Chương 2.2 Giải Quyết Mâu Thuẫn (2).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Huyết Tâm
Convertor : Yappa
...................
Thường Thụy Nhu cẩn thận suy nghĩ, muốn tăng truyền lượng dựa vào biểu hiện của mình là không thể nào , bởi vì bất luận cô biểu hiện tốt đến mức nào chỉ cần Thường Thụy Mạt vẫn còn nắm quyền kiểm soát ống kính thì tất cả biểu hiện ấy sẽ chẳng bao giờ tới được khán giả, xem như vô ích.
Bất quá, hiện tại cô vẫn còn một cơ hội, chính là ôm lấy cái đùi bự là Ứng Chấp Nhất.
Tin tức Ứng Chấp Nhất muốn tới tham gia tiết mục《 Tương nhu dĩ mạt 》 xem như đã lan truyền khắp trong lẫn ngoài nước, mà fan của hắn đối với nam thần của mình thì ngày ngày trông ngóng. Khắp weibo tràn lan tin tức Ứng Chấp Nhất tham gia tiết mục, nhất cử nhất động đều lọt top tìm kiếm nóng trên weibo. Bất luận là Hồ Duyệt Chi, kể cả tổ tiết mục đối với miếng bánh nóng này tự nhiên sẽ trắng trợn lợi dụng, mà mặt khác cũng không dám đối Ứng Chấp Nhất mà giở trò với ống kính a.
Trong tình cảnh hiện tại, Thường Thụy Nhu cũng chỉ có thể lòng vòng cạnh đại thần mà bên người xát cảm giác tồn tại.

"An Vĩ !" Thường Thụy Nhu thấy thợ trang điểm rời đi rồi, nói với An Vĩ : "Hôm nay toàn bộ hành trình quay chụp anh theo tôi, chụp cho tôi một ít ảnh hoặc video thú vị, để sau đăng lên mạng !"

"A?" An Vĩ không rõ, cô thế nào đột nhiên lại đi nghĩ đến việc tuyên truyền cho chính mình ?!
"Cô....vì sao đột nhiên lại nghĩ làm mấy chuyện như vậy ?!"

Thường Thụy Nhu vịn vào thành ghế, đôi giày cao gót màu trắng trên chân chạm xuống sàn gạch bóng mà đứng lên, một thân vóc dáng người mẫu xinh đẹp, tóc quăn trên vai nhẹ nhàng bay lên rồi nhẹ nhàng rơi xuống, rũ trên vai phải của cô, yêu kiều hút hồn :
"Tôi vừa đã nói, anh theo tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để anh thiệt thòi một ngày nào ! ".

Cô, cô đây là muốn quật khởi sao?!
An Vĩ đột nhiên cảm thấy cảm động đến rơi nước mắt , Thường Thụy Nhu bỗng dưng sáng chói một thân.
Cảm giác cô bây giờ đã không còn là Thường Thụy Nhu bị người khác tuỳ ý đánh mắng, cũng sẽ không vì tình yêu mà lựa chọn rời khỏi giới giải trí !

Chủ đề của tiết mục mùa thu năm nay là bạn bè tụ hội, chính là mời Thụy Nhu cùng Thụy Mạt và bạn bè hai người tham dự.

Chủ đề là tụ hội bạn bè, Thụy Nhu nghĩ nghĩ, cũng chỉ có Bạch San là bạn của cô, thế nhưng người bạn này đã ly khai Á Tinh đi Mỹ du học, không thể đến Á Tinh mà xuất hiện trong tiết mục này được. Còn những người "bạn" được mời tới, kỳ thực chính khi học cao trung cùng kí túc xá, hơn nữa những người bạn cùng phòng này đa số đều là cùng Thường Thụy Mạt thân thiết . Thường Thụy Nhu cũng không được yêu thích, cho nên cô chính là không có bằng hữu gì chân chính .

Người tới tổng cộng có ba người, bọn họ cùng đi công viên dã ngoại. Dưới sự đề nghị của đạo diễn, ba vị bằng hữu này sẽ nói đến cảm nhận của họ về Thường Thụy Nhu cùng Thường Thụy Mạt .

Một bằng hữu tên là A Lục uống trà sữa nói lên: "Thực sự, trong thời gian học cao trung, hai vị rất nổi tiếng, chúng ta đến thời gian cùng trò chuyện cũng rất ít, sau đó tốt nghiệp, căn bản không có khả năng gặp mặt, nhưng Thụy Mạt vẫn theo dõi ƯeChat, cùng nhau liên hệ ! "

"Đúng vậy, Thụy Mạt làm cho chúng ta cảm giác như chị em một nhà, đặc biệt thân thiết !" Một bằng hữu khác sôi nổi nói. Thụy Nhu không phải không thừa nhận, từ nhỏ đến lớn, Thụy Mạt liền so với cô rất biết cách cùng người khác thân thiết, cho nên cô cũng rất thích vị muội muội này của mình, thân thiết hơn bất cứ ai.

"Nói đến Thụy Nhu, chúng ta đều nói cô ấy trời sinh là minh tinh." Vị bằng hữu tiểu tươi thứ ba ánh mắt hâm mộ nhìn Thụy Nhu nói, "Xinh đẹp, giơ tay nhấc chân đều có phong thái, yên tĩnh ngồi một chỗ cũng khiến nam sinh lớp chúng ta một trận gây rối !"

"Cho nên cô ấy có một danh hiệu đặc biệt, băng sơn mỹ nhân." 
A Lục nói, "Cô xem chúng ta lúc ấy, đi cạnh cô ấy mà cảm giác như là cô ấy đứng trên núi băng nhìn xuống chúng ta vậy !" Cô ta vừa nói như vậy, không chỉ những người tham gia tiết mục, mà liên tiếp những người bên ngoài nghe được cũng cùng nhau nhao nhao ý nghĩa của câu nói ấy mà cười rộ lên . Cô ta là nói Thường Thụy Nhu cô tâm cao khí ngạo, thế nhưng câu trước đi câu sau lại thành ra bản thân đang ngưỡng mộ cô trời sinh cá tính.
Có lẽ sẽ dẫn tới bị ghét, nhưng là trừ cái kia vì Thường Thụy Mạt bị cô chen vào《 Bạn trai trung khuyển của ta 》 vai diễn nhân vật nữ sinh, cô có tổn hại quá, lợi dụng quá ai sao ?

"Thụy Nhu mặc dù là tỷ tỷ, nhưng ở trong ấn tượng của tôi, cô ấy đặc biệt ỷ lại vào muội muội !" A lục lại nói. Hừng hực bỗng nhiên nhớ ra cái gì, vỗ tay một cái: "Đúng, đúng, Thụy Nhu mỗi ngày nhìn qua thì luôn có bộ dáng mệt mỏi, trở lại phòng ngủ liền rất tao nhã tựa ở bên giường, vuốt ve lọn tóc của mình hô Thụy Mạt: 'Thụy Mạt nha, em giúp chị nấu một bình nước sôi. Thụy Mạt nha, em giúp chị chuẩn bị đồ rửa mặt một cái. Thụy Mạt a, em giúp chị thu thập quần áo một chút. Thụy Mạt a, em giúp chị đem nước rửa chân đi đổ...' vô luận Thụy Nhu nói cái gì, Thụy Mạt đều nhu thuận ngoan ngoãn đi làm, tôi lúc đó liền cảm thấy có một muội muội thực sự rất tốt a !"

"Aii...lúc đó tôi còn nghĩ Thụy Mạt tựa như một tiểu nha hoàn của Thụy Nhu a !" A lục ở bên cạnh đánh giá một câu. Thụy Mạt đầu liền tựa ở Thụy Nhu trên vai, làm nũng nói: "Tỷ tỷ của tôi là nữ vương, tôi chính là tiểu nha hoàn bên cạnh tỷ tỷ a!" Thường Thụy Mạt như vậy một câu, không biết lại đốt cháy bao nhiêu đống lửa trước tivi.

Thụy Nhu miễn cưỡng cười, Thụy Mạt nhận thấy được cô có gì đó không giống trước đây, mà lại đến xoa đầu của cô ta, đầu cô ta liền cứng ngắc. Thụy Nhu thích gọi Thụy Mạt giúp cô làm như vậy như vậy, tựa như a lục nói, đó là một loại ỷ lại, thế nhưng ở Thụy Mạt hiểu, đây là một loại sai khiến. A lục làm những thứ ấy chính là bảo vệ chuyện của cô ta, thế nhưng khi nhìn hành động của Thụy Nhu đối với coi ta, Thường Thụy Mạt bỗng cảm thấy Thụy Nhu chính là đang "đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân" !
Cho nên, trong lòng Thường Thụy Mạt chính là vô cùng căm hận Thụy Nhu, cô ta lòng tự trọng cao như vậy, nhưng mà ở trước mặt tỷ tỷ lại có vẻ cực kỳ hèn mọn đáng thương.

Bằng hữu tụ hội ước chừng cũng đã là khoảng nửa thời gian , Thụy Nhu nhìn đồng hồ, nói với mọi người: "Tôi buổi chiều có việc muốn làm, xin phép rời đi trước, mọi người ở lại vui vẻ trò chuyện !"

Thường Thụy Nhu muốn kết thúc tiết mục sớm, Hồ Duyệt Chi hình như không có xắp xếp cho cô tiết mục gì khác a ?!
Thường Thụy Mạt liền nghi ngờ hỏi: "Chị có việc gì bận a ?!"

"Chị cũng vậy vừa nhận được thông báo từ Duyệt Chi, hình như trước đây ký hợp tác với một trò chơi gì đó, hôm nay là buổi họp báo của trò chơi ấy, chị phải đến tham gia ký hợp đồng !" Thường Thụy Nhu nói nhăng nói cuội.

"Thì ra là như vậy a, vậy chị trên đường đi nhớ cẩn thận !" Thường Thụy Mạt thân thiết cho cô một ôm.
............................
((Còn))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro