Chương 3:Đại tỷ đại di mụ một tháng tới bốn lần, mỗi lần đến là bảy ngày

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đời trước của Lâu Ngữ, cha chết sớm, mẹ đi theo người khác, cậu lúc đó cũng chỉ là đứa bé hai tuổi nhưng chỉ còn lại gia gia cùng cậu nương tựa lẫn nhau mà sinh sống.

Lúc cậu ba tuổi, cậu cùng gia gia ra đồng ruộng làm cỏ, ăn nhằm một gốc hoa Tam Điệp(*)(1), cậu bị bệnh nặng.

(*) Tra trên baidu thì ra một loại cây nhìn như cây hoa giấy. Nhưng trong qt lại ghi là cỏ ba lá nên ta để hoa Tam Điệp cho nó chắc ăn :v

Lâu gia gia đưa cậu đến bệnh viện tốt nhất thành phố, bác sĩ nói cứu không được, kêu Lâu gia gia chuẩn bị sẵn, nhưng Lâu gia gia chưa từ bỏ ý định, ôm Lâu Ngữ ốm yếu chỉ còn hơi thở mong manh đi đến rất nhiều phòng khám tư nhân, lại gặp không ý đại phu Mông Cổ, chịu không biết bao nhiêu kim chăm, uống mấy chục cân dược. Coi như cũng có kì tích xuất hiện, một tháng sau Lâu Ngữ khỏi hẳn. Nhưng từ đó về sau, Lâu Ngữ có thể cảm ứng được trong không khí tự do tự tại có đủ mọi màu sắc năng lượng thể, có thể ngưng tụ được phần lớn năng lượng thể, sẽ hóa thành những giọt nước tinh khiết.

Ngoạn(*) thủy, ngưng tụ ra thủy, đây đều là trò chơi của Lâu Ngữ khi còn bé, bởi vì gia đình bần cùng, sinh hoạt khó khăn, nên đừng nói mua đồ chơi. Lâu Ngữ học tiểu học năm nhất đã rất ngốc từng ảo tưởng: "Có thể hay không bán thủy này kiếm ra tiền a?" Kết quả hiện thực hung hăng tạt cho cậu một chậu nước lạnh.

(*) Chơi đùa.

Nếu ở trên thành phố, nước được bán dựa theo một tấn, còn ở nông thôn, nước không đáng giá, nước dưới giếng tùy tiện sự dụng, một phân tiền cũng không có ai thu.

Một năm đó, sau khi Lâu Ngữ kết thúc kì thi đại học Lâu gia gia qua đời.

Lâu Ngữ trong một khoảng thời gian đó đều ngơ ngơ ngác ngác, may là được một vị đại thẩm sát vách làm cho tỉnh, vị đại thẩm đó nói: "Cháu phải sống thật tốt, mới không phụ sự yêu thương của gia gia dành cho cháu."

Lâu gia gia tuổi tác đã cao, có thể kéo dài đến lúc Lâu Ngữ thi đại học là vì chấp niệm quá sâu, ông hi vọng Lâu Ngữ có thể đậu đến một trường đại học tốt, có thể chăm sóc tốt chính mình.

Lâu gia gia qua đời, tiền gửi ngân hàng cũng không còn nhiều, cách rất xa số tiền học phí, Lâu Ngữ có thể thuận lợi lên đại học, một mặt là những người trong thôn trợ cấp, mặt khác có thể nói bởi vì dáng vẻ của cậu, hoặc có thể nói, khí tức mê nhân của cậu. Từng có một tên biến thái nói với Lâu Ngữ: "Đó là một loại hương vị rất ngọt, giống như thuốc phiện, chỉ cần một lần tiếp cận thì sẽ khiến cho con người không kiềm chế được". Cho đến bây giờ, Lâu Ngữ cũng không biết cái người biến thái đó nói đến chính là thủy do cậu ngưng tụ tạo thành, vô luận là tắm, hay là thức ăn, cậu luôn có thói quen dùng loại thủy này, từ mười mấy năm trước, cậu cũng không có để ý, thể chất của cậu cũng thay đổi.

Bằng vào dáng vẻ, khí chất mê hoặc, cậu ở đại học vào lúc làm công, trong khi tiền lương của người ta được trả gắp đôi, chỉ cần cậu nhắc đến từ chức, ông chủ liền tăng tiền lương của cậu gấp lên mấy lần. Cũng như vậy, khi tiến vào công ty thực tập, tiền lương tháng đầu của cậu bằng với tiền lương một năm của một cặp vợ chồng, tháng thứ hai lại được tăng thêm 500.

Một lần xuyên không, mất hết tất cả.

Lâu Ngữ buông ly nước xuống, hai mắt nhìn chằm chằm cái gương đã được để trên bàn, cậu hít sâu một hơi, nói thầm trong lòng "Mình rất xấu nhưng mình thiện lương", một tay cậu vươn lên cầm chiếc gương.

Ngay sau đó, tay cậu mềm nhũn, làm cho gương rơi xuống.

Cậu tuy đã nói thầm trong lòng "Mình rất xấu nhưng mình rất thiện lương, thiện lương mới là mỹ đức tâm linh tốt đẹp nhất", nhưng cho đến khi cậu nhìn thấy chính mình trong gương, hận không thể cho cái gọi là gương biến mất trên đời.

Trong gương chiếu ra gương mặt, từ trán đến cổ toàn bộ đều bao phủ bởi mục đậu đậu, dày đặc đến độ có thể so với trứng cá muối(*), làm cho người ta có cảm giác ghê tởm.

(*) Tìm hiểu thêm ở đây.

Lâu Ngữ bỗng nhiên nhớ đến, lúc cậu vừa xuyên đến mấy người kia còn lột quần áo của cậu, cũng làm khó người ta nha, mấy người kia cũng không dễ dàng gì...

Lâu Ngữ: "..." Cậu hít hít mũi, lòng không ngừng an ủi chính mình, con người trên thế giới trọng yêu không phải vẻ bề ngoài, mà là tính cách bên trong.

Lâu Ngữ đem gương đặt lên bàn, nghĩ nghĩ, cậu lại cầm gương lên lặt lại một lần, sau đó mới thu dọn mọi thứ trong phòng.

Khi cậu dọn dẹp đến ngăn kéo, thì thấy một quyển nhật ký, quyển nhật ký bị khóa, cần vân tay để mở.. Cậu cảm thán, tương lai của thế giới thậm chí còn có thể có quyển nhật ký cần xác nhận dấu vân tay, haha đa số mọi người sẽ không còn sợ bị cha mẹ vợ cùng con cái phát hiện ra quyển nhật ký.

Lâu Ngữ dùng vân tay của mình thử, vậy mà mở khóa, cậu mở nhật ký ra, đập vào mắt chính là những chữ viết y như những con trùng tử(*) vặn vẹo. Nếu không phải cậu đã từ xe qua chữ viết qua Internet, thì có lẽ bây giờ cậu đã nghĩ rằng đây là chữ viết của thế giới này.

(*) Trùng.

Lâu Ngữ đen mặt, đọc thử những kí tự chó heo không bằng này.

Mấy phút sau, Lâu Ngữ bóp bớp trán thở dài, viết chữ xấu thì thôi, nhưng hai mươi ba tự liền ghép thành một vần đây là gặp nạn mù chữ ư?

Quyển nhật ký này rất dày, nhưng mà nguyên chủ ba ngày nằm võng hai ngày đánh cá(*), quyển nhật kí số lần viết rất là ít, hơn nữa mỗi lần viết nội dung đều tương tự nhau vài phần, Lâu Ngữ gian nan đoán mỗi, a chữ này còn khó nhìn hơn chữ Mông Cổ(2) nữa.

(*) Chỉ sự lười ấy.

Đệ nhất thiên nhật ký: Đại ca là tiện nhân! Đại tỷ là tiện hóa(*)! Tiểu muội là đồ ngu ngốc! Chỉ có Thi Thi mỗi ngày đều manh manh đát!!!!

(*) Chó cái.

Đệ nhị thiên nhật ký: Hôm qua tui mơ thấy đại ca bị mất dị năng, đại tỷ cũng thế, mà tui thì bỗng nhiên có dị năng, tiểu Thi Thi khả ái manh manh đát cũng có, tui cùng Thi Thi liên thủ tranh bá Tinh Tế, đem đám tiện nhân dẫm đạm dưới chân, làm cho bọn họ quỳ xuống thuần phục tui, a ha ha ha ha ha...

Đệ tam thiên nhật ký: ...

...

Đệ thất thiên nhật ký: Tui trộm đồ trong nhà, trộm rất nhiều, bị phát hiện...Buổi tối, Thi Thi nói là em ấy trộm, sau đó em ấy bị tiện hóa đánh hay bạt tai, bị phạt quỳ hai ngày. Ta thật muốn chết.

Đệ bát thiên nhật ký: Bộ dáng Thi Thi hảo, đại tỷ vẫn luôn ganh tỵ, hôm nay mẹ cả đến, tâm tình so với ngày thường rất tệ, đem tui đẩy xuống lầu, lại đánh Thi Thi. Tui khóc, nhưng Thi Thi không khóc.

Đệ cửu thiên nhật ký: Tinh thần lực đẳng cấp của Thi Thi rất cao, em ấy hát rất hay, mỗi lần nghe em ấy hát, tâm linh có thể yên tĩnh. Thi Thi về sau, nhất định có thể trở thành Nhạc Sư xuất sắc nhất, khiến cho những Năng Nguyên Sư hay phụ trợ Chiến Đấu Sư mắt cao hơn đầu hóa giải hết mọi mệt nhọc, trả lại cho tâm hồn một mãnh yên tĩnh.

...

Lâu Ngữ từ quyễn nhật ký này, có thể hiểu rõ thế giới này có thêm một chức nghiệp mới là Nhạc Sư.

Thế giới này, mọi người đều có tinh thần lực, chỉ có khác nhau ở một chổ là cường hoặc nhược, Nhạc Sư đem tinh thần lực dung nhập vào bên trong âm nhạc, hiệu quả các lần không giống nhau, thậm chí có vài người có thể thông qua âm nhạc để chiến đấu, còn có vài người có thể bị thương do âm nhạc, hay giảm bớt mệt mỏi linh tinh.

Bất quá, nhạc sư so với dị năng thật sự là kém đi rất nhiều, cùng nói đến chức nghiệp chiếu đấu, hoặc là trị chức nghiệp trị liệu, không bằng nói, đây là một loại giải trí, khiến cho rất nhiều người thích, nhưng lại không thể vào mắt của cường giả.

Mà nhờ vào nhật ký của Lâu Ngữ (tiền) cậu có niềm tin vững chắc, Lâu Thi ca hát rất hay, cô ấy về sau có thể trở thành Nhạc Sư, sẽ làm cho chức nghiệp Nhạc Sư này không chỉ có một công dụng giải trí.

Lâu Ngữ cũng thu được một chút tin tức của chính mình, sau đó mới thử mở Internet giả lập, chí ít cũng phải học một chút khoa học kỹ thuật nơi này.

Lâu Ngữ nhìn toàn thân mình từ trên xuống dưới, trừ một bộ quần áo bên ngoài là ngoại vật, tai bên trái đeo khuyên tai màu đen, cậu lấy tai sờ sờ khuyên tai, cũng không biết đụng trúng nơi nào, trước mắt bỗng dưng xuất hiện một mảnh hư ảnh của Internet giả lập.

Khẽ thở dài một cái, cậu không biết nên cảm thán nguyên chủ được đeo một khuyên tai, hay là nên cảm thán thế giới này có khoa học kỹ thuật phát triển thật tốt, chỉ là một cái khuyên tai nhưng có thể chứa rất nhiều thứ.

Internet giả lập cùng với máy tính ở thế kỷ hai mươi mốt có chút tương tự, nhưng vẫn tiên tiến hơn vô số lần.

Ở tinh cầu này, mỗi người khi được sinh ra đều có con chip thân phận nhỏ như một hạt gạo lớn , bên trong con chip buộc định thân phận cá nhân, tài khoản ngân hàng..., chip này còn có nơi lưu trữ, năng lượng mặt trời, thậm chí là sóng điện não vũng có thể thời thời khắc khắc nạp điện cho con chip, chứa thông tin, kết nối mạng, ngoài ra, cá nhân càng trưởng thành, con chip cũng có thể ghi lại được càng ngày càng nhiều, đạt tới cá nhân thành tựu, tham gia thi đấu, đạt được giải thưởng, thậm chí là cùng người ký hợp đồng hợp đồng tin tức, danh dự cấp bặc đều ghi lại, cửa hàng nhỏ hay những cửa hàng hội viên đều được ghi lại điểm tích phân.

Internet giả lập được mở bằng hai cách, mặc định mở ẩn, hoặc là dùng tay để mở, con chip loại cũ chỉ có người phù hợp mới có thể mở, loại sau này tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.

Internet giả lập mở ra, hư ảnh hiện lên chính giữa là một thiếu nữ dung mạo thanh tú, phía dước góc bên trái là những lĩnh vực đầu vào, phía trên có một khung vuông, hàng đầu tiên có bảy cái để tùy chọn, phân ra thế giới, thành phố, phụ cận, chiến khu, khu giao dịch, khu ái tú, khu thư tín, phía dưới khu tùy chọn để trống, góc bên phải là dự báo thời tiết, tin đồn mới nhất, phía dưới góc phải là địa chỉ liên hệ.

Lâu Ngữ trừng mắt nhìn, ngón trỏ tay phải hạ xuống khu "thế giới", sau đó hai từ "thế giới" này biến sắc, phía dưới giao diện trống rỗng từ từ hiện lên nhiều tin tức.

Kênh thế giới:

[Ta yêu ngươi ngươi yêu hắn hắn yêu ta]: Bản nhân có ba Chiến Đấu Sư, hai thiên phú chiến đấu kỹ năng, ướt chừng độ phù hợp vượt qua bảy mươi Năng Nguyên Sư, ở Đào Hoa Cốc không gặp không về.

[Lầu dưới ngu ngốc]: Tùy tiện tổ đội đi chiến trường Tinh hồng để xoát thành tựu, đã có bảy người, đều là Chiến Đấu Sư, cầu phụ trợ sư nhị cấp trở lên gia nhập. Không đến phụ trợ sư nhị cấp cũng được, có thể giam cầm!

[Lầu trên ngu ngốc]: Ha ha đát, lầu trên mới ngu ngốc, cả nhà đều ngu ngốc.

...

Lâu Ngữ: "..."

Đây chính là kênh thế giới trong game đi? Kết quả bây giờ lại xuất hiện trong hiện thực, lại có thể thời thời khắc khắc để kiểm tra tin tức, cái này có chút vi diệu nha.

Lâu Ngữ thấy kênh ở trên có một đám người bí danh cãi cọ, cậu có chút tò mò, cậu hay không có một bí danh, mà bí danh của cậu tên gì?

Cậu nháy mắt mấy cái, nhập vào "..." sau đó gửi đi.

Kênh thế giới:

Đại tỷ đại di mụ một tháng tới bốn lần, mỗi lần đến là bảy ngày: ...

Lâu Ngữ: "..." Rốt cục là có bao nhiêu cừu hận.

Lâu Ngữ điên cuồng xoát màn hình, nhìn lướt qua giao diện, cậu không biết mở công cụ tìm kiếm như thế nào.

Cậu nhíu nhíu mày, thì thào lẩm bẩm: "Thật phiền toái, không biết mở công cụ tìm kiếm ra như thế nào."

Trên màn hình thiếu nữ thanh tú chớp mắt, thanh âm băng lãnh của điện tử lên tiếng: [Công cụ tìm kiếm đã mở ra, thỉnh ngài nhập tin tức ngài muốn tìm.]

Ngay sau đó, hình ảnh thiếu nữ biết mất, xuất hiện một công cụ tìm kiếm.

Lâu Ngữ sửng sốt một chút, theo bản năng hỏi: "Ngươi là ai?"

Âm thanh điện tử băng lãnh: [Ta là giá trị thể năng cấp F do ngài mua.]

Lâu Ngữ: "Giá trị thể năng cấp F? Đó là cái gì?"

Âm thanh điện tử băng lãnh: [Giá trị thể năng cấp F, Internet giả lập có giá trị thể năng cấp thấp nhất, không thể tự hỏi, không có tự chủ ý thức, chỉ có thể trao đổi đơn giản, nghe theo bất cứ chỉ lệnh nào của người mua.] Âm thanh băng lãnh dừng một chút, rồi nói: [Ta chỉ có thời hạn ba ngày, thỉnh tới lúc nạp phí nhớ nạp.]

Lâu Ngữ: "..." Cho dùng là công nghệ thời đại quá cao, bất quá làm cái gì cũng không thoát khỏi tiền.

Lâu Ngữ lại hỏi một chút thao tác cơ bản của Internet giả lập, sau đó cậu cho, thể trí năng cấp F tiến thành thao tác, không bao lâu, hình ảnh giả thuyết xuất hiện nhiều trang tin tức.

Lâu Ngữ đọc từng cái tin tức, rốt cục cũng có thể hiểu bản thân thêm một chút rồi.

Cửa hàng ăn uống Lâu Thị là một sản nghiệp gia tộc, hai mươi năm trước, chỉ có một tiệm tại nhà, mười mấy năm sau cửa tiệm ngày càng mở lớn hơn, mở đến 88 chi nhánh.

Mười mấy năm trước, Lâu phụ kết hôn con giái chi nhất của Bạch gia trong tam đại gia tộc của Triêu Tịch quốc, trưởng nữ Bạch Doanh. Trên thực tế, Bạch phụ trèo cao, nhưng lúc ấy Lâu phụ là một thanh niên tài tuấn, mới hai mươi ba tuổi đã là Chiến Đấu Sư cấp 5, mà Bạch Doanh, không có bất cứ tác dụng dị năng nào, chỉ là một người bình thường.

Lúc ấy, rất nhiều người cho rằng Lâu phụ trèo cao Bạch gia, đồng thời cũng có nhiều người nghĩ rằng Lâu phụ bị ủy khuất.

Bạch Doanh gả cho Lâu phụ được một năm, hai người có đứa con đầu lòng, trưởng nam Lâu Tùy Chi, năm thứ hai, hai người có đứa con thứ hai, trưởng nữ Lâu Tùy Nguyệt. Cũng thêm một năm, Lâu phụ một lần say rượu, cùng một người hoan ái, mười tháng sau sinh ra song bào thai Lâu Ngữ Lâu Thi.

Lúc ấy, nữ tử đó mượn song bào thai tiến vào Lâu gia, kết quả tất nhiên không thành công, nữ tử kia được cho một ít Gia Dương tệ rồi rời kinh đô, song bào thai tất nhiên để lại Lâu gia.

Nói như vậy, dị năng khai phá càng sớm, thiên phú càng mạnh. Trưởng tử Lâu gia năm tuổi liền khai phá ra là Chiến Đấu Sư, trưởng nữ Lâu gia thì sáu tuổi khai phá ra Năng Nguyên Sư, con gái nhỏ tuổi nhất Lâu gia bảy tuổi khai phá ra Chiến Đấu Sư. Mà Lâu Ngữ Lâu Thi song bào thai cho đến mười tuổi, đều không khai phá ra được dị năng. Qua mười tuổi đã không thể khai phá dị năng, trừ phi sử dụng dược tề, bằng không muốn khai phá dị năng thì gần như bằng 0. Thông qua trở giúp dược tề mà có được dị năng, thì muốn so với tự khai phá thì kém đi rất nhiều, mỗi lần trưởng thành đều phải cần dược tề giá trên trời kia, một phen làm thử thì tiền mất tật mang.

Lâu phụ đối với hai đứa con ngoài ý muốn này còn có một chút chú ý, cho đến khi hai đứa con này qua mười tuổi được xác nhận là người thường, thì không quan tâm tới nữa.

Trưởng tử Lâu gia Lâu Tùy Chi được công nhận là thiên tài, hai năm trước, từng lấy thành tích đứng đầu đi vào học viện số một số hai Lưu Hỏa học viện của Gia Dương tinh cầu.

Tít tít tít tít ——

Âm thanh quen thuộc nhắc nhở Lâu Ngữ đang đọc tin tức cơ bản của Lâu gia.

Âm thanh điện tử băng lãnh nhắc nhỡ: [Sơ cấp trường học của Triêu Tịch quốc đã thông báo thành tích, có hay không muốn xem thành tích dự thi của ngài?]

Lâu Ngữ sửng sốt một chút, trán toát ra một tầng mồ hôi lạnh, bỗng nhiên có cảm giác may mắn khi mình xuyên qua thì dự thi đã kết thúc ——

Ách? Tựa hồ có cái gì đó không đúng? Dựa theo nguyên thân hai mươi ba kí tự ghép thành một vần thì có thể có thành tích gì, dự thi này là lấy điểm như thế nào a?

Lâu Ngữ toát ra một tầng mồ hôi lạnh, cậu trong lòng an ủi chính mình, có lẽ nguyên chủ của thân thể cũng không đến nổi nghiêm trọng, ngữ văn học không tốt, nói không chừng còn có cái khác giỏi thì sao.

Lâu Ngữ hít sâu một hơi, đã chuẩn bị tâm lý rất tốt rồi, mới nói "Xem".

Lâu Ngữ vừa dứt lời, thành tích của tất cả học sinh của Triêu Tịch quốc xuất hiện trước mắt cậu, cậu liếc nhìn về phía người đứng nhất, thế nhưng lại thấy được tên của người quen thuộc.

Lâu Thi.

Ngay sau đó, âm thanh điện tử vang lên: [Chúc mừng, sơ cấp trường học toàn quốc phiếu điểm dự thi đã kiểm tra qua, lập kỉ lục lịch sử thấp điểm nhất Triêu Tịch quốc, lịch sử thấp nhất của Gia Dương học viện, đệ nhất điểm đếm ngược.

Lâu Ngữ: "..." Chúc mừng MDJ(*).

(*) Gà của mẹ. Ta không biết để sao, nên cứ để vậy đi.

Hết chương 3.

Cỏ ba lá

Hoa Tam  Điệp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro