Chương 2: Ca ca nhẹ nhàng, không làm đau An An

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lạc Trường An tức giận, cậu đối mặt với Tạ Văn Trình chảy nước mắt hét lên: "Tạ Văn Trình anh đừng nói nữa, Khổng Duy Trạch mới không phải là người nào đó, anh cút ra ngoài cho em." Lạc Trường An đẩy Tạ Văn Trình, nhưng tay chân cậu nhỏ nhắn, căn bản đẩy không được Tạ Văn Trình, khóc đến càng thương tâm.

"An An, đừng khóc." Tạ Văn Trình đem Lạc Trường An kéo vào trong lòng ngực, ôm chặt lấy cậu, "An An, em là của anh hai, anh hai thích em, yêu em, em đừng nghĩ đến người đàn ông khác được không, anh sẽ tức giận."

Không bình thường, Lạc Trường An phát hiện Tạ Văn Trình không bình thường.

Tạ Văn Trình là anh trai ruột của cậu a! Máu chảy một dòng.

Chỉ là cậu theo họ mẹ, anh hai theo họ ba.

Anh hai không nên thích cậu, sau khi biết được anh hai thích cậu thì tất cả đều có thể lí giải, trách không được anh hai đã 37 tuổi rồi vẫn không tìm bạn gái.

Ba mẹ thúc giục hắn, hắn liền nói, thích một người đang tuổi vị thành niên, bây giờ chưa được, phải đợi ba năm nữa.

Nguyên lai chính là cậu!

"Anh...... Anh từ khi nào thì thích em?"

"Hai năm trước, anh phát hiện tình cảm đối với em." Tạ Văn Trình thống khổ nói.

"Chính là em không thích anh, đây là loạn luân, là không đúng, em không cần." Lạc Trường An khước từ Tạ Văn Trình, "Em đã có người yêu thích, người em thích là Khổng Duy Trạch, anh hai không cần thích em, anh đi thích người khác đi!"

"Không, không cần thích người khác." Tạ Văn Trình khóc, "Chỉ cần em, anh hai chỉ cần em."

"Nhưng em không cần anh!" Lạc Trường An rống to, "Em chán ghét anh, không muốn ở với anh, ngày mai em liền dọn đến ký túc xá, em cũng không muốn ngủ chung với anh một phòng."

"Không có khả năng!" Tạ Văn Trình si mê liếm cổ Lạc Trường An, tiếp theo nói: "Em thân thể đặc thù, mẹ sẽ không để em đến ở ký túc xá."

Lạc Trường An tức giận, "Em đây liền đi thuê nhà!"

"Vậy càng không được, mẹ sẽ bắt em tiếp tục ở chung với anh." Tạ Văn Trình đem Lạc Trường An đẩy ngã trên giường, tay nắm lấy vú như măng ngọc của Lạc Trường An, còn dùng ngón trỏ khảy đầu vú, rất nhanh đã đem đầu vú khảy đến cương cứng.

Đầu vú bị ngứa, Lạc Trường An bắt lấy tay Tạ Văn Trình, đáng thương vô cùng nói, "Anh hai, không cần như vậy."

"Anh liền muốn như vậy." Tạ Văn Trình tùy hứng tiếp tục trêu đùa đầu vú Lạc Trường An, còn dùng sức lớn hơn nữa, đem hai vú giống như thỏ trắng của Lạc Trường An chơi ra dấu đỏ, tựa như bị roi hung hăng quất đánh.

Tạ Văn Trình tiến lại gần sát Lạc Trường An, vùi đầu liếm vú Lạc Trường An, đối với đầu vú vừa cắn vừa hút, lại yêu thích không buông tay bắt lấy một bên khác xoa nắn.

"Không cần, em không cần." Lạc Trường An giãy giụa, lại bị anh ấn đến càng chặt.

Cậu không có cách nào ngăn cản anh hai, chỉ có thể bị anh hai chơi vú, cắn đầu vú.

Lạc Trường An rất sợ hãi, cậu cảm giác được dục vọng của anh hai đối với cậu, thân thể đang đè trên người cậu, thứ nóng bỏng kia cũng để trên đùi cậu.

Lần đầu tiên của cậu là muốn cho Khổng Duy Trạch, cho nên cậu mỗi lần nghĩ đến Khổng Duy Trạch tự an ủi, cũng không dám thật sự cắm ngón tay vào, chỉ sợ không cẩn thận chọc thủng màng xử nữ của mình.

Màng xử nữ, cậu muốn Khổng Duy Trạch tới phá, tốt nhất là lần đầu tiên làm tình liền không cần mang bao, Khổng Duy Trạch sẽ đem màng xử nữ của cậu thao phá, thao xuất huyết, lại đem tinh dịch toàn bộ bắn vào, đem bụng của cậu bắn lớn, bên trong tất cả đều là tinh dịch của Khổng Duy Trạch.

Cậu ảo tưởng không biết bao nhiêu lần bị Khổng Duy Trạch phá thân, duy chỉ là không nghĩ tới, anh trai ruột sẽ đối với cậu như vậy, đùa bỡn cậu.

"Cầu xin anh, anh hai. Không cần đối với em như vậy, em sợ quá."

Tạ Văn Trình buông lỏng đầu vú đang cắn ở trong miệng, lại hôn miệng Lạc Trường An, trầm thấp nói, "An An không cần sợ hãi, anh sẽ nhẹ nhàng, sẽ không làm đau An An."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro