Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Arc 1: Chỗ sâu bên trong đồng tử

Chap 1:

Lúc ban đầu, bên trong trí nhớ của nữ hài bé nhỏ đó, cái gì cũng không có, cho dù nàng dùng tất cả sức lực để nhớ lại, phần sức mạnh mỏng yếu kia cũng không mang đến cho nàng bất cứ đáp lại nào. Ban đầu của thuở ban đầu, bộ phận của khởi nguyên kia như trước trống rỗng.

Nàng từ trong một mảnh hư không mà tỉnh lại, nàng nhìn thấy nam nhân cao lớn đánh nát hòm thủy tinh bên cạnh nàng, tiếng cười to của một ai đó vang lên. Thanh âm kia quá mức chói tai, chính là với một đứa nhỏ mới sinh ra ngay cả nhíu mày cũng không biết phải làm thế nào, chỉ có thể nâng đầu tiếp tục nhìn thẳng.

"Thành công! Ta thành công!" Tri thức trong thân thể mà nữ hài bị dẫn đến này phát huy tác dụng, làm cho nàng lập tức nghe hiểu hắn vì cái gì mà mừng như điên. Chính là trong nháy mắt những từ ngữ xa lạ "thành công" và "mừng như điên" xuất hiện, lại làm cho nàng sinh ra sự mờ mịt mới.

Từ ngữ như vậy đại biểu cho ý nghĩa gì.

Nàng trì độn mà nghĩ, sau đó tất cả suy nghĩ ngừng lại trong tiếng hét chói tai mà vặn vẹo. Nàng lại lần nữa ngẩng đầu, ở phía sau những sợi tóc xoăn xoăn đen nhánh (1) xõa tung, dùng cặp mắt lam sắc vô cơ mà ghi chép lại hết thảy trước mắt.

Một người phụ nữ mặc phục sức (quần áo và trang sức) diễm lệ, mái tóc màu quất sắc (2) mĩ lệ, lưỡi dao của kim sắc dạ xoa sau lưng cô ấy sắc bén mà chém nát chiếc lòng giam thủy tinh trói buộc nữ hài. Sau đó trong nháy mắt nhìn rõ dung mạo của nữ hài mà nhíu mày thật sâu, lại tại một giây sau thả lỏng.

"Ngươi là ai đây?" Người phụ nữ hỏi nàng, trong ánh mắt của cô mang theo loại cảm xúc mà nữ hài không hiểu lắm, nhìn thẳng vào đôi đồng tử trống rỗng của đứa trẻ.

"Ta là rối gỗ," nữ hài nghiên đầu, trức trắc mà dùng cổ họng của mình phát ra âm thanh, "Ta là 【Rối gỗ kì ngộ ký】(3)".

Đó là lần đầu tiên cô gặp gỡ đứa trẻ đó, Kouyou Ozaki trong tương lai ngẫu nhiên sẽ nhớ lại khoảng khắc đó.

---

Tòa cao ốc tổng bộ của Port Mafia luôn im lặng, trong đó tòa thuộc về Boss lại càng là cái im lặng nhất. Mà ở trong bầu không khí yên lặng như vậy, tuy nói thanh âm thiếu niên khoác áo khoác đen đạp giày da đi qua cơ hồ nhỏ lại nhỏ, chính là như trước khiến cho hộ vệ canh giữ trước cửa phòng nghe đến rõ ràng.

Trong sự tĩnh lặng khiến người khác hít thở không thông, Nakahara Chuuya đi tới trước cửa. Cảm xúc của anh tựa hồ không tốt chút nào, liền trên người còn mang theo một cỗ hương vị khói thuốc súng không quá rõ ràng.

"Ta đến diện kiến boss." Khi mở miệng, thanh âm từ miệng phun ra đều lạnh.

Hai hộ vệ hướng anh khom mình hành lễ, sau đó tránh ra nhường đường. Thiếu niên cũng không có vội như vậy liền đẩy cửa đi vào, mà trước hít sâu một hơi, lúc này mới từ trong lửa giận con cá thu chết tiệt nào đó gắn bom dưới chiếc xe yêu quý của anh vũng vẫy đi ra.

Sau đó hắn mở cửa. Như là mở ra chiếc hộp Pandora, thanh âm quả nhiên theo cánh cửa mở ra truyền tới, nhưng là cho dù làm cấp dưới trung thành nhất của boss Mafia Mori Ougai đi nữa, Nakahara Chuuya lại điểm tô như thế nào cũng không có biện pháp mang thêm nhiều kính lọc cho đối phương. Không bằng nói, đối với việc thủ lĩnh là Lolicon thì anh đã không còn ý kiến nào nữa.

"Elise ~ em xem xem bộ quần áo này thế nào, có phải thật phù hợp không~?" Bên trong văn phòng trống trải, ánh mặt trời sáng ngời xuyên thấu qua tường thủy tinh thật lớn mà dùng lại trên tấm thảm màu đỏ, mặt trên tùy ý ném vài bộ váy kiểu tây tinh xảo. Mori Ougai đang cầm một bộ váy nhẹ bay phấp phới, hồng nhạt, trang sức và nơ bướm đều hết sức nhiều mà bày ra cho bé gái tóc vàng.

"Cái này và bộ trước không khác nhau lắm, ánh mắt của anh quả thật không tốt, Rintarou!" Ngoài ý muốn chính là, Eilse bình thường vẫn luôn không quá hứng thú với loại trò chơi thay quần áo này thế nhưng vẫn không biểu hiện ra cảm xúc không kiên nhẫn nào. "Em thấy cái này còn đẹp hơn cái kia, đúng không Chuuya!"

Nói xong, cô bé giơ lên một bộ váy không khác biệt lắm với bộ trong tay Mori Ougai bày ra cho thiếu niên nhìn - ít nhất Nakahara Chuuya không nhìn ra chỗ nào khác, phong cách tương tự, đồng dạng dùng nhiều trang sức từ lụa trắng và trân châu, liền ngay cả nơ bướm cũng đều to như nhau. Chính là Mori Ougai giống như thật nhìn ra có chỗ nào khác biệt giống như Elise, mỉm cười nhìn thiếu niên.

Giữa hai ánh mắt này, Nakahara Chuuya chỉ có thể gật đầu tỏ vẻ mình đồng ý cái nhìn của tiểu cô nương.

"Đúng không đúng không!"

Kết quả đợi cho thuộc hạ dọn hết đống váy trên mặt đất, Mori Ougai cũng ngồi lại phía sau bàn công tác cũng muốn hơn mười giờ. Elise liền ôm bộ váy trắng được chọn ra kia kích động mà chui vào cửa hông, cũng không biết đi làm cái gì.

"Như vậy, trở lại chuyện chính," nam nhân nắm điều khiển, bức tường màu đen buông xuống bên ngoài tường thủy tinh. Trong một mảnh tối đen, đèn tường được điêu khắc thành hình dạng nến chợt lóe sáng, ngọn đèn mờ tối đem mặt của Mori Ougai che một mảng trong tối, một nửa lộ ra dưới ngọn đèn màu vàng. "Sự kiện Trĩ tử của mấy ngày trước, cậu hẳn đã biết đi."

"Vâng" nghe thấy lời này, Nakahara Chuuya nhíu mày, trong mắt ánh lên môt tia không vui,

"Nhờ phúc của tên ma bom đó, thuộc hạ ta còn ở trong một cái bệnh viện."

"Hai ngày trước, chuyện này đã được điều tra rõ là do ai làm,"Mori Ougai đẩy văn kiện trước mặt tới trước Nakahara Chuuya, bảo anh tự lật xem.

Cái gọi là "sự kiện Trĩ tử", tức là sự kiện nổ mạnh phát sinh trong một tuần gần đây. Một nhóm những đứa trẻ đột nhiên xuất hiện, cho dù là tra trên hồ sơ cũng vô pháp tra ra, trên người cột lấy bom, trong lúc người ta thả lỏng cảnh giác đồng thời ôm người đó đồng quy vu tận. Tuy rằng thủ pháp thô ráp, chính là xác thật có mấy nhân viên tầng chót bởi vậy mà chết, ngay cả cấp dưới trực thuộc của Nakahara Chuuya cũng có người vì bị liên lụy mà trọng thương. Có thể nói, mục đích của người kia là đánh vào mặt của Port Mafia, hơn nữa xác thật làm được, khiến cho Nakahara Chuuya tức giận.

"Trên thực tế, nhiệm vụ này ngày hôm qua ta giao cho Dazai kun xử lý."

"Chính là hắn sáng hôm nay bỏ chạy."

"Đúng vậy, trên đường làm nhiệm vụ." Hai tay Mori Ougai chéo nhau đặt dưới cằm, dùng ngữ khí thoải mái chẳng hề để ý nói hết "Cho nên ta nhờ Kouyou kun đi làm chuyện này, sau đó,... ta có được một kinh hỉ không thể tượng tượng được."

Đối với kinh hỉ trong miệng của Mori Ougai, thiếu niên có trực giác luôn thực chuẩn bỗng cảm thấy một cảm giác ớn lạnh sau lưng.

"【Rối gỗ kì ngộ ký】, tức là thông qua hai loại gien bất đồng tạo ra một tồn tại không chân thật" nói xong, trên mặt nam nhân lộ ra một loại tươi cười dính ngấy, "Nếu không phải ý nghĩ và động tác của rối gỗ toàn bộ đều từ người sáng tạo khống chế, này quả thật là năng lực đụng đến lĩnh vực của thần."

Ngay lúc đó, cửa mở ra.

Đi vào là Ozaki Kouyou, như trước mặc bộ Kimono từ trắng đổi dần thành đỏ diễm lệ kia, đóa bỉ ngạn hoa nở rộ nơi vạt áo tinh xảo tựa như thật lớn lên từ trong vải dệt. Có thể nói, nữ nhân của của Port Mafia đều là những đóa hoa nở ra từ trong bùn đen và hắc ám, trong đó Ozaki Kouyou lại càng chính xác với điều này. Vị này lấy thân phận nữ tử mà vững vàng ngồi trên ngai vàng của một trong ngũ đại cán bộ, dưới chân là xương khô, là biển máu, là than khóc và sợ hãi. Liền ngay cả Nakahara Chuuya được cô dạy dỗ, thái độ của cô đều không thân mật hơn.

Tuy nói theo thời gian trôi đi, khí chất quanh thân cô không ngừng lắng đọng lại, sau đó giống như trân châu trong bụng trai, chậm rãi mà biến thành tư thái càng thêm đoan trang ôn nhu, hóa thành bộ dáng càng thêm dịu dàng. Chính là loại dịu dàng này cũng chỉ là nói thôi. Mà lúc này, bộ dạng cô hơi cúi người nắm tiểu cô nương càng có vẻ phá lệ ngạc nhiên.

Nghĩ như vậy, Nakahara Chuuya đem tầm mắt hướng về phía tiểu cô nương phía sau cô. Nữ hài kia nhìn khoảng tám chín tuổi, bởi vì tóc đen xoăn dài rối tung giống như lông dê mà khuôn mặt càng nhỏ xinh và trắng nõn không ít, phía dưới mái tóc là hai mắt xanh thẳm vô cơ tựa như bảo thạch. Có lẽ bởi vì vẻ mặt và dao động cảm xúc của cô bé vẫn luôn tiếp cận số không, cho nên bị khóa trong bộ váy hoa lệ lại nhẹ nhàng bay bay kia càng giống như một con búp bê cỡ lớn.

Mà khiến kẻ khác kinh ngạc nhất chính là dung mạo của nữ hài mang theo hương vị của "Nakahara Chuuya" quá dày đặc.

Làm một nam nhân tới nói, mặt của Nakahara Chuuya có thể nói là trên mức xinh đẹp, mà loại xinh đẹp này cùng sự anh khí của nam tính hợp lại hình thành một loại tuấn mỹ sắc nhọn mà trương dương. Tuy nói nữ hài còn nho nhỏ, bất luận thân thể hay khuôn mặt đều không có nẩy nở, chính là từ khuôn mặt đó vẫn mang theo bóng dáng của sự "xinh đẹp" kia. Mà còn hơn thế, thiếu niên lại liếc mắt liền nhìn ra phần quen thuộc thuộc về cái tên nào đó từ trên khuôn mặt mang năm sáu phần giống mình này, một cái tên từ trong miệng anh muốn nhổ ra, lại bị hắn nghiến răng nghiến lợi nuốt vào.

"Đúng vậy nha, chính là Dazai kun." Mori Ougai không chừa đường sống cho anh, liền thanh âm còn mang ý cười. "Đứa nhỏ này - tạm thời gọi nàng là Mari (4) đi, trải qua kiểm tra chính là tồn tại được tạo ra từ gien của cậu và Dazai kun."

Gì, trò đùa kiểu gì.

Nakahara Chuuya nghĩ như vậy, sau đó chống lại ánh mắt cơ hồ cùng một khuôn mẫu của anh khắc ra. Đôi nhãn đồng kia trống rỗng, giống như hồ sau không một gợn sóng, đang không nháy mắt nhìn anh.

Sự quen thuộc chết tiệt.

---

Chú:

1: Raw là diên sắc. Màu lông diêu hâu, đại khái là nâu đen đi. Nhưng tác giả miêu tả Aiya có màu tóc giống Dazai nên mình dịch thẳng là đen nhánh.

2 Màu quất sắc: rồi rốt cuộc nó là hồng cam, cam hay đỏ cam?? Thôi mọi người tự nhìn đi nha.

3 Rối gỗ kì ngộ ký: 【Sổ ghi chép cuộc gặp gỡ bất ngờ của Rối gỗ 】

4 Mạt Lị (茉莉): Hoa nhài, dịch ra tiếng Nhật là Mari hoặc Jasmine.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro