Chương 6: thầm tính toán

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

edit: pemichio beta :u như cũ Xe ngựa dừng lại ở trướccửa Chu Tước thì dừng lại,chungquanh đã sớm có thật nhiều cô nương quí tộc lục tục vào Chu Tước môn, an bình cùng như yên được cầm phương cùng dĩnh thu nâng đở xuống xe ngựa,đến cửa cung nộp lên thiếp mời đặc trưng cho thân phận,liền lập tức được cung nhân của mình chỉ dẫn đến trong cung vì bọn nàng chuẩn bị kiệu liễn bên cạnh. An bình lên kiệu trước sau đó quay lại nhìn như yên một cái, vừa đúng chống lại tầm mắt của nàng, không ngoài dự đoán , nàng quả nhiên là từ trên mặt của nàng thấy nụ cườcó thâm ý, trong mắt người ngoài, đó là dịu dàng ưu nhã, nhưng ở trong mắt nàng, cũng là lộ ra âm u ý lạnh, hình như là muốn nói cho nàng biết, nàng ta đã tỉ mỉ chuẩn bị một vở kịch hay đang chờ nàng. An Bình tựa như thường ngày làm bộ ngu ngốc, vô hại đáp lại nụ cười của Như yên, thuhồi tầm mắt, trước sự thúc dục của cung nhân chậm rãi bước lên cỗ kiệu, kịch hay? Này ra kịch hay rốt cuộc là ai đưa cho của người nào, còn chưa nhất định ! Chỉ hy vọng đại tỷ của nàng có thể ở một mình đùa giỡn trong thời điểm, còn có thể cười đến xán lạn như thế vui ở bên ngoài cỗ kiệu, trước khi lên kiệu Như Yên cho Cẩm Phương 1 cái nháy mắt ám hiệu, Cầm Phương gật đầu một cái, liền đi theo cỗ kiệu ,cùng nhau hướng cung nội đi tới, dọc theo đường đi,ngồi trên liễn kiệu an bình nhắm mắt dưỡng thần , trong đầukhôngngừng thoáng qua hình ảnh kiếp trước, dần dần, phía ngoài tiếng bước chân càng ngày càng ít, lại qua hồi lâu, chính là một hồi náo nhiệt từ nơi không xa truyền đến, nghe được âm thanh huyên náo, an bình biết, nên đến vẫn là đã đến! Quả nhiên, như nàng đoán, cỗ kiệu bỗng nhiên dừng lại , bên ngoài truyền tới một âm thanh bén nhọn, "tiểu thư nhà nào không có qui củ, lại dám ngồi cỗ kiệu xông vào Ngự Hoa Viên, thiếu chút nữa đụng phải Minh Nguyệt công chúa, còn không mau xuống kiệu nhận tội với Minh Nguyệt công chúa " An Bình hít vào một hơi thật dài,nhưng trong lòng thì hết sức trấn định, ung dung đi xuống kiệu liễn, nhưng không có quỳ xuống, làm cho tất cả thế gia quý nữ túm tụm trong hoa viên khiếp sợ nhìn cô gái một than hoa phục, đang đứng bên cạnh cô gai là Như Yên đã sớm nhìn thấy hành động này của An Bình , trong lòng không khỏi hừ lạnh một tiếng,hiện lên một tia hả hê, chưa từng thấy qua quen mặt, cho dù là nàng không rataynhưng sovớithủ đoạn tính toán nàng, chính nàng cũng sẽ đem mình lâmvào tình cảnh nguy hiểm, Minh Nguyệt công chúa là thân phận gì? ! nữ nhi duy nhất của Hoàng hậu nương nương, lại được hoàng thượng nhất mực thương yêu cưng chiều, từ nhỏ được bao vây xung quanh là kim chi ngọc diệp, ghét nhất chính là người khác ở trước mặt nàng không có quy củ, An Bình cứ như vậy nhìn thẳng Minh Nguyệt công chúa, không chọc giận nàng mới là lạ chứ! Hừ! Giận đi! Giận dữ mới phải, nàng mừng rỡ nhìn vở kịch hay! Quả nhiên, Minh Nguyệt công chúa sắc mặt lập tức trầm xuống, nguyên bản là ánh mắt không có gì tốt nay lại càng trở nên sắc bén, " Tiểu Đề Tử, người là từ đâu tới, dám nhìn thẳng bản công chúa như vậy, người đâu ,cấp cho bản công chúa. . . . . .""bạt tai" hai chữ còn chưanói hết, An Bình liền vội vàng quỳ xuống, hết sứclo sợ, "Công chúa bớt giận, thần nữ may mắn thấy được công chúa điện hạ, trong khoảng thời gian ngắn bị công chúa mỹ lệ cùng tôn quý làm cho bất ngờ, mới đối với công chúa vô lễ, nếu công chúa trách tội, thần nữ cam nguyện chịu phạt." Một câu nói của An Bình ngược lại làm cho trong long của Minh Nguyệt công chúa trở nêndịu lại , lại nhìn cô gái đang cúi đầu quỳ trên mặt đất, khóe miệng khẽ nhếch, "Hả? Là cảm thấy bản công chúa Mỹ Lệ tôn quý?" "Là thật! Thần nữ lúc trước liền nghe tỷ tỷ nói về Minh Nguyệt công chúa tựa như Tiên nữ hạ phàm, nhân gian tiên tử, hôm nay gặp mặt, quả thế, ngược lại so tiên nữ trên trời còn nhiều hơn mấy phần quý khí, cho nên, thần nữ mới. . . . . ." An Bình không nhanh không chậm mở miệng, nàng biết, Minh Nguyệt công chúa xưa nay kiêu ngạo, lại ỷ mình cóvẻ đẹp lệ, càng thêm không thích người khác vượt qua nàng, kiếp trước, thậm chí còn có một hồng biến hoa khôi kinh thành, bởi vì một người phong lưu công tử khen ngợi nàng dung nhan xuất sắc, so kim chi ngọc diệp Minh Nguyệt công chúa đều muốn đẹp hơn mấy phần, sau lại không quá ba ngày, này hoa khôi liền bị mời vào trong cung, nói là bị hủy hết dung nhan, bị hành hạ mà chết. Đây cũng là Minh Nguyệt công chúa! Biết rõ những thứ này, nàng dĩ nhiên biết nên như thế nào ứng đối, lúc này, đắc tội Minh Nguyệt công chúa khác gì tự tìm chết, huống chi, nàng còn phải mượn tay Minh Nguyệt công chúa . . . . . . "Ha ha, ngược lại lại gặp được một cô gái biết cách nói chuyện, hômnay bản công chúa tâm tình tốt, tạm thời không cùng người so đo, đứng lên đi, đúng rồi, tỷ tỷ của ngươi? Ngươi là tiểu thư của nhà nào?" Minh Nguyệt công chúa quan sát An Bình,rất có hăng hái mà hỏi. "Dạ thưa Minh Nguyệt côngchúa, nàng chính là muội muôi của thần nữ , không lâu nữa liền đến tuổi cập kê rồi, chỉ là người cũng đã trổ mã được vô cùng xinh đẹprồi." Không đợi An Bình mở miệng, như yên liền trước một bước tiến lên, có điều ngụ ý nói, mới vừa vốn tưởng rằng An Bình chọc giận tới Minh Nguyệt công chúa, tất phải không trốn thoát trách phạt của Minh Nguyệt công chúa , tính tình của Minh Nguyệt công chúa , nàng cũng là tỉ mỉ tính toán qua, xưa nay thích người khác nghênh phụng nàng, ngay cả nàng trong ngàythường tại trước mặt minh nguyệt công chúa đều là thận trọng ở liễm Tàng Phong mũi nhọn đồng thời, cũng làm trái với ước nguyện ban đầu nghênh hợp nàng, mà an bình lần này thế nhưng chó ngáp phải ruồi, mấy câu nói liền hóa giải tức giận của Minh Nguyệt công chúa , chuyện này đối với nàng mà nói cũng không phải là vui mừng, chỉ là, kế hoạch hôm nay của nàng giờ mới bắt đầu, nàng cũng không tin, An Bình có thể thoát khỏi. Nàng cố ý nói tới An Bình còn chưa kịp cập kệ, lại cố ý nói qua sắc đẹp của An Bình,vi làlần nữa kích thích Minh Nguyệt công chúa đối với gương mặt này của nàng trong long xuất hiện sự ghen tị.Quả nhiên, Minh Nguyệt công chúa khẽ cau mày, dò xét cẩn thận an bình gương mặt, mi tâm càng nhíu thậtchặt, An Bình Hầu phủ nhị tiểu thư, quả nhiên là ngày thường quốc sắc, đẹp đẽ động lòng người. Đợi chút. . . . . . Minh Nguyệt công chúa tựa như bị bắt được cái gì, nhìn chằm chằm giữa hai hàng lông mày của an bình cái kia một đóa tinh sảo hoa mai, thoáng qua trong mắt một tia ý lạnh, "Nhị tiểu thư còn chưa kịp kê? Còn chưa kịp kê thế nào vẻ lên hình mai hoa ? Quả nhiên là không biết quy củ sao? Này mai hoa trang cũng không phải là ngươi tùy tiệnmà có thể vẽ đấy!" An Bình thân thể ngẩn ra, nhưng trong lòng thì vẫn trấn định như cũ tự nhiên, đây tất cđều cùng kiếp trước một dạng, tỷ tỷ của nàng như yên chính là muốn lợi dụng đóamaihoa này làm cho nàng mở ra mầm tai vạ! Chung quanh thế gia quý nữ cửa bắt đầu bàn luận xôn xao, đều là thái độ xem kịch vui duy chỉ có một áo trắng cô gái nhíu chặt lông mày ngọn núi, đây cũng trongdự đoán của nàng. "Công chúa điện hạ, ta xem nàng còn nhỏ, vừa lần đầu tiên phạm sai lầm, cũng đừng cùng nàng tưởng thật." Nữ tử áo trắng cười tiến lên thác an bình thuyết tình, điều này làm cho An Bình ngoài ý muốn, càng làm cho Minh Nguyệt công chúa cũng là giật mình không nhỏ, cả Kinh Thành cũng biết, Dụ Thân Vương phủ cảnh xuân tươi đẹp Quận chúa, nổi tiếng là người kiệm lời, đừng nói thay cho người ta xin tha, ngay cả hoàng thượng tự mình hỏi, nàng cũng chỉ là một câu không quá mười chữ, chính là như vậy, nàng chẳng những không có chọc giận hoàng thượng, cũng là rất được hoàng thượng cùng Dụ Thân Vương thương yêu, tán thưởng kia cẩn thận còn thắng cả những bậc nam tử! Hôm nay nàng thế nhưng thay một tiểu nha đầu cầu cạnh! "Đường tỷ. . . . . ." Minh Nguyệt công chúa đối với người đường tỷ này cũng là sợ hãimấy phần, không đành lòng phá hủy mặt mũi của Quận chúa, nhưng nhìn gương mặt xinh đẹp của an bình nếu lại qua thêm vài năm, nha đầu này sợ càng thêm khuynh quốc khuynh thành rồi. Không được! Tất cả người đối với nàng có uy hiếp , nàng đều phải bóp chết trong trứng nước! Trong lòng hạ quyết định, lập tức liền làm quyết định, lần này làm mất hết mặt mũi của Quận chúa thì, cùng lắm là hôm nào tự mình tới cửa bồi tội. "Lễ không thể bỏ, quy củ nếu là mặc cho người ta phá hư, vậy còn thành cái gì quy củ? Còn chưa kịp kê liền vẽ hình hoa Mai , có thể thấy được kỳ tâm trong mắt cũng không nhỏ, vừa là như vậy, vậy càng nên phạt." Minh Nguyệt công chúa lạnh giọng mở miệng, hôm nay nhất định phải phá hủy gương mặt này!Như Yên lập tức thở dài ra một hơi, trong lòng không khỏi oán quận chúa , chỉ là cũng may, cuối cùng là không có thay đổi quyết định của Minh Nguyệt công chúa An Bình nghe truyền tới bên tai tiếng cười trộm, không để lại dấu vết liếc mắt một cái Như Yên, nàng lúc này nở nụ cười như kế hoạch đã thực hiện được, tựa như không kịp chờ đợi chờ nhìn Minh Nguyệt công chúa như thế nào trừng phạt nàng Đời trước, nàng bị đánh đến sưng mặt sưng mũi, cũng là bởi vì cái hình bong hoa mai nà a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro