Chương 2.1 : Giải quyết mâu thuẫn (1).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Huyết Tâm
Convertor : Yappa
———————-
Đây là nơi nào? Hình như rất quen thuộc, thế nhưng mình không phải là đang ở trại cai nghiện sao?
Còn có...mình chẳng phải đã chết a ?!

Thường Thụy Nhu mở to mắt nhìn xung quanh, camera từng cái từng cái bài trí ở chung quanh, người đến người đi có vẻ bề bộn nhiều việc.

"Thụy Nhu, Thụy Nhu..." Có người đang gọi cô, cái kia âm thanh phiền chán khiến Thường Thụy Nhu quay đầu nhìn lại. Trước mắt cô chính là  một thân nam nhân cao cao gầy teo, nhìn qua không phải rất tuấn tú nhưng lại rất có dáng vẻ nam sinh. Hắn đem ánh mắt của hắn tập trung ở trên mặt cô.
Đây chẳng phải phụ tá của cô - An Vĩ sao ?!

"Đại tiểu thư, cô rốt cuộc cũng tỉnh ngủ , mau nhanh chỉnh trang, chuẩn bị đến vai diễn của cô rồi ! " An Vĩ vẻ mặt lấy lòng tươi cười nói với cô.

Thường Thụy Nhu càng không rõ: "Vai diễn ? Chuẩn bị cái gì vai diễn a ?!"

Này, cố nãi nãi sao lại trưng ra bộ dạng mất trí nhớ a ?!
An Vĩ mặt ngoài như cũ là hảo nam nhân tươi cười, trong lòng lại bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, tùy thời chuẩn bị ứng phó cố nãi nãi này, chỉnh y ra tới yêu thiêu thân.
"Cô đã chuẩn bị cho tiết mục《 Tương nhu dĩ mạt 》 này lâu như vậy, chẳng lẽ đã quên sao?!" An Vĩ nói.

《 Tương nhu dĩ mạt 》?! Đây không phải tiết mục sáu năm trước cô cùng Thường Thụy Mạt tham gia sao ?!Thế nào bây giờ vẫn còn đang quay?!
Không đúng, Thường Thụy Nhu lại nhìn nhìn xung quanh, đây chính là sáu năm trước a, cô đang ở sáu năm trước, Cô tại sao lại đang ở sáu năm trước ?! Chẳng lẽ ?!
Thường Thụy Nhu không dám tin vào những gì bây giờ mình đang nghĩ , liền cắn vào tay mình thật mạnh, đau đến mức viền mắt cô đỏ cả lên.
Đây không phải là mộng a, cô thực sự đã trùng sinh !.

An Vĩ thấy cô khi không có việc gì lại đi cắn chính mình , sợ hãi nói: "Ai ô uy, đại tiểu thư, trên người của cô thịt không thể so với thịt Đường tăng tinh quý, cô nếu muốn cắn thì cứ cắn tôi đi !" An Vĩ nói ,cũng theo đó  mà dâng lên tay của mình.

Thường Thụy Nhu trừng mắt liếc hắn một cái: "Móng heo của anh sạch lắm sao ?!"

Còn có thể mắng chửi người, xem ra bình thường, An Vĩ liền yên tâm thu hồi tay của mình.

Có lẽ là trời cao nghe thấy cô không cam lòng, vậy nên đã để cho cô trùng sinh , làm cho cô quay về sáu năm trước, về khoảng thời gian khi cô hai mươi tuổi, về tới khoảng thời gian sau khi giọng nói hồi phục, trở lại công việc, trở lại giới giải trí .

"Đại tiểu thư, cô đã chuẩn bị xong chưa ? Muốn bắt đầu  tiết mục sao?!" An Vĩ thấy cô xuất thần, liền cẩn thận từng li từng tí hỏi cô.

Thường Thụy Nhu ánh mắt lưu chuyển nhìn về phía An Vĩ, người này so với cô lớn hơn hai tuổi, sau khi tốt nghiệp hạng ba đại học liền tới làm phụ tá của cô, bất luận cho cô ở đỉnh cao danh vọng hoặc là tận cùng vực tối, thậm chí là vào quãng thời gian khi cô dính vào ma tuý, hắn với cô đều là không rời không bỏ. Nhưng cũng chính vì thế mà khi sự nghiệp của cô sụp đổ cũng dẫn đến hắn sau đó cuộc sống thê lương a!

"An Vĩ, anh đối với tôi như vậy trung thành, tôi tuyệt đối sẽ không để anh xảy ra chuyện gì, thật lòng mà đối đãi ! ."
Cô đã mang theo ký ức kiếp trước mà trùng sinh , những kẻ đã giẫm đạp lên cô mà tồn tại, cô sẽ cẩn thận tìm từng cái phần mộ đem bọn họ chôn sống đi!

An Vĩ nhìn Thường Thụy Nhu khuôn mặt kiều diễm treo lên thượng nụ cười cực kì quỷ dị, sau lưng lành lạnh, người nổi hết cả da gà.
Cô là đang hoài nghi hắn hội phản bội cô sao? Vừa nghĩ đến đó, hắn đã cảm thấy sợ cô, liền nhanh miệng hướng cô mà quả quyết: "Cô yên tâm, mặc kệ có hay không ngày tốt, tôi cũng sẽ đối với cô tuyệt đối trung thành."

Thường Thụy Nhu chu chu miệng: "Anh đang sợ cái gì, tôi cũng sẽ không ăn anh !"

Đúng thật là cô ưa sạch sẽ, làm sao mà ăn hắn.
Cô không phải không nhìn ra tâm ý của hắn, thế nhưng Thường Thụy Nhu cô kiếp này trùng sinh, tuyệt đối sẽ không liên quan đến chuyện tình cảm, cho dù hắn là nhất mực một lòng nhưng cô sẽ không cùng hắn có liên quan. Nhưng cô sẽ hành hạ hắn a, vừa để hắn chết tâm vừa khiến hắn mất niềm tin vào tình yêu, như thế sẽ không đi vào vết xe đổ của cô.
Trước mắt cô chính là, vui vẻ nhượng bộ hắn để hắn chi trả toàn bộ chi phí cả chặng đường qua lại từ Bắc Kinh sang Hồng Kông đi. Chuyện này kiếp trước cô cũng làm vậy, cũng không phải trước giờ cô chưa từng làm.

"Chị, chị xem em mặc bộ váy này có được không, hay là cái này ?!"
Thường Thụy Mạt bỗng từ đâu mang theo hai chiếc váy kiểu dáng không đồng dạng chạy tới dò hỏi ý kiến của cô.

Thật tốt a, tiểu nhân, lại gặp mặt! Thường Thụy Nhu nhìn Thường Thụy Mạt một bộ thanh thuần động lòng người, khuôn mặt này đang là muốn khiến người chị là cô đây yêu mến ?!
Nghĩ mà buồn nôn, thế nhưng cô phải nhịn lại, bây giờ không phải là lúc thích hợp để vạch trần bộ mặt giả tạo này của cô ta.
"Cái này đi, cái này dường như thích hợp với màu da của em !"
Thường Thụy Nhu cười, tùy ý chỉ vào một chiếc váy trên tay cô ta.

"Ân, được, em đi thay ngay! Chị, chị cũng mau nhanh hóa trang đi!"
Nói , Thường Thụy Mạt liền sôi nổi chạy đi.

Thường Thụy Nhu trong lúc hóa trang, dùng điện thoại lên mạng tìm tòi một chút về tiết mục 《 Tương nhu dĩ mạt 》 này.
Nhớ lại ở kiếp trước, Thường Thụy Mạt đã nói, cô ta nhờ《 Bạn trai trung khuyển của ta 》 này mà nổi danh, mà bản thân cô lại nhận gạch đá, đen càng thêm đen cũng là do chiêu trò cô ta bày ra.
Mặt khác, Hồ Duyệt Chi tuy có biết nhưng vẫn dung túng cô ta, cũng khó trách được ai bảo giai đoạn này cô lại dính nhiều scandal như vậy.
Mà Thường Thụy Nhu cô vẫn xem như con mẹ nó nhân, lại đem mình xem như tạo vận khí cho cô ta, cũng không ngờ "vận khí" như cô đến khi không còn dùng được, liền giống như rác rưởi mà bị vứt bỏ.
Quả nhiên, trước đây cô không để ý, hiện tại vừa nhìn bản tuyên truyền tiết mục《 Tương nhu dĩ mạt 》 này hầu như đem điểm tốt nhắm lên trên người Thường Thụy Mạt , cái gì "Tỷ tỷ lâm vào nghịch cảnh, muội muội không rời không bỏ", "Muội muội làm công để dành tiền vì tỷ tỷ mua quần áo" ... Từng cái chi tiết đều là ở  Thường Thụy Mạt mà xát thiện cảm, còn Thường Thụy Nhu thì vì vai diễn tỷ tỷ ấy mà những tin đồn trên mạng càng thêm kịch tính, trở thành tâm điểm trỉ trích của mạng xã hội, ngày càng xa sút, vậy mà lại vì tên đàn ông cặn bã kia mà mặc kệ. Còn
Hồ Duyệt Chi "lời hay ý đẹp" nói 《 Tương nhu dĩ mạt 》 là vì giúp cô tái xuất mà chuẩn bị, thật ra là cô ta muốn ép khô danh khí còn sót lại trên người cô mà đem dâng lên cho Thường Thụy Mạt.

Tiết mục《 Tương nhu dĩ mạt 》 này hôm nay là kì quay cuối cùng đồng thời , Hồ Duyệt Chi nói tiết mục này là chuẩn bị cho cô tái xuất, cô liền sẽ tái xuất một cách hoàn mỹ nhất.

"An Vĩ ." Thường Thụy Nhu lớn tiếng gọi tới An Vĩ, hỏi, " Tiết mục hôm nay muốn quay nội dung là cái gì?"

An Vĩ bắt trảo cái ót: "Vừa rồi không phải Hồ tổng gọi điện thoại nói cho cô  sao?"

Vừa! Với anh mà nói là mới vừa, nhưng đối với cô mà nói đã là chuyện của sáu năm trước .
"Tôi đã quên rồi, anh lặp lại lần nữa đi!"
Cô nói quên đương nhiên là đã quên.
Ai kêu cô là chủ tử , An Vĩ đành phải vâng lệnh mà nói từng từ: "Hồ tổng nói, bởi vì Thụy Mạt tiểu thư hiện tại là minh tinh đang nổi, kết hợp với Ứng Chấp Nhất sẽ tạo hiệu ứng tốt, cho nên Hồ tổng lấy danh nghĩa cô mời Ứng Chấp Nhất tới, cũng xem như là cô cho Thụy Mạt tiểu thư kinh hỉ một phen. Hồ tổng thật đúng là rất có bản lĩnh, Ứng Chấp Nhất người này chưa bao giờ tham gia mấy tiết mục này, vậy mà bà ấy lại vẫn có thể mời được vị đại nhân này tới ."

Ứng Chấp Nhất, Thường Thụy Mạt đối với người này đúng thật yêu thích muốn chết, cô ta trên tường phòng ngủ, hình nền điện thoại, màn hình máy tính, thậm chí cả ga giường, gối nằm đều là hình Ứng Chấp Nhất. Cho nên, đối với với cô ta rất ảnh hưởng, Thường Thụy Nhu đối với người này cũng coi là biết một hai , Ứng Chấp Nhất là kế nhiệm Lý Liên Kiệt, người này võ có thể đánh văn có thể diễn, cầm lấy giải ảnh đế, còn là chỉ đạo võ thuật, mang theo công phu của mình trở thành thành viên tổ chức "Ứng Gia Ban", cầm lấy giải Kim Tượng Hồng Kông, người này ở trong nước hay quốc tế cũng có địa vị nhất định, mặc dù hắn vào năm 70 gia nhập mang ảnh nhỏ, nhưng đến năm 80- 90 đều có sức ảnh hưởng lên cả trai lẫn gái.

"Tôi cảm thấy tiết mục này chuẩn bị lâu như vậy, mà mỗi một kỳ phát sóng đều so Thường Thụy Mạt thời lượng rất ít a!"
Không chỉ thiếu, mấu chốt là thời lượng xuất hiện của cô bị cắt nối, biên tập lại biểu hiện thập phần bình thản, mà đối với người xem căn bản không có ký ức nào về cô, cô liền bị mấy kẻ buôn dưa đem ra làm đề tài mắng mỏ là vô trách nhiệm với nghề nghiệp , danh tiếng liền đều bị Thường Thụy Mạt đoạt.

Đại tiểu thư này từ khi Thẩm Kiều Vũ cầu hôn tới nay, đều bộ dáng chờ thời cơ thích hợp liền rồi bỏ giới giải trí, thế nào hiện tại lại để ý đến thời lượng phát sóng của mình, An Vĩ đối với biểu hiện bất thường này này của cô mà như hoá ngốc.
..........................
.((Còn)).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro