Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tỉnh ngủ, cung tổng ghé vào trên giường, đưa tay túm lấy Lam từ trong ổ kéo lên trên giường.

Lam bởi vì trời nóng, lúc ngủ còn phun đầu lưỡi ra bên ngoài.

Cung tổng lấy tay gẩy gẩy đầu lưỡi Lam, Lam bất vi sở động*, quả thực vững như núi Thái Sơn. Cung tổng nhìn Lam, mày hơi hơi nhíu lại.

(*)Không động đậy

Vô luận là loại khế nào, lập khế ước là một chuyện vô cùng thận trọng. Việc đăng ký ở chỗ trưởng thôn chỉ là quá trình báo cáo, kế tiếp Cung tổng A Vu còn phải ở trong "Ngày lành tháng tốt" hoàn thành nghi thức ký khế ước, mới xem như chính thức nhập tịch.

Cung tổng vốn định thuận tay đem dưỡng khế của Lam làm cùng, lại được báo rằng hắn vẫn chưa trưởng thành, chưa lập gia đình, nên không có tư cách thu dưỡng Lam. Cung tổng, người có tâm lý đã bước vào tuổi trung niên, thế nhưng quay đầu nói hắn chưa! Thành! Niên!

Vì thế, trong thời gian này Lam chỉ có thể được nuôi như con riêng sao?

Cung tổng khó được ôn nhu một phen, xách Lam đặt lên trên đùi, vuốt từ tai xuống đuôi, cái bụng nhỏ cong cong, lại cào cào lòng bàn chân, bốn móng vuốt thay phiên nhau cào, cho đến khi Lam ngứa không chịu nổi nữa, đạp móng vuốt lăn lộn như một bé ong trên giường, lăn một đường hình số 8, lại lăn thêm một đường hình số 8 nữa, thiếu chút nữa lăn rớt xuống giường, ánh mắt mới mơ mơ màng màng chớp mở một chút, nhìn thấy là Cung tổng, lập tức ôm cái đuôi ngắn, phẩy phẩy lổ tai nhỏ tiếp tục ngủ.

Sói xám lui ở một bên, nhìn như thể đây là trừng phạt tàn khốc, cố gắng đem móng vuốt tứ chi giấu đi. Nếu tiểu á thú muốn sờ sờ như vậy, trừ bỏ lòng bàn chân, y hoàn toàn có thể dành một bộ phận khác cho, ngay cả nơi đó đều cũng có thể. Ừm, nơi đó.

Cung tổng quay đầu nhìn thoáng qua sói xám, thấy một con sói đang cuộn thành một cục lui ở góc tường hồng hộc chảy nước miếng, nhanh chóng đuổi y xuống.

Nhà mới cách nguồn nước khá xa, mang nước không tiện, mỗi ngày đều phải giặt chiếu ngẫm lại liền phiền. Nếu như bị nước miếng thấm xuống da lông phía dưới thì khi xử lý càng phiền toái.

Sói xám bị đuổi xuống giường ngồi chồm hổm ngồi dưới đất, đem đầu gác ở trên đùi Cung tổng, ủy khuất dùng cái đầu lông mềm mềm đình đình cánh tay Cung tổng.

Cung tổng theo bản năng sờ sờ đầu sói xám. Bình thường sói xám vốn ăn vô cùng đầy đủ dinh dưỡng, da lông bóng loáng phát sáng, vô cùng dày, xúc cảm là số một. Hắn nhìn sơ nghiên cứu sói xám, cuối cùng vẫn cảm thấy mình đã xem nhẹ chuyện gì đó.

Sói xám được bàn tay nhỏ bé của tiểu á thú sờ thập phần thoải mái, thừa dịp tiểu á thú không chú ý, hai chân trước liền chồm lên trên giường, đem đầu cọ vào hõm vai tiểu á thú.

Cung tổng thuận thế sờ gáy sói xám, thẳng đến bị sói xám cọ ngã xuống giường, mới đột nhiên linh quang chợt lóe, hai tay dùng sức đẩy cao đầu sói. Không biết từ khi nào sói xám đã biến thành tư thế nằm sấp trên người hắn, cổ hắn đã bị liếm ướt sũng. Nghĩ đến vấn đề hắn vẫn luôn xem nhẹ, Cung tổng đen mặt.

Sói xám thập phần vô tội nhìn tiểu á thú, cái đuôi còn lấy lòng đong đưa lắc lắc, đảo qua đảo lại trên đôi chân trần của tiểu á thú.

Cho dù Cung tổng vô pháp với con cún bự này thế nào đi nữa, lần này cũng không định bị lừa dối qua, mặt âm trầm nói: "Biến trở về hình người."

Thú nhân, có hai dạng là hình người và hình thú, cho nên mới gọi là thú nhân. Hắn nghĩ rằng mình cùng một con cẩu thân thiết, nguyên lai là bị chiếm tiện nghi lâu như vậy!

Sói xám hiển nhiên đối với mệnh lệnh này của Cung tổng có chút kháng cự, nhưng sau khi cẩn thận đánh giá biểu tình của Cung tổng xong, vẫn dùng cái mũi cọ cọ khuôn mặt Cung tổng, sau đó biến trở về hình người.

Trong nội tâm sói xám vô cùng thấp thỏm. Y không thích hình người của mình, thú nhân cùng nhóm á thú trong thôn cũng không thích hình người của y. Tiểu á thú tuy rằng đối xử rất tốt với y, chỉ là sau khi nhìn thấy hình người của y thì có ghét bỏ y không? Tiểu á thú thoạt nhìn rất thích hình thú của y, sao hôm nay lại bảo y biến trở về hình người vậy? Hơn nữa sắc mặt tiểu á thú thật khó coi.

Cung tổng kinh ngạc nhìn nam nhân đang nhắm mắt ghé vào trên người mình.

Có lẽ là vì đôi mắt nam nhân đang nhắm chặt, điều đầu tiên hắn chú ý tới là hàng lông mi dài của nam nhân. Cung tổng vẫn cho rằng, nam nhân có lông mi dài sẽ có vẻ rất ẻo lả. Nhưng người nam nhân trước mắt này thì không, cho dù ngũ quan của một nam nhân tinh tế, thậm chí được gọi là tinh xảo, thì cũng chỉ có vẻ nhã nhặn tuấn tú. Nam nhân này chỉ nhìn mặt một cách đơn thuần thì hoàn toàn chính là một bạch diện thư sinh*.

(*)người học trò chưa có kinh nghiệm. Khi xưa người thanh niên học sinh thường khiêm tốn tự nói về mình như thế. Chỗ này chắc được hiểu theo nghĩa đen là thư sinh mặt trắng.

Cực phẩm! Hoàn toàn là kiểu hắn thích!

Cung tổng vẫn luôn nghiêng về mẫu người có khuôn mặt trắng nõn, nhã nhặn tuấn tú, lại không ẻo lả nữ tính. Dựa theo ngoại hình mà nói, Cung tổng vẫn chưa gặp qua nam nhân nào phù hợp với thẩm mỹ của hắn như thế.

Một đòn trúng ngay tim Cung tổng, dưới tư thế bị đè, đưa tay ra chậm rãi bọc quanh thân thể nam nhân, phần lưng trơn bóng có cảm giác vô cùng tốt, căng đầy co dãn, mỗi một đương vân đều ẩn chứa lực bạo phát cùng tính xâm lược đầy nam tính.

Cảm nhận được động tác tiểu á thú, sói xám Lê cả kinh cứng ngắc thân thể một chút, sau đó chậm rãi hé mắt một chút, cẩn thận đánh giá biểu tình của tiểu á thú.

Vẻ mặt thiếu chút nữa là chảy nước miếng của tiểu á thú thập phần dễ hiểu, hơn nữa đôi tay càng ngày càng xấu kia, làm sao không hiểu?

Nhãn tình Lê sáng lên. Thực rõ ràng, tiểu á thú không chỉ không chê y lớn lên ngũ quan giống á thú nhân, ngược lại rất thích.Thật không hỗ là tiểu á thú mà y nhận định, nghĩ đến việc phải chờ tới tiểu á thú trưởng thành còn không biết phải bao lâu nữa, quả thực dày vò.

"Ô ô ừ ~ chẹp chẹp chẹp chẹp....."

Cung tổng đầu đầy tư tưởng chất thải công nghiệp bị cơn đau truyền từ ngón chân đến đánh gãy, quay đầu vừa thấy, Lam rõ ràng đã mơ màng ngủ đang ôm ngón chân hắn không ngừng mút vào, răng sữa nhỏ không ngừng ma xát ở trên đầu ngón chân hắn.

Cung tổng âm thầm mắng một câu thô tục, vung tay lên đem Lê đang ghé vào hắn trên người hắn đẩy ra, túm Lam từ trên chân hắn xuống

Lam chẹp chẹp hai cái, rầm rì hai tiếng, khụt khịt ngửi thấy hương vị quen thuộc, trực tiếp cuộn người bất động trong lòng Cung tổng.

Cung tổng không khỏi cúi đầu hôn đầu Lam một cái. Hắn hiện tại cũng là người có con, nam nhân mau cút đi!

Lê nằm nghiêng trên giường, nhìn chằm chằm ngón chân ướt sũng của tiểu á thú, ánh mắt nhanh chóng xanh lè.

Y cũng muốn liếm hai cái.

Hắn nhìn tiểu á thú tìm một khối da thú, đem Lam thật cẩn thận buộc ở trước ngực, y cũng muốn......

Cung tổng nhìn Lê toàn thân chỉ quấn một cái váy đầy mê người, hâm mộ ghen tị phát hiện ra thứ này thế nhưng có cơ bụng tám múi! Hắn trước kia luyện tập chết sống cũng chỉ có sáu múi!

Lam giật giật, Cung tổng nhanh chóng cúi đầu giúp nó điều chỉnh một cái vị trí thoải mái, sau đó ngẩng đầu nhìn vẻ mặt Lê, vẻ mặt trong sáng, thậm chí tao nhã: "Dậy giúp tôi làm một việc được không?"

Lê ngây ngốc gật đầu. Sao lại cảm thấy vừa rồi tiểu á thú cười đến phá lệ...... Ừm..... Khiến y thế nào nhỉ? Lê có chút lo lắng, tiểu á thú của y càng ngày càng ngon miệng thì phải làm sao bây giờ? Tiểu á thú của y rốt cuộc bao lâu nữa mới trưởng thành a?

Lê đang rối rắm hai vấn đề, lại bị "tiểu á thú của y" chỉ huy làm việc cả buổi trưa -- đào một cái lạch nước thông từ con sông nhỏ đến trước Cung phủ. Lạch nước ở trước Cung phủ vòng thành vòng tròn, dưới đáy cùng hai bên toàn bộ phủ kín bằng đá, còn dùng xi măng lấp vào chỗ hổng, lạch dân nước được phân thành khu nước nông, khu nước sâu, cầu trượt và các công trình khác.

Đầu lạch nước dẫn ra sông vẫn còn chưa thông, chờ xi măng khô xong, lại bỏ nước vào. Đến lúc đó, Lam lại có một cái công viên nước để chơi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro