi danh chuyên nghiệp thứ hai, khi đó Trương Kỳ phỏng chừng tuyệt đối không có vấn đề." Như vậy đối với mèo con lười biếng thành tính, bị chiều hư cũng là tốt. Tuy rằng hai người bọn hắn cũng có thể huấn luyện Trương Kỳ, nhưng rốt cuộc Hùng Xuyên hiểu biết thú nhân hệ mèo hơn một chút.

"Xin chào các ngươi, ta ta......" Một thanh âm đánh gãy mọi người đang nhìn bóng hình Trương Kỳ.

Hoa Tịch nhìn người đến, đứng ra giới thiệu cho mọi người "Các bạn học, sáng nay ta mới nhận được thông báo, hôm nay các ngươi sẽ có một bạn học đi học trở lại. Đây là bạn học U Thủy, nhập học năm trước bởi vì nguyên nhân thân thể nên tạm nghỉ học, hiện tại quay về học tập cùng ban các ngươi. Mã số hắn khác với các ngươi là 17. Bạn học U Thủy, ngươi đến giới thiệu một chút." Xem ra lại phải phát một phần tư liệu cho lão đại, lượng công việc đêm nay lại tăng lớn.

"Xin chào mọi người, ta là U Thủy đến từ tinh cầu xa xôi, năm trước vì nguyên nhân thân thể nên tạm nghỉ học, năm nay trở về bắt đầu lại lần nữa, xin mọi người chỉ giáo nhiều hơn." Thiếu niên nói xong, cúi đầu khẩn trương vò áo, bộ dáng cực kì thẹn thùng.

Mộc Lâm Đồng nhìn sắc mặt thiếu niên trước mặt tái nhợt, luôn cảm thấy quen mắt, giống như đã từng gặp qua ở đâu. Hơn nữa hơi thở này, Mộc Lâm Đồng nheo mắt, đúng rồi, ngày đó ở phố đào bảo, chủ quán có Mộc thiên liễu thiếu chút nữa làm Trương Kỳ phát cuồng, hơi thở hai người cực kì giống. Nhìn kĩ, ngay cả nét mặt cũng có vài phần tương tự. Cậu không tin trùng hợp, hai người nhất định có quan hệ gì, người nọ ngày đó bán đồ, một chút cũng không đơn giản. Nếu đối phương xuất hiện trước mặt, có gió thổi lay cái gì, không ngại nhìn xem đối phương muốn làm cái gì.

Sau khi những người khác sôi nổi tỏ vẻ hoan nghênh, Hoa Tịch an bài U Thủy ở cuối cùng, thân thể này, sợ là không theo kịp tốc độ đoàn người, như vậy tụt lại cũng sẽ không ảnh hưởng đến những người khác.

__________________

Quân đoàn số 8, sân huấn luyện. Trên mặt đất có một con báo đen lớn, nằm trên mặt đất rên hừ hừ, toàn bộ thân báo giả chết không muốn đứng lên.

"Lão đại, ta không được, ta lại đi gọi những người khác đến bồi luyện cùng ngài." Cao Đằng nằm trên mặt đất kêu rên, giờ phút này cả thân hắn đều đau, lão đại quá độc ác, đều có nghiêm túc vài phần, căn bản không có lực đánh trả. Không được, vẫn là gọi vài người đến đi, một người căn bản không phải là đối thủ của lão đại.

"Lên, ngươi lui bước." Bách Trường Phong chỉ là cởi bỏ mấy viên cúc áo trước ngực, xắn tay áo, nói với thuộc hạ nằm liệt trên đất.

Báo đen chỉ lo hừ hừ, ai giống với tên biến thái như ngài, biểu hiện hôm nay rất tốt. Vẫn là kêu vài người tới, cùng nhau chịu ngược tương đối tốt. "Lão đại, hiện tại ta không đứng lên nổi, chờ ta nghỉ ngơi một chút."

Bách Trường Phong lúc này làm lơ thuộc hạ kêu rên, đến gần vách tường bóng loáng của phòng huấn luyện, bên trong phản xạ rõ ràng bóng dáng của một người đàn ông cao lớn đi tới.

"Lão đại, mặc kệ ngài có đồng ý hay không, ta bây giờ phải gọi người." Báo đen kêu rên, đột nhiên cảm nhận được không đúng, quay đầu vừa thấy lông tóc liền dựng thẳng đứng, ngay cả đuôi cũng dựng thẳng lên: "Lão đại ngài vì sao đột nhiên biến thành hình thú, ta đi, ta đi, ta đi gọi người."

Bách Trường Phong nhìn bạch hổ chiếu lên vách tường còn cao lớn hơn so với người trưởng thành, lông xõa tung, màu lông tươi sáng, khí phách phi phàm. "Xoát" một tiếng móng vuốt duỗi ra, mang theo ánh kim loại sắc bén dị thường, cái loại mèo béo này căn bản không đủ một móng vuốt của anh.

Bạch hổ quay đầu, "rống' một tiếng về phía báo đen không còn gì luyến tiếc: "Hình thú ta thế nào?"

Móng vuốt báo đen run lên, lão đại đây là đang làm gì, cái hình thú này đối với hắn là đáng sợ cực điểm: "Lão đại, không phải chứ, ngài phải dùng hình thú tới đe dọa ta sao? Nhìn thấy hình thú của ngươi ta rất sợ, có thể đừng dùng hình thú không, ta bây giờ đều đã run bần bật."

"Hình thú ta đáng sợ như vậy sao?"

"Đúng vậy, quân đoàn số 8 có ai không sợ hình thú lão đại chứ, mỗi người nhìn thấy đều phải quay đầu đi, không dám trực tiếp đối mặt, mọi người tình nguyện nhận nhiệm vụ vô hạn cũng không muốn trực tiếp đối diện hình thú ngài, chẳng sợ ngài không dùng dị năng. Quả thực không thể đáng sợ hơn."

"........"

"Lão đại? Sao người không lên tiếng, lão đại?" Nhìn đến sương đen phảng phất phía sau bạch hổ, uy áp chữ "Vương" trên trán càng thêm mãnh liệt. Báo đen nuốt nước bọt, hắn đã nói sai gì? Mặt hổ của lão đại làm hắn cảm nhận được nguy cơ trước nay chưa từng có, vẻ mặt muốn ăn thịt hắn là như thế nào? Thật đáng sợ.

"Tùy ngươi gọi người, lập tức."









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy