Khuê mật - Triệu Sầu Thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tựa: 闺蜜

Tác giả: 赵愁城 - Triệu Sầu Thành

Thể loại: Chuyện điên cuồng nhất bạn từng làm với khuê mật của mình?  

Tấn giang: jjwxc/585688



Tác giả là khuê mật của người thương của mình. Chỉ muốn nói vậy thôi =))



Đoản văn



Khi miệng chai rượu chỉ về chiếc ghế trống không của L, nó ngừng chuyển động.


Đang ở trong buồng hút thuốc, L dụi tắt điếu thuốc, bấy giờ mới bước vào trong, nói: "Mạo hiểm đi."


"Xin lỗi, ở chỗ tôi chỉ chơi nói thật." Thân là GM, D nói.


L gật đầu, coi như là đồng ý, cũng coi như là đợi D đưa ra câu hỏi.


Mọi người dõi theo D rút ra một lá bài trong bộ bài tràn đầy những câu hỏi, giống như rút ra biểu tượng của dục vọng. Sau khi lật bài lên, D dùng giọng điệu thản nhiên của mình, rõ ràng đọc từng chữ bên trên:


"Nếu như bạn là con gái, xin kể ra chuyện điên cuồng nhất bạn từng làm với khuê mật của mình."


L khản giọng cười. Những người khác cũng cười.


"D, rút lá khác đi."


Nói như vậy là bởi vì L không phải một phụ nữ có khí chất của một phụ nữ. Nói như vậy có lẽ hơi rối. Vậy đổi cách nói khác, một từ tràn đầy 'nữ nhân vị' như Khuê Mật, dường như không có bất cứ liên quan nào với L. Nói thẳng một chút thì, bọn họ cảm thấy L không có bạn bè. Khách quen trong quán của D đều đã từng đưa bạn mình đến chơi, có bạn giường, cũng có bạn chưa từng lên giường. Chỉ mỗi L là chưa từng làm vậy, bất luận là nam hay nữ.


D cũng định làm theo ý mọi người. Nhưng lúc này L lên tiếng:


"Không cần, khuê mật đúng không, tôi từng có một."


"Bởi vì nơi này chỉ chơi nói thật, cho nên xin cố gắng kể tường tận chút."


L gật đầu đồng ý. Bên dưới là lời kể của L.



—— 



Nghĩa của từ khuê mật này nói chung chỉ bạn thân là nữ đúng không? Tôi từng có một người như thế. Tạm thời gọi cô ấy là A.


Chuyện điên cuồng đó xảy ra lúc tôi khoảng 20 tuổi. Cô ấy cũng 20. Khi đó, tôi và cô ấy làm bạn đã 14 năm, đã trải qua hơn một nửa cuộc đời tôi, cũng trải qua hơn một nửa cuộc đời cô ấy.


Nhưng mà không sai biệt lắm đã đến lúc kết thúc rồi. Bởi vì tôi hẹn hò với một người con trai.


(Nói đến đây mọi người bắt đầu xì xầm to nhỏ. Bỗng nhiên L lấy một nửa tấm ảnh Polaroid từ trong bóp da của mình ra. Ngũ quan của người con gái tóc dài bên trên tấm ảnh có thể ngờ ngợ thấy được hình bóng của L, thế nhưng vẻ mặt hồn nhiên giống như người thiếu nữ được Johannes Vermeer vẽ. Một nửa tấm ảnh đã bị cắt mất.)


Ngày xác nhận mối quan hệ, tôi và A gặp nhau, cũng mang theo người con trai ấy. A tinh tế hỏi tình hình của anh, còn trao đổi số điện thoại, nói là sau này nếu không tìm được tôi thì liên lạc với anh. Sau đó chúng tôi tạm biệt nhau.


Lúc ấy, tôi vốn không ngờ đó là lần tạm biệt cuối cùng của tôi và A trong mối quan hệ bè bạn.


Sống 20 năm, lần đầu tiên tôi hẹn hò với con trai, cả hai đều không quan tâm điều gì, đã đến nông nỗi muốn kết hôn. Tôi không ngại kết hôn sớm, anh cũng vậy. Thế nhưng người nhà sẽ phản đối. Vì vậy có hôm khi đang ở trong phòng anh đợi trời sáng, anh nói, hay là chúng ta lén đăng ký đi. Lúc đầu tôi phản đối, sau đó bị anh khuyên nhủ cũng từ từ dao động. Đợi đến khi tôi chủ động đề nghị cùng đi đăng ký kết hôn, anh lại trở nên ấp úng, cuối cùng nói là không có mang chứng minh thư bên người.


Tôi vô cùng mất hứng, vì vậy hôm đó ra về trong lòng không được vui. Sau khi về nhà bỗng nhiên tôi nhớ đã rất lâu rồi không có gọi điện cho A, vì vậy gọi điện đến kể chuyện này cho cô ấy nghe.


A nói, có lẽ anh ta đã vô tình với cậu rồi, chia tay đi.


Đương nhiên tôi đáp là mình không muốn làm vậy. Nhưng không ngờ, mấy phút sau khi buông điện thoại, anh dùng một tin nhắn tới để đá tôi.


Tôi sa sút tinh thần hết một tháng. Ăn rất ít, không gặp bất cứ ai. Một tháng sau, không sai biệt lắm cũng trong tình cảnh tụ hội giống như bây giờ, rất nhiều người cùng nhau chơi Truth and Dare. A cũng ở đó, trong lúc chơi có một lần cô ấy là người được chọn. Cô ấy chọn nói thật, câu hỏi ngẫu nhiên là: Đã từng vì người mình thích làm chuyện vô cùng đắc ý gì?


Cô ấy nói: Làm người yêu của người đó biến thành người yêu cũ.


Lúc cô ấy nói xong câu, dùng ánh mắt có chút đắc ý lại có chút oán trách nhìn thoáng qua tôi. Nhìn thấy ánh mắt đó, tôi nhớ tới rất nhiều chuyện, nhớ tới lúc A và người con trai kia trao đổi số điện thoại. Nhớ tới cái tin nhắn chia tay tràn đầy ác ý mà tôi không thể nào hiểu nổi. Còn có lời đồn phô thiên cái địa lúc tôi đóng cửa không ra ngoài một tháng kia.


Khi đến phiên người khác chơi, tôi hỏi cô ấy: Người đó mà cậu nói là tớ?


Cô ấy gật đầu, nói xin lỗi tôi. Tôi nói: Tớ tha thứ cho cậu.


Hôm đó chơi được một khoảng thời gian thì cô ấy rời đi. Tôi cũng không có đuổi theo. Sau đó tôi không còn gặp lại khuê mật của mình nữa. Cô ấy ở đâu tôi không biết —— nghe nói ngày hôm đó cô ấy cũng không có về nhà.


(Vậy chuyện điên cuồng từng làm với khuê mật rốt cuộc là chuyện gì? D hỏi.)


Tôi tha thứ cho cô ấy.


(L nói xong liền lấy một điếu thuốc, bước về phía buồng hút thuốc. D nói theo bóng lưng cô: Cậu thắng được chai rượu này.)



—— 



Sau buổi tụ hội, L rời khỏi quán của D, về đến nơi mình ở, vào thư phòng, từ trên giá sách lấy xuống một quyển "nhật ký" bìa cứng, bắt đầu ghi lại chuyện đã xảy ra ngày hôm nay. Vừa ghi vừa đọc thành tiếng.


". . . Sau đó tôi không còn gặp lại khuê mật của mình nữa."


Ngừng chốc lát, cô lại tiếp tục vừa viết vừa đọc:


"Cô ấy của lúc đó, đã được tôi của lúc đó. . . đóng chặt vào trong, hoang, mạc, của, ký ức."


Viết đến đây, cô ngừng bút, khép lại quyển nhật ký, trả về chỗ cũ, sau đó kéo cánh cửa tủ âm tường bên trên dán đầy ảnh chụp sa mạc ra, đem chai rượu thắng được ở quán của D đặt lên tầng cao nhất.


L nói: "Tớ nói có đúng không?"


Trong chiếc tủ âm tường không truyền ra tiếng đáp lại.


"Không cần nhìn, chai rỗng thôi." L nói.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt#edit