chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cửa mở ra, Chu Chính Đình bước vào liền nhìn thấy Hạo Hạo và Vãn Vãn đang chơi đùa, Chu mẫu hớn hở vừa hát vừa ở dưới bếp nấu mì sợi, ba anh đang vui vẻ nhìn Hoàng Minh Hạo và Chu Hướng Vãn quậy phá. Vừa thấy Chu Chính Đình vào, ba anh liền ho hai tiếng lôi kéo sự chú ý:

“Còn biết đường về, lúc nào cũng giấu cháu gái ta ở nước ngoài!”

Chu Chính Đình cười cười, bóp bóp vai người cha nóng tính:

“Không phải con đã quay lại rồi sao? Con sẽ không đi nữa đâu!”

Chu mẫu ló đầu từ phòng bếp, trên tay cầm nắm mì khô:

“Bối Bối, con có đói bụng không? Mẹ làm bát mì cho con nhé?”

“Vâng, làm nhiều chút nha mẹ, con sắp chết đói rồi.”

“Có thể cho Tiểu Phú Quý thêm bát nữa không?”

Chu Hướng Vãn vật vã từ trên người Hoàng Minh Hạo leo xuống, chạy vào bếp với đôi chân ngắn ngủn. Chu Chính Đình ở sau lo lắng đuổi theo vì sợ Vãn Vãn ngã:

“Này!! Sao con lại chạy thế? Chậm lại mau lên!”

“Con đi nấu mì cho ba”

Chu Hướng Vãn nhón người hết cỡ nhưng chỉ có thể thò nửa đầu lên căn bếp, đành vươn tay về phía Chu Chính Đình:

“Ba ba bế Vãn Vãn đi, Vãn Vãn muốn nấu mì cho ba ba!’

Chu Chính Đình cười tít mắt, ôm con gái lên rồi nói với mẹ Chu:

“Mẹ giúp Vãn Vãn đi, khó lắm tiểu công chúa của chúng ta mới chịu động tay”

Chu mẫu ậm ừ hai tiếng , thấp đầu đi ra ngoài liền bị Chu Chính Đình nhìn thấy đôi mắt ửng đỏ:

“Mẹ …Mẹ đây là đang làm gì a!”

“Không có gì không có gì! Mẹ chỉ là quá vui vẻ! Bối Bối và Vãn Vãn đều ở đây….! Mẹ đi rửa mặt cái, mì sợi chỉ cần trụng nước thêm lần nữa là được, đừng trụng quá nhiều!”

“ Bà bà sao vậy? Bà đang khóc sao? Vãn Vãn sẽ làm bà bà vui vẻ!”

Đôi mắt cô bé hướng lên đầy tinh khiết, Chu Chính Đình liền nhéo hai cái trên mặt hồng nhuận của Vãn Vãn khiến cô chạy ra ngoài.

Hương thơm từ phòng bếp làm cho lòng Chu Chính Đình lắng xuống. Mọi thứ đều đã qua rồi, cả nỗi đau của sáu năm trước, rồi khoảnh khắc đứa con nằm trên bàn mổ. Tất cả là vì con mà hy sinh chịu đựng, hoàn toàn không liên quan gì đến người đó.

Ngay khi gặp lại nhau, Chu Chính Đình cũng có thể đối mặt với Thái Từ Khôn như đồng nghiệp bình thường.

Không bao giờ……Sẽ không bao giờ có chuyện cuộc sống của Chu Chính Đình này phải phụ thuộc vào tên họ Thái kia!

Chanh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro