11 . Phó tiên sinh không phải là ghen chứ ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11 Phó tiên sinh không phải là ghen chứ ? 

 
     sớm biết  Phó Cẩm  đau lòng như vậy , cô  nên chơi nhiều hơn một chút và chơi thêm hai cái tát nữa.

    không phải giả bộ đáng thương ư ?  Cô để cho Lục Lâm Tương đáng thương đến cùng .


     "vị hôn thê của PHó tiên sinh đang đau lòng . Tại sao ngài không ở lại với cô ấy mà quay lại?"

     Lạc Nhiên đứng lên khỏi mặt đất và cảm thấy chất lỏng trên lưng dần chảy ra, thấm ướt miếng băng trên cơ thể.

     Ngay cả cô cũng không phát hiện ra rằng điều này đau xót , cô  chỉ muốn nói một câu ' vị hôn thê' để ứng với hắn .

     Phó Cẩm bị chặn bởi lời nói của Lạc Nhiên .

     Anh nóng lòng muốn đưa Lạc Nhiên đến bệnh viện và chỉ muốn gặp lại cô sớm hơn .

     Kết quả là ...

     Một khuôn mặt đẹp trai, đã có  một khoảnh khắc u ám khủng khiếp, lời nói của khắc sâu vào trái tim anh, cô nói muốn ly hôn với anh, cô nói sẽ cưới người đàn ông khác!

     "em nghĩ rằng em có thể ly dị tôi ?!"

     Phó Cẩm đột nhiên nói lạnh lùng: "Tôi sẽ không cho em cơ hội để tìm người đàn ông khác ."

     Bây giờ anh hận khuôn mặt này, một người phụ nữ muốn tặng anh ta một chiếc mũ màu xanh lá cây, đây là một sự rất đáng giận .( chiếc mũ xanh lá cây / đội nón xanh : còn gọi là cấm sừng ở VN đóa các cậu ahihi ) 

     Thấy cô cười với người đàn ông khác, bàn tay to của anh ôm lấy mặt cô và siết chặt . trực tiếp nâng cằm và ấn mạnh vào bức tường phía sau cô. Toàn thân nặng nề , dữ dội, và hành động thô lỗ . hai người không có Một khoảng trống.  Biết những gì anh nói là cô và Hoắc tiêu vừa vui đùa , Lạc Nhiên cau mày, cô không thích tư thế  này.

     Đặt tay lên cổ, hai chân dài của Lạc Nhiên liền quấn lấy eo của Phó cẩm và mỉm cười trên khuôn mặt:

     "Phó tiên sinh không phải ghen chứ ? ..."

    Lạc Nhiên vẫn chưa nói xong, và sức mạnh của bàn tay Phó Cẩm tăng lên , gần như muốn kéo cả cằm cô xuống 

    một hồi đau nhức ,  vết thương ở lưng, trái tim Lạc Nhiên như bốc cháy.

     Triệu Mã  đi tới , chứng kiến một bức tranh ly kỳ như vậy, đã khiến anh ta đỏ mặt .

     Các bạn trẻ bây giờ không thể chờ đợi, phòng ở trên lầu,  không thể lên kia và làm tiếp sao ?

     "Thưa ngài,phu nhân  vừa gọi và để nhắc ngài trở lại ăn tối  nay."

     Triệu Mã kiên trì nói hết câu và bỏ chạy.( hihi thanh niên tâm hồn trong cmn soáng ) 

     Khi Lạc nhiên nghe những lời của Triêu Mã , cô biết rằng Phó Cẩm sẽ quay lại đó.

     Hôm qua cô đã phá tiệc cưới của Phó cẩm,  sợ rằng Phó gia  sẽ giết cô ngay bây giờ.

     Lạc Nhiên nhân cơ hội đẩy Phó Cẩm  đi, nhưng trước hết phải trốn thoát, nhưng anh nắm lấy vai cô, con ngươi anh lạnh lùng nhìn cô. Đôi môi mỏng lạnh và lạnh: "Thay quần áo!"

     "Tôi sẽ không đi!"

     Lạc Nhiên từ chối!

     "em có muốn gặp mẹ chồng không?"

      Lạc Nhiên từ chối, nhưng đã bị Phó Cẩm chặn lại .

    lúc ấy, cô cố tình nói xấu Lục Lâm Tương ,  anh thậm chí còn nhớ nó,  trái tim anh không thể bình thường!

     "bây giờ Tôi không muốn gặp !"

     Lạc Nhiên ngẩng mặt lên, khuôn mặt của Phó Cẩm vẫn lạnh lùng và đẹp trai, nghĩ đến anh thiếu chút nữa bóp chết cô , cô hận đến nghiến răng . 

     " không thể!"

     Phó cẩm trực tiếp kéo tay cô và buộc cô đi lên lầu thay quần áo.

    Lạc Nhiên  gần như đã bị anh ta kéo lê một vài lần thiếu chút nữa ngã sấp xuống, và chiếc áo trên người cô gần như không thể giữ được .

     Lạc nhiên thay một chiếc váy bó sát màu xanh nước hồ, chiếc váy không dài, chỉ cao hơn đầu gối ba inch, cặp đùi trắng mềm mại tiếp xúc với không khí, thêm phần bắt mắt.

   Phó cẩm đang hút thuốc trên ghế sofa trong phòng khách và thấy Lạc Nhiên đi xuống từ trên lầu. Bàn tay run rẩy. Tro rơi xuống quần anh. Con ngươi đen sâu thẳm, ngay lập tức chuyển thành nguy hiểm nheo lại, và tầm nhìn thẳng tắp tiến đến bộ ngực đầy đặn của cô ( dâm tặc ahihi )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro