Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Yuu

Doãn Sơ từ trong tay Cố Thượng Kỳ tiếp nhận quần áo lật lại lật xem mấy lần, rốt cuộc xác nhận hắn sự thật chỉ lấy một bộ quần áo.

Cô cầm lên hai cái dây đeo váy ngủ  đơn bạc bằng tơ lụa, hỏi Cố Thượng Kỳ: “Cậu lấy váy ngủ cho tớ làm cái gì?”

“Mặc.”

Doãn Sơ cố nén cảm xúc muốn đem váy ngủ quăng vào mặt hắn, “Tớ phải rời giường cậu đưa váy ngủ cho tớ làm cái gì?”

Cố Thượng Kỳ nhìn cô, chậm rãi nói: “Không ra khỏi cửa.”

Liền tính không ra khỏi cửa cô cũng sẽ không ăn mặc  váy ngủ này ở nhà được!
Hơn nữa vì cái gì trừ bỏ một bộ váy ngủ liền cái gì cũng đều không có a, nội y đâu!

Doãn Sơ tức giận mà trừng mắt nhìn Cố Thượng Kỳ liếc mắt một cái, nói: “Được, tự tớ về phòng đổi đi.”

Nói xong liền bọc khăn trải giường xuống giường.

Cố Thượng Kỳ lại một tay đem cô ôm vào trong ngực, đằng ra một bàn tay đem khăn trải giường trên người cô kéo xuống, ném xa.

Cô há hốc mồm nhìn hắn, “Cậu, cậu làm gì vậy?”

Cố Thượng Kỳ không nói lời nào, chỉ là nhấp môi giúp cô mặc váy ngủ.

Doãn Sơ không lay chuyển được hắn, chỉ phải thỏa hiệp nói: “Chờ một chút đã, đồ bên trong còn chưa mặc một cái gì cả!”

Cố Thượng Kỳ nâng một cánh tay cô lên, mặc xong dây áo, dây bên kia cũng mặc vào, kéo xuống làn váy, liền thuận tay sờ sờ nhũ cô, nói: “Mặc nó vào nơi này sẽ khó chịu.”
Doãn Sơ hiển nhiên bị tập kích ngực, hoảng sợ, hàng mi dài run rẩy, kiều thanh dỗi nói: “Nói thì cứ nói, đừng động thủ động cước nha!”

Cố Thượng Kỳ nhéo nhéo nhũ thịt trơn trượt, chỉ cảm thấy yêu thích không muốn buông tay.

Doãn Sơ bị hắn nhéo đến mặt đỏ bừng, cô xoay qua thân mình liền muốn tránh thoát khỏi tay hắn, lại một chút bị Cố Thượng Kỳ chặn ôm ngang lên.

Doãn Sơ vội duỗi tay ôm cổ hắn, “Như thế nào nữa?”

Cố Thượng Kỳ vững vàng mà ôm cô hướng ngoài cửa đi đến, trong miệng nói: “Đi ăn cơm.”

“Chờ, chờ một chút, tớ còn không có mặc quần đâu.”

Cố Thượng Kỳ lại làm lơ cô giãy giụa cùng kháng nghị, vẫn cứ kiên trì ôm cô chỉ mặc váy ngủ bên trong lại là chân không hướng dưới lầu đi đến.

Trong miệng chỉ thấp thấp mà nói một câu: “Không sao cả.” Nề hà cảm xúc có chút kích động Doãn Sơ hoàn toàn không có nghe câu nói này.

Doãn Sơ cứng đờ thân mình ngồi ở trên đùi Cố Thượng Kỳ, vài lần muốn tránh thoát, lại bị kéo về bên hông cánh tay kiên cố gắt gao trói buộc làm cô không thể nhúc nhích.
Cố Thượng Kỳ đem mặt chôn ở thiếu nữ giữa tóc cô, ngửi sâu một hơi, đôi mắt hẹp dài đầy mê luyến tình tố.

“Ngoan, đừng lộn xộn.” Hắn vươn một bàn tay đem sữa bò mang tới để sát vào môi Doãn Sơ, hống nói: “Uống sữa bò.”

Doãn Sơ mếu máo, không muốn dễ dàng như vậy mà phối hợp hắn, giờ phút này rồi lại có chút đói đến luống cuống, rốt cuộc ngày hôm qua lăn lộn cả đêm, buổi sáng lại làm một hồi, thể lực đã tiêu hao quá mức nghiêm trọng nhu cầu cấp bách là bổ sung năng lượng.

Cuối cùng vẫn là thua vì bụng đã thầm kêu đói, trương cái miệng nhỏ liền lấy lên nữa ly sữa bò trong tay Cố Thượng Kỳ uống một hơi lên.

Cố Thượng Kỳ buông tay, đốt ngón tay thon dài rõ ràng bàn tay to lại xoa gò má cô, hơi dùng một chút lực nâng cằm cô lên, cúi đầu giơ lưỡi đem chất lỏng màu trắng còn dính trên môi cô liếm một vòng sạch sẽ.

Doãn Sơ đối với loại cử chỉ thân mật này của hắn quả thực mệt mỏi ứng phó thậm chí có chút chết lặng.

Cô mím chặt đôi môi chờ đến Cố Thượng Kỳ liếm đủ rồi mới duỗi tay đẩy mặt hắn ra, cúi khuôn mặt nhỏ nói: “Cậu để người ta hảo hảo ăn bữa sáng nha.”

Cố Thượng Kỳ mổ hạ khuôn mặt cô, nói: “Cậu ăn đi.”

Doãn Sơ lúc này mới cầm lấy nĩa ghim lấy khối sandwich đã được cắt nhỏ, không ăn được mấy cái, lại có cảm giác được hạ thân trống rỗng đột nhiên một bàn tay thăm tiến vào, ngay sau đó bàn tay liền đem một viên đồ vật tròn xoe nhét vào trong huyệt mẫn cảm chính mình.
                            
       (  ̄▽ ̄)σ

Cmt cho mình có thêm động lực edit đê.❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro