Chương 1 Xuyên Không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó là một ngày bình thường. Như thường lệ, cô gái rời xa công việc khiến cô kiệt sức vì bị sếp quấy rối. Khi cô đang đứng trên đường đợi đèn đỏ chuyển màu rồi lặp tức bước đi ngay khi đèn chuyển sang màu xanh.

Nhưng vào lúc cô đang cúi đầu lê bước vì quá kiệt sức - đột nhiên, một tia sáng chói mắt và tiếng còi xe dội thẳng vào tai cô. Chưa kịp phản ứng, cơ thể cô gái bị hất tung lên rồi chạm đất. Khi đó có thể nghe thấy đủ loại âm thanh hỗn loạn: tiếng la hét thất thanh, tiếng bước chân chạy, tiếng thì thầm, tiếng mọi người hô hoán. Nhưng rồi cô dần không còn nghe thấy tiếng gì nữa, mắt dần dần kép lại.

Lúc tỉnh dậy, cô gái đang nằm trên một chiếc giường xa lạ và không hề cảm thấy cơ thể đau nhức. Bên cạnh cô còn có một người đàn ông.

" Chuyện gì đã xảy ra đây có phải là một giấc mơ ?"
Tình huống này chỉ có thể ở trong giấc mơ, và cô ấy đã nghĩ là như vậy.

".... vợ?"

Người đàn ông nói với giọng trầm và khàn đặc đang nhìn tôi. Cơn đau đầu vẫn còn đó, có lẽ là do bị tai nạn. Cô gái bất giác cay mày. Có vẻ như cô vẫn chưa chết. Đúng vậy, đây chắc chắc chắn là một giấc mơ.
"Anh xin lỗi. Anh sẽ làm tốt hơn..."

Hả? Anh đã làm sai gì và sẽ làm tốt hơn gì cơ?
Vào lúc cô ấy đang nghĩ về điều đó, người đàn ông nâng nữa trên đang để trần của anh ta lên và vội vàng hôn lên môi cô .
Đó là lúc cô gái nhận ra bản thân cũng không mặc gì giống như người đàn ông trước mặt. Cơ thể tiếp xúc với nhau một cách chân thực.

"chuy- chuyện gì đây?"

Trông lúc không để ý, chiếc lưỡi mềm mại và ẩm ướt của anh ta lướt qua đôi môi hơi hé của cô, chiếc lưỡi tham lam tiến vào mọi ngóc ngách trong khoang miệng cô gái. Vào khoảnh khắc lưỡi anh ta lướt nhẹ trong khoang miệng và chạm đến lưỡi của cô một cách mạnh mẽ, toàn thân cô gái nóng lên, cảm thấy bên dưới đồng thời trở nên ướt át.

Anh ta chắc cũng biết và cảm nhận được điều đó, đột nhiên, thứ gì đó bên trong cô gái vặn vẹo và nó lớn dần lên và hoàn toàn chiếm lấy bên trong của cô, anh ta bắt đầu di chuyển cơ thể mình từng chút một.

" ưm~ ah...."

Một tiếng rên rỉ không thể kiềm chế phát ra từ đôi môi, ngay lập tức cô gái lấy lại tinh thần. cô không ngây thơ đến mức không biết được chuyện gì đang xảy ra. Sau đó thoát khỏi vòng tay của anh ta, và quấn chăn quanh người, chạy khỏi giường.

"Chuy- chuyện gì thế này!"

Ngay cả khi nó là một giấc mơ, đó cũng không phải là điều tôi có thể mở thấy. Cô hét vào mặt anh ta. Tuy nhiên, lúc cô làm vậy, anh ta lại nhìn cô với vẻ mạt hoang mang tội lỗi gần như sắp khóc.

"Vợ... anh đã làm gì sai sao? Anh sẽ sửa mà. Xin hãy tha thứ cho anh"
"Anh đang nói cái gì vậy!"

Giấc mơ quái quỷ gì thế này? Tại sao tôi lại là vợ người đàn ông này?
Đây không phải là một giấc mơ sao. Nhưng những gì vừa cảm thấy bên dưới quá chân thực... Với những chuyện như vậy, tôi không thể nhìn thẳng vào người đàn ông ở trước mặt, vì bối rối liền quay đầu sang một bên.

" Anh che cơ thể lại đi!"

Vì tôi đã lấy cái chăn nên anh ta cần tìm thứ khác che cho mình. Sao anh ta có thể bất cản và ngồi im như vậy?

Tôi vội lắc đầu liên tục, vì không thể nào quên được cơ thể hoàn hảo tuyệt đẹp của người đàn ông phía trước.

Đừng nghĩ về điều đó, về suy nghĩ dục vọng. Biến đi, mau biến đi!
...Anh đẽ che lại rồi"

Không tin vào lời nói của người đàn ông, ánh mắt của cô vẫn lảng tránh và nhắm mắt khi nhì về phía anh ta. Mai thay , anh ta đã mặc quần vào và che đi phần thân dưới của mình, nhưng nó vẫn đang phòng lên.
Tuy nhiên, vì đã lắc đầu quá nhiều, cơn đau dữ dội bắt đầu ập tới. Bởi vì quá đau nên cô đã ôm đầu ngồi sụp xuống. Những kí ức không phải là của cô bắt đầu ùa về trong đầu.

"...ah đau! Đau quá...."
" Vợ....!"

Người dàn ông chạy đến bên cô ngay lập tức và ôm cô vào lòng, nói chuyện để giúp cô xoa dịu. Nhưng cô không thể nghe lọt tai bất cứ anh thanh nào.

" Đây là ký ức gì vậy?"

Những hình ảnh lướt qua tâm trí không phải là ký ức của cô. Nó liên tục hiện lên và khiến đầu cô đau như thể sắp bị bổ làm đôi.

" Aaaa...."

Ký ức cuối cùng là người đàn ông ôm lấy cô với gương mặt mang rất nhiều nỗi đau mà cô cũng không hiểu nổi.

Dù đã tỉnh nhưng cô vẫn nhắm mắt giả vời nhưng đang ngủ. Cô nghe thấy giọng nói của người đàn ông bên cạnh, anh ta liên tục thở dài như thể đang lo lắng điều gì, rồi liên tục nói với cô, nắm chặt lấy đôi tay của cô.

"haa... Xin em, anh sẽ làm tốt hơn mà"
"Anh đã làm sai mọi thứ rồi ... Vợ ơi..."
"Xin em đừng để lại anh một mình. Anh không thể sống thiếu em được."

Người đàn ông lặp đi lặp lại những câu nói. Khi nghe những lới nói đó, cô cảm thấy như bản thân sắp chết vậy. Nhưng cô vẫn nằm đó, vì vẫn chưa nghĩ được mình sẽ làm gì khi tỉnh dậy.
Đương nhiên cô đã biết tại sao người đàn ông đó lại làm điều này. Những hình anh lóe lên trước khi cô ngất đi, và chi tiết hơn trong giấc mơ mọi kí ức đã giải thích tình trạng hiện tại của cô.

Trong số những người trong ký ức, anh ta là người xuất hiện trong hầu hết mọi ký ức của cô.

Tất cả bắt đầu khi cuộc hôn nhân cả hai diễn, khi đó anh ta vẫn là một đứa trẻ... Lúc đầu đứa trẻ đó luôn tươi cười, nhưng sau một khoảng, anh ta đã thu mình lại trở nên trầm lặng hơn. Đó là khi chủ nhân thân xác này người đã tiêm vào đứa trẻ những thứ xấu xa.

"Dơ bẩn. Xấu xí. Không ai thích mày đâu, nếu không nghe lời tao sẽ vứt bỏ mày".
Cô ta đã lăng mạ một đứa trẻ với ngôn từ nghiêm trọng. Tuy nhiên, bao giờ cũng vậy, sau khi khiến đứa trẻ đau dớn và buồn tủi, cô đều ôm anh trong lúc anh khóc và cầu xin tha thứ, bản thân cũng khóc lóc và xin lỗi.

Ký ức sau đó xảy ra gần đây hơn một chút, người đàn ông có vóc dáng cao lớn và lực lưỡng như bây giờ. Từ thời điểm đó trở đi khoảnh khắc anh ta ăn mặc trang nghiêm chỉnh tề có thể " đếm trên đầu ngón tay". anh ta sẽ để trần nữa thân hoặc hoàn toàn khỏa thân, rên rỉ trên trên giường.

Cô hiểu điều đó có nghĩa là gì. Và khi cô tỉnh dậy, cô nhận ra mình cần làm gì với người đàn ông đó.

" Mình đã trọng sinh ư?"

Khi thoạt nhìn ngoại hình , ngoại hình của cô hoàn toàn khác xa với vẻ ngoài của bản thân trước khi gặp tai nạn. Nó không phải cơ thể của cô. Hơn tát cả người đàng ông có mái tóc bạc kim cùng đôi mắt màu đỏ. Gặp mặt người đàn ông có dáng vẻ như vậy rất hiếm có huống chi còn nói chuyện với anh ta. Chắc chắn đây không phải là mơ càng không phải thế giới cô đã từng sinh sống.

Còn có một cái tên luôn được lập đi lặp lại trong đầu cô. Đó là tên của cô và người đàn ông:

' Astelle Einer và Bleon Einer'

Bleon Enier...
Cô nhớ ra rồi. Đây chẳng phải tên của nam chính trong cuối tiểu thuyết dài tập mà cô đã đọc gần đây sau...
Đúng vậy, điều cô nghĩ đó đúng rồi.
Đây rõ ràng là cuốn tiểu thuyết " Liệu Nam Chính tiểu thuyết Có Thể Được Nữ Chính cứu vớt?"

Do tiêu đề quá dài, nên cô đã tò mò về cái kết nên vào đọc. Tuy nhiên, như cái tên đã gợi ý cho câu chuyện vẫn còn ấn tượng trong trí nhớ của tôi vì tình tiết đầy bi kịch. Nên từ trí nhớ của mình, có thể phỏng đoán rằng cô đã trở thành người vợ cũ bạo hành của nam chính.

" Mình sẽ chết sớm thôi"

Sau khi nam chính gặp nữ chính và yêu cô ấy, cuối cùng anh ta sẽ trả thù và đến giết chết cô.
Cô ta không hề có bất cứ hối tiếc nào với cuộc sống. Nhưng cô đã biết người vợ cũ sẽ chết như thế nào.

'Làm tình quá nhiều'

Việc này quá sức tưởng tượng với tôi . chỉ nghĩ đến điều đó thôi tôi đã nổi da gà.

" Tôi không muốn phải chịu đựng như vậy."

Rốt cuộc, đó không phải là lỗi của cô và cô không có trách nhiệm về việc khiến anh ta trở nên như vậy, vì vậy tôi cũng chẳng muốn phải chịu đựng những điều kỳ lạ được ngụy trang thành thú vui như vậy. Nhưng nghĩ lại thì nam chính cũng không bình thường.

Không anh ta không thể bình thường nổi.
Anh ta đã bị lạm dụng trong khoảng thời gian dài ...
Khi nam chính đến gặp người vợ cũ, cô biết rằng anh ta sẽ trừng trị ả cuối cùng củng thấy cảnh tượng sẽ sảng khoái như hương vị của ly rượu táo. Trước đó cũng có nhiều suy đoán về việc liệu đó có phải là kết thúc của câu chuyện hay không vì anh ta chỉ tuyên bố ly hôn và trục xuất vợ cũ ra khỏi đế quốc, chứ không có hành động trả thù người vợ cũ nào. Vì vậy khi cô đọc tới đây cô nghĩ rằng anh ta sẽ cho người vợ cũ một trả thù hoàn hảo, nhưng ngược lại với suy nghĩ đó , đó không phải rượu táo..., mà là sự phát triển câu chuyện hoàn toàn ngược lại ngoài sức tưởng tượng của độc giải.
Đầu tiên nam chính trói vợ cũ của mình và sau đó dùng nhiều cách khác nhau để hành hạ cô theo cách mà anh đã chịu đựng, thậm chí còn tệ hơn. Và cơ thể của họ ngày đêm gắn kết, ngày qua ngày. Phần cuối tiểu thuyết, nữ chính xuất hiện và cứu vớt nam chính lúc này cả hai đã trở thành vợ chồng, anh ngồi bất động, ngỡ ngàng trước việc người vợ cũ đột ngột qua đời trong vòng ta của anh. Ngay lúc đó anh cũng muốn chết.

"Astelle thực sự đã mất"

Lúc đó cô nhận ra đây là cuốn tiểu thuyết 18+ điên rồ đến mức nào. Thế nên, cuốn tiểu thuyết này nhận được rát nhiều chỉ trích về kết cục và trở thành chủ đề bàn tán một thời gian.
Tại sao

" Làm sao nam chính lại ngủ với một người phụ nữ không phải nữ chính",
" Đây là nam chính sao?",
" nữ chính thật đáng thương tôi thà ghép cô ấy với người dàn ông khác" .

Ngay sau khi kết thúc mọi người vẫn có nhiều phê bình đầy nan giải.
Sau đó mọi người lại bàn tán liệu nam chính có yêu vợ mình thật hay không?

Giống như mọi người cô cũng nghĩ đây là hội chứng stockholm. Bleon bị tẩy não từ nhỏ từ khi còn rất trẻ, mối quan hệ tình dục giữa anh và vợ cũ có thể là kết quả của việc ép buộc.
Dù sao thì tình yêu hay bất cứ thứ gì, kết cục cô đều sẽ chết.
" Tôi không muốn chết một cách bẩn thỉu và theo cách lãng xẹt như vậy"
Vậy cô nên làm thế nào?
Ngay khi tỉnh lại, cô có nên đòi ly hôn không? Cô nghĩ anh ta sẽ tìm cô thôi....

Anh ta chắc hẳn đã mất trí rồi, việc chạy trốn sẽ chẳng mang lại kết quả tốt đẹp nào. Bởi trong nguyên tác, anh ta cuối cùng cũng tìm ra người vợ cũ đang bỏ trốn của mình.

Vậy thì còn một cách

Đóng vai một người vợ tốt và thay đổi khiến nam chính trở nên tốt hơn, dù chỉ một chút. Đó là cách duy nhất khiến tôi có thể sống sót. Và đến khi bản thân làm đủ tốt một mức nào đó, tốt nhất nên giao anh ta cho nữ chính và ly hôn.

"Nếu như vậy dù có ký ức xấu, nhưng cũng có ký ức tốt, liệu anh ta còn tới giết tôi sao?"

Tất nhiên cô phải cố gắng, nhưng một niềm tin vững chắc nảy sinh, rằng dù có ra sao, cô cũng sẽ tốt hơn người vợ cũ độc ác.

Được rồi . Thử xem sao.
Sao khi quyết định, cô từ từ mở mắt và bắt gặp đôi mắt đỏ đẫm lệ đang nhìn tôi chằm chằm.

" Vợ...?"

Ngay khi cô mở mắt ra, Bleon thận trọng gọi cô.

" Bleon?"

Trong ký ức Astelle hay gọi anh ta bằng " Công Tước" ở bên ngoài nhưng lại gọi tên ở nơi riêng tư. Nên cô đã gọi tên anh ấy.
" Anh mừng khi em đã tỉnh lại...a~anh"
Bleon đặt bàn tay kề lên má cô. Cô cảm nhận được Bleon lo lắng nhiều tới mức nào .
"Đã qua bao lâu rồi?"
".... Đã một tuần rồi"
Một tuần...?
Cô không biết bản thân thật sự đã ngủ lâu đến như vậy, nên tôi nhìn anh với vẻ mặt kinh ngạc
"Một tuần....anh thật sự ... haa"
Anh ta ráng nói từng chữ. Tôi vươn đôi bàn tay của mình ra- bàn tay còn lại được bao bọc trong tay anh ấy - nhẹ nhàng xoa đầu anh ấy.
" Không sao rồi em đã tỉnh dậy"
"Nhưng"
Khi Bleon nói, anh ấy đang rất chú ý xem liệu anh ấy có làm cô khó chịu hay không.
"Không sao rồi"
Vừa nói, cô vừa suy nghĩ một lúc.
' Anh ấy vẫn còn run. Anh muốn cô giữ lại à?'
Không hiểu sao ánh mắt anh ấy lại nói với cô rằng anh ấy muốn thứ gì đó, nên cô suy nghĩ một chút rồi mở rộng vòng tay với anh ấy, vẻ mặt cô tỏ ra không biết nên làm thế nào, nhưng dù sao cô cũng muốn đối tốt với anh ấy.
" Lại đây"
Sau đó, cứ như những điều Bleon đang mong chờ, anh ấy lao vào vòng tay cô. Cô nhẹ nhàng vỗ lưng anh, đúng là lớn hơn so với cô.

"Ngoan"

Anh cho tôi một lớn rồi rúc đầu vào cổ cô.

'anh ấy như một chú cún con vậy'
Cô vuốt nhẹ mái tóc anh, đợi anh bình tĩnh lại.'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro