Đoản văn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Huân nhét vào tay Hàm một lá thư: “Em zai, đưa lá thư này cho cô bé kia giúp anh.”

Hàm cầm lấy thư, lặng lẽ xé đi.

Vài ngày sau, Huân bảo Hàm đưa một lá thư cho một cô gái khác.

Hàm lại xé.

Bốn năm đại học, Huân viết bao nhiêu lá, Hàm lại xé bấy nhiêu lá.

Ngày tốt nghiệp, Huân lại viết một lá, Hàm cố gắng kìm lại nước mắt, trước mặt Huân chuẩn bị xé.

Huân một phen kéo Hàm ôm vào lòng: “Bảo bối, đừng xé, lá này là của em.

2.
6 tuổi, thi chạy, Huân chỉ hơn có 1 giây, vỗ vỗ đầu Hàm: “Cậu sao lại chậm như thế?”

16 tuổi, cuối kỳ, Huân dựa cửa chờ Hàm – người thứ 2 ra khỏi trường thi, khiêu mi cười nói: “Vẫn chậm như thế…”

26 tuổi, Tết Nguyên Đán, Huân đem cặp nhẫn linh thiêng đeo vào ngón tay hai người, dịu dàng trêu tức: “Ngay cả cầu hôn, em cũng cũng chậm hơn anh.”

35 tuổi, một ngày nào đó, 1 giây trước khi chiếc xe taxi đang phóng như bay đến, Huân đẩy mạnh người bên cạnh ra, hơi thở mong manh: “Đứa ngốc, hoàn hảo, em tương đối chậm…”

_____

6 tuổi thi chạy, Hàm chỉ kém 1 giây mà thua, tỏ vẻ căm giận: “Lần sau nhất định nhanh hơn cậu!”

16 tuổi thi cuối kỳ, Hàm trừng mắt nhìn Huân đã sớm bước ra khỏi trường thi, khinh thường nói: “Lần sau tuyệt đối nhanh hơn anh!”

26 tuổi Tết Nguyên Đán, nhìn cặp nhẫn trên đôi tay đang đan vào nhau của hai người, Hàm không được tự nhiên lầm bầm: “Lần sau khẳng định nhanh hơn anh.”

36 tuổi tiết Thanh Minh, Hàm đứng trước bia mộ một người đàn ông, cúi đầu thì thầm: “Kiên nhẫn chờ em nhé, kiếp sau gặp lại, em nhất định, nhanh hơn anh…”
-Cái đoản này bị buồn quá :(((((

3.
Hàm: “Em không thể chấp nhận anh, hai ta đều là thụ, thụ với thụ ở bên nhau sao có khả năng? Ngồi nhổ lông chân cho nhau sao?”

Huân: “Con mắt nào của em thấy anh là thụ?!”

Hàm: “Cả hai mắt em đều thấy! Anh rõ ràng lớn lên mềm mại, đáng yêu như thế này…”

Huân: “Cút! Ông đây là mỹ công! Là dụ công! Không được sao?” Nói xong, đẩy ngã thụ, xé quần áo… cấm trẻ em :))))))

4.
Sáng sớm ra, Hàm đã ôm một đống tranh đến phòng Huân.

“Thiếu gia, người thấy tiểu thư Tôn gia thế nào?”

“Quá béo!”

“Vậy con gái Lý viên ngoại…”

“Quá xấu!”

“Thế cháu gái Đổng lão gia…”

“Nghe nói là rất điêu ngoa…”

“Còn con gái út Trương phu tử…”

“Tính tình quá yếu đuối…”

“Thiếu gia! Người này không được, người kia cũng không được, ngài đến tột cùng là muốn tìm thiếu phu nhân có bộ dáng như thế nào?”

“Như ngươi ~”


5.

Thật sự không thể trì hoãn qua năm nay.

Dưới sự đe dọa của mẹ, Hàm quyết định đưa Huân về nhà đón Tết, nhưng cuối cùng vẫn không dám nói trước Huân là con trai.

Ấn ấn chuông cửa, nắm lấy tay Huân, chỉ chờ vài giây mà thấy dài đằng đẵng.

Mẹ Hàm ra mở cửa, thấy mười ngón tay của Huân và Hàm đan chặt vào nhau, nháy mắt hóa đá.

Trong lòng Hàm thầm than khổ, vừa định mở miệng nói chuyện.

Mẹ Hàm đã nói: “Con! Mẹ chờ nhiều năm như thế, con cuối cùng cũng cong rồi!"
Bác gái muôn năm :)))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro