Em vợ câu dẫn, vợ nghe góc tường liếm quần lót

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Vua Mặt Trăng

Cơm trưa nhà nấu thực phong phú, thịt xương sườn kho tàu nhờ tỉ mỉ nấu chín mà mềm rục ngon miệng.

Kiều Diêm tùy tay gắp một miếng ném đến bên giày, nhìn trợ lý vừa ăn xong tinh dịch đang thật cẩn thận gặm phần thịt trên xương, tâm tình rất tốt mà xoa lấy tóc cậu.

Tiếu Trì cảm nhận được ánh mắt của Kiều Diêm, khoa trương vươn đầu lưỡi, như mỹ nhân xà phun ra nọc độc, có ý ám chỉ.

Kiều Diêm được lấy lòng, nhẹ giọng cười.

Đại mỹ nhân ngồi một bên cắn môi dưới, nuốt không trôi đồ ăn chỉ ăn cơm trắng.

Thê không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, lời này thể hiện trên người Kiều Diêm vô cùng nhuần nhuyễn.

Diệp Phức Uẩn có khuôn mặt thanh tuấn, đôi mắt màu hổ phách vừa u buồn vừa thâm thúy, khí chất lại rắng rỏi, có một loại mâu thuẫn mê người, như là một câu đố chờ đợi được khiêu chiến; mà Tiếu Trì bề ngoài thanh lãnh khuông mặt diễm lệ, xác thật có tư sắc làm món đồ chơi dưới háng, nhưng so sánh với Diệp Phức Uẩn, lại có vẻ mang theo một chút tục tằng.

Kỳ thật nói đến bề ngoài kinh tế tính cách hay các phương diện khác, Diệp Phức Uẩn đều hơn tất cả người tình của chồng anh một bậc. Đương nhiên, đây là trừ bỏ phương diện được chồng anh yêu thương.

Diệp Phức Uẩn rũ mắt tìm đề tài: "Ông xã, kỳ nghỉ ngày mười một này dượng và cô út sẽ đi công tác, bé Hoài muốn đến nhà chúng ta ở nhờ vài ngày."

Kiều Diêm nhớ lại cậu nhóc đã từng quyến rũ hắn, thấy vợ đơn thuần hoàn toàn không biết gì cả, trong lòng không biết nên khóc hay cười.

Hắn không chút để ý đem quyền lựa chọn ném về: "Tùy em."

Sau khi về nhà Diệp Phức Uẩn do dự một hồi lâu.

Gần đây anh cảm thấy quan hệ giữa mình và chồng ngày càng xa cách, muốn sấn kỳ nghỉ này cùng chồng sống trong thế giới riêng của hai người để hâm nóng tình cảm. Nhưng anh đối với em họ thân từ nhỏ rất mềm lòng, lại suy xét đến việc em ấy cũng là người song tính, một mình bên ngoài không an toàn bằng như trong nhà, liền giúp em họ dọn dẹp một căn phòng cho khách.

...

Kiều Diêm tan tầm về nhà đang ở ngoài sảnh đổi giày, lại bị thiếu niên nhào vào trong lòng ngực.

"Anh Diêm." Đôi mắt của cậu nhóc vừa sáng vừa đen nhánh, giống chó con khi thấy chủ nhân về nhà.

Lúc này Khương Hoài chỉ mặc một cái áo ba lỗ mỏng màu trắng và quần lót nhung màu đen, lộ ra mảng lớn bầu vú trắng như tuyết, cách lớp vải mỏng manh, có thể nhìn thấy đầu vú hồng nhạt đang run rẩy dựng thẳng.

Cậu cười hì hì ôm lấy Kiều Diêm, dùng vú cọ lấy cánh tay của hắn: "Lần trước anh nói em chưa đủ 18 tuổi, mà tháng rồi em vừa thành niên."

Kiều Diêm nhìn quần áo bị cậu em vợ làm nhăn nheo, hơi nhíu mày, không nhanh không chậm kéo cà vạt xuống.

"Anh em đâu?" Thái độ của hắn nhàn nhạt, không chủ động, nhưng nhìn dáng vẻ lại không giống cự tuyệt.

Khương Hoài dùng mặt cọ cánh tay của Kiều Diêm, trong đôi mắt đen nhánh đều là hắn: "Anh ấy chở dì đi bệnh viện làm kiểm tra sức khoẻ, anh Diêm, em rất nhớ anh, sờ em được không..."

Cậu ta dính lấy Kiều Diêm, kêu tới kêu đi mấy từ anh rể chồng anh họ linh tinh, thấy Kiều Diêm không hề dao động, mạo gan kéo tay hắn để ở cái động nhỏ phía dưới chim nhỏ.

Tay của Kiều Diêm rất lớn, khớp xương rõ ràng, khô ráo ấm áp.

Cách quần lót Khương Hoài cảm nhận được ấm áp chỗ âm hộ, ngửi được mùi hương cây húng quế, bạc hà và cây khổ ngải quen thuộc, âm hộ run rẩy một chút, làm quần lót ướt nhẹp.

Đây là một tín hiệu.

Kiều Diêm đem cái động nhỏ ngây ngô chưa trải sự đời làm như bông hoa mà xoa bóp thưởng thức trong lòng bàn tay, không ngoài ý muốn nghe được tiếng rên rỉ ngây thơ trúc trắc lại trộn lẫn lấy lòng của cậu nhóc.

Anh Diêm, anh Diêm.

Khương Hoài một bên động tình kêu, một bên học nữ chính trong điện ảnh nước Mỹ cởi áo ra, đem thân trên trần trụi áp vào người của Kiều Diêm.

Kiều Diêm lạnh lùng mà dùng tay nắm lên quần lót, hình dạng âm hộ nhỏ xinh của cậu nhóc được quần lót phác hoạ, như một con chó con bị xách vào phòng tắm.

Cái động nhỏ của cậu ta bị siết đau, nhịn không được nhỏ giọng xin tha. Cậu nhìn sườn mặt anh tuấn không hề dao động của Kiều Diêm, đôi mắt đỏ lên, ấm ức nhón chân đuổi kịp hắn.

Lần đầu tiên gặp mặt của hai người là do Khương Hoài phát sốt giữa đêm.

Khi đó Kiều Diêm và Diệp Phức Uẩn vừa kết hôn không lâu, đúng là lúc tình cảm mặn nồng. Rạng sáng Diệp Phức Uẩn nhận được một cuộc điện thoại, một bên nhỏ tiếng nói với Kiều Diêm một bên run chân đỡ eo đi xuống giường, chuẩn bị đưa Khương Hoài đi tiêm thuốc. Kiều Diêm sung sướng xong cũng tỉnh ngủ, đơn giản đi theo vợ nhìn Khương Hoài.

Ai ngờ đến lúc Diệp Phức Uẩn đi đóng tiền viện phí, thằng em họ bé bỏng của anh kéo lấy tay hắn, đem ngón tay hắn nhét vào trong động của cậu ta, nói "Khi phát sốt sẽ càng thêm ấm, anh Diêm muốn thử một lần không".

Thật lòng mà nói, Kiều Diêm coi thường Khương Hoài.

Nhưng điều này cũng không gây trở ngại cho việc hắn đụ cậu ta.

Kiều Diêm đem Khương Hoài đè trên mặt tường lạnh băng, tùy tay kéo xuống quần lót của thằng bé, kéo ra môi lớn và môi nhỏ âm hộ, hai ngón tay nắm lấy âm vật nho nhỏ của cậu ta.

Hắn dùng móng tay bắm lấy hệ rễ của âm vật, nhéo ra, nghe được tiếng tựa rên tựa khóc của cậu nhóc. Âm vật bị kéo dài ra, bẹp bẹp giống mỏ vịt. Nguyên bản nó có màu hồng phấn nhợt nhạt, nhưng lúc này vì bị kích thích mà sưng thành màu đỏ hạt lựu.

Đau thì đau, thân thể lại thành thật. Khương Hoài còn nhỏ tuổi, đúng là lúc dục vọng mạnh nhất. Chú bướm nhỏ của cậu mấp máy, nước trào ra, phun đến trên tay Kiều Diêm.

Kiều Diêm nhướng lông mày, ngón tay tìm tòi, sờ trúng màng trinh của Khương Hoài, dùng ngón tay đùa bỡn, nào là vuốt ve cọ xát.

Chưa bao giờ Khương Hoài phải chịu đựng cơn đau như vậy. Cậu đau đến nỗi nhỏ tiếng khóc nức nở, bất lực lôi kéo một góc quần của Kiều Diêm, co ro trong ngực Kiều Diêm, không ngừng run rẩy xin tha.

"Anh Diêm... Đau... anh Diêm thương em đi... Anh Diêm sờ em... Xin anh đó anh Diêm..." Đôi mắt ẩn tình của cậu vì đau mà nổi lên hơi nước.

Kiều Diêm dùng tay còn lại nâng lên cằm của Khương Hoài, hắn là một người đàn ông bình thường, nửa ngày đứng nghe người đẹp khóc lóc cầu xin, tiếng nói không khỏi trở nên mất tiếng: "Ngoan, rửa sạch sẽ liền đụ em."

Khương Hoài nghe được có thể được đụ, vừa khẩn trương vừa chờ mong, hơi cúi nhẹ đầu.

Nước ấm từ vòi hoa sen chảy ra va đập vào trên màng trinh của Khương Hoài.

Thiếu niên nhịn không được rên lớn tiếng lên, ngón chân cậu ta cuộn tròn, ngu dại ngã vào trong lòng ngực của người đàn ông, vừa run rẩy vừa đạt tới cao trào bằng nước ấm.

Kiều Diêm nắm eo Khương Hoài, kéo khóa kéo xuống, cởi phân nửa phía trước quần lót, thành thạo mà hưởng thụ hang động xử nữ.

Hắn đánh vỡ lớp màng tượng trưng cho sự trung trinh của cậu nhóc, ấn cậu ta lên trên tường.

Khoái cảm sinh lý cộng thêm khoái cảm tâm lý làm Khương Hoài cực kỳ sung sướng, âm hộ của cậu như vòi phun, đem dương vật Kiều Diêm phun ướt nhẹp.

Tiếng ư ư a a vang vọng phòng tắm, rất thành thật cũng rất dâm đãng, như con ngươi mang đầy thần phục và chân thành của cậu.

"Ông xã... Đồ ăn hẳn là đã lạnh... em để trong lò vi sóng giúp anh, một lát chỉ cần hâm nóng lại là ăn được."

"A Ngu hẹn em đi chơi, em sẽ về trước 11 giờ."

Giọng nói nén nhịn tận khả năng duy trì ngữ điệu bình tĩnh không hề giả trân.

Đều đang chuyên chú với việc làm tình, không ai biết Diệp Phức Uẩn đã đứng bên ngoài bao lâu, với nhìn thấy những gì.

Cậu nhóc nghe được giọng nói của anh họ, thân thể khẽ run, kẹp Kiều Diêm chặt vài phần.

Kiều Diêm bình tĩnh và lý trí mà tiếp tục thọc vào rút ra, hỏi: "Sức khỏe của mẹ thế nào?"

Tay Diệp Phức Uẩn cầm bộ đồ mỏng manh mà em họ từng mặc, nhìn hình bóng mơ hồ trong phòng tắm, đầu ngón tay cuộn tròn: "Cũng ổn, bác sĩ nói có thể khống chế được, không trở ngại."

Dương vật cực lớn của người đàn ông mạnh mẽ ra vô làm Khương Hoài cảm giác mình sắp bị mài phỏng da, cậu lấy tay che lại miệng mình, bịt tai trộm chuông.

Kiều Diêm còn chưa bắn, chim nhỏ của cậu đã bắn tinh hai lần. Giờ phút này cậu đang ở kỳ thích ứng, vừa sướng vừa khổ.

Kiều Diêm không trả lời, hắn lại ra vào cái động nóng mềm vài trăm lần mới đem từng luồng tinh dịch bắn vào trong âm đạo của em vợ mình.

Hắn rút ra dương vật, tùy tay cầm lấy khăn giấy để một bên, lau sạch tinh dịch và nước dâm trộn lẫn màu máu trên dương vật, kéo quần lên, áo mũ chỉnh tề mà mở ra cửa phòng tắm.

Khương Hoài tê liệt ngã ngồi trên mặt đất, ôm đầu gối ngồi trên đất run bần bật.

Không thấy chồng còn tốt, ngay khi Diệp Phức Uẩn nhìn thấy cái trán Kiều Diêm còn dính mồ hôi cực kỳ gợi cảm, nhịn không được đỏ mắt đi đến gần ôm hắn.

Kiều Diêm dùng cằm cọ tóc vợ, nói: "Đi chơi đi."

Vành tai trắng như sứ của Diệp Phức Uẩn vì cảm xúc mà nhuộm thành màu hồng phấn, anh nhẹ nhàng lắc đầu, dịu giọng nói: "Không đi, em đi hâm cơm cho anh. Ông xã, đi ăn cơm được không."

Đôi mắt màu hổ phách của anh tràn đầy cầu xin, đem tay chồng đặt trên đầu vú từng được thưởng thức của anh.

Hắn xoa bóp cổ vợ, không nói chuyện.

Ban đêm, sau khi Diệp Phức Uẩn tắm rửa xong, nghe được tiếng vang truyền đến từ cánh cửa không đóng chặt ở cách vách, chật vật ngồi quỳ ở góc tường, phủng quần lót của chồng, dùng đầu lưỡi liếm sạch từng chút một, kẹp chặt hai chân, cảm thụ dịch dâm tràn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro