Chương 109: Khảo nghiệm huyết mạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau. Mặt trời vừa lên.

Mộ Như Nguyệt còn đang say giấc đã bị Thánh Nguyệt phu nhân kêu dậy, kéo đến từ đường, Tiêu Thiên Vũ cùng Tiêu Uyển đã sớm ở đó chờ bọn họ, khi nhìn thấy Mộ Như Nguyệt, Tiêu Uyển nhảy từ trong lòng Tiêu Thiên Vũ ra, chạy về phía Mộ Như Nguyệt.

“Tỷ tỷ.”

Tiêu Uyển ôm đùi Mộ Như Nguyệt, nở nụ cười đáng yêu, thanh âm mềm như bông khiến người ta yêu thích. Nàng tuổi còn nhỏ mà đã có dung mạo như vậy, sau này lớn lên nhất định sẽ khuynh quốc khuynh thành.

“Nếu đã tới, vậy bắt đầu khảo nghiệm đi.” Một thanh âm xa lạ từ phía trước truyền đến.

Lúc này Mộ Như Nguyệt mới nhìn thấy bên cạnh Tiêu lão gia chủ còn có một lão giả, khuôn mặt lão giả nghiêm túc, một thân bạch y cũng không thể che giấu khí thế uy nghiêm, tôn quý.

Chỉ cần liếc mắt một cái, Mộ Như Nguyệt liền cảm nhận được thực lực lão giả này còn mạnh hơn Tiêu lão gia chủ.

“Nguyệt Nhi”, Thánh Nguyệt phu nhân đi đến bên cạnh Mộ Như Nguyệt, mỉm cười ôn nhu, “Ta giới thiệu với ngươi một chút, vị này là người chuyên phụ trách khảo nghiệm huyết mạch Tiêu gia, ngươi cứ gọi hắn là Tiêu lão là được, cũng là nguyên lão Tiêu gia, tổ gia gia ngươi khi còn sống rất tín nhiệm hắn, mấy năm gần đây trừ khi người của Tiêu gia tiến hành khảo nghiệm huyết mạch, nếu không hắn tuyệt đối sẽ không xuất hiện, cũng không quan tâm thế tục.”

Hiếm khi Thánh Nguyệt phu nhân giới thiệu một người với giọng nói tôn kính như vậy, làm Mộ Như Nguyệt rất tò mò.

“Tiêu lão.” Ánh mắt Mộ Như Nguyệt chuyển về phía lão giả, nhàn nhạt hô.

Lão giả chỉ khẽ gật đầu, từ trong nhẫn không gian lấy ra một hòn đá màu trắng ngà, hòn đá chỉ to bằng nửa bàn tay, đưa đến trước mặt nàng, nói: “Ngươi nhỏ máu của mình lên tảng đá này là được rồi.”

Đơn giản như vậy?

Mộ Như Nguyệt tiến lên phía trước, lấy một chủy thủ từ trong nhẫn không gian ra, nhẹ nhàng cắt đầu ngón tay mình, máu tươi chảy xuống từ từ thấm vào hòn đá.

Thời điểm giọt máu bị hòn đá hấp thu, ánh sáng hồng dần dần tràn ngập phía trên hòn đá.

Mọi người nín thở, không chớp mắt nhìn chằm chằm hòn đá trước mặt Mộ Như Nguyệt.

Ánh sáng hồng kia chậm rãi tăng lên, càng ngày càng đậm, nhìn từ xa hòn đá kia giống như tràn ngập máu tươi.

Sắc thái đỏ tươi mỹ lệ tản ra.

20%...
35%...

Ánh mắt mọi người không dời khỏi hòn đá, tâm tình càng lúc càng khẩn trương.

Sắp đến 60%... mức này ở Tiêu gia đã xem như qua cửa. Nhưng ánh sáng hồng cũng không có xú thế dừng lại, mà còn lấy tốc độ nhanh hơn lấp đầy hòn đá.

“Nguyệt Nhi!” Thánh Nguyệt phu nhân nắm chặt tay Mộ Như Nguyệt, nàng đã sớm hạ quyết tâm, mặc kệ kết quả khảo nghiệm thế nào đều phải cho nàng có địa vị cao ở Tiêu gia.

Nhưng tới giờ phút này, nàng vẫn cực kì khẩn trương...

Bởi vì khảo nghiệm huyết mạch không chỉ đại biểu cho địa vị ở Tiêu gia, còn có huyết mạch truyền thừa, có liên quan đến truyền thừa qua các đời Tiêu gia...

Huyết mạch truyền thừa yêu cầu độ huyết mạch rất cao, cho dù là Tiêu Phong cũng không đạt được tới điều kiện đó.

Mà khảo nghiệm huyết mạch của hắn là 80%...

Thời gian chậm rãi trôi qua, sắc mặt mọi người đều thay đổi, không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm hòn đá, ánh sáng đỏ đã lấp đầy 80% hòn đá.

80%, là mức mà đại thiếu gia Tiêu Phong đạt được...

Nhưng mà ánh sáng hồng kia vẫn không dừng lại, Tiêu lão đứng bật dậy, con người vẩn đục nhìn chằm chằm hòn đá trước mặt.

Cho đến khi... ánh sáng hồng lấp đầy toàn bộ hòn đá.

Cả người hắn giống như bị choáng váng, thật lâu cũng chưa thể hồi phục tinh thần, hồi lâu sau, một tiếng cười dài vang lên: “Ha ha, Tiêu gia ta rốt cuộc có truyền nhân có độ huyết mạch 100%, ta cũng có thể báo cáo với lão tổ chết đi rồi.”

Các trưởng lão cũng ngây ngẩn, ai cũng không ngờ thiếu nữ này cư nhiên kế thừa 100% huyết mạch Tiêu gia, đây là chuyện chưa từng xảy ra trong lịch sử Tiêu gia.

Nhìn khuôn mặt già nua vui vẻ của Tiêu lão, mọi người chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, còn chưa thể phục hồi lại tinh thần...

“Tiểu nha đầu, nhanh nhanh trưởng thành đi, chờ thực lực của ngươi đạt đến cấp bậc thiên phú là có thể tiếp nhận truyền thừa lão tổ Tiêu gia để lại, ha ha, ta canh giữ phần truyền thừa này lâu như vậy, cuối cùng cũng có người sở hữu nó rồi, không uổng công ta vì truyền thừa mà kiên trì sống nhiều năm nay.”

Nói tới đây, trong lòng Tiêu lão cảm thấy vắng vẻ.

Hắn vốn dĩ đã cảm giác được tuổi thọ của mình không được bao lâu nữa, nếu không phải còn chưa tìm được một người kế thừa truyền thừa Tiêu gia, hắn cũng sẽ không tiếp tục kiên trì.

Hiện tại cũng là lúc hắn đi theo lão tổ Tiêu gia rồi, ở Minh giới tiếp tục xông pha một phen.

Tiêu lão gia chủ cảm nhận được ý nguyện của Tiêu lão, hắn biết những năm gần đây Tiêu lão đã vì Tiêu gia mà bỏ ra rất nhiều tâm huyết, bất giác khẽ thở dài: “Tiêu lão, Tiêu gia còn cần ngươi.”

Tiêu lão cười nhạt, bây giờ Tiêu gia đã có người kế tục, hắn cũng có thể yên tâm rời đi...

“Thánh Nguyệt, ta nghe nói ngươi muốn cho tiểu nha đầu này vào thánh linh tuyền tu luyện, ha ha, để lão nhân ta giúp ngươi một phen đi, làm nàng nhanh chóng nâng cao thực lực cũng không tồi, cho nên ta tính toán để nàng ở trong thánh linh tuyền ngốc nửa năm, sau nửa năm nàng có thể phát triển đến mức nào cũng chỉ có thể dựa vào nỗ lực của nàng.”

Trong lòng Thánh Nguyệt phu nhân đau xót, nàng cùng nữ nhi mới gặp lại không bao lâu đã phải tách ra nửa năm sao? Bất quá nàng cũng hiểu rõ Tiêu lão nói vậy cũng là vì nữ nhi nàng.

“Tốt, ta sẽ đưa lệnh bài cho ngươi, có lệnh bài của ta sẽ dễ dàng mở thánh linh tuyền hơn”, Thánh Nguyệt phu nhân cười khẽ, nhẹ nhàng vỗ về mái tóc thiếu nữ, ôn nhu nói: “Nguyệt Nhi, ta chờ nửa năm sau khi ngươi xuất môn, thực lực của Nguyệt Nhi sẽ tăng lên.”

Ở thánh linh tuyền tu luyện nửa năm tương đương với ở bên ngoài tu luyện mấy năm, cho nên Thánh Nguyệt phu nhân tin tưởng, sau nửa năm, thực lực của nữ nhi nàng sẽ cường đại hơn.

Đến lúc đó, có lẽ mình cũng không phải là đối thủ của nàng nữa...

“Thánh linh tuyền?” Ánh mắt Mộ Như Nguyệt lập lòe vài cái, nàng vẫn luôn rất có hứng thú với thánh linh tuyền này, lo lắng duy nhất của nàng chính là Dạ Vô Trần.

“Đúng rồi, nếu Dạ Vô Trần tới tìm ta, bảo hắn ở Tiêu gia chờ ta.”

Thánh Nguyệt phu nhân nhíu mày, hỏi: “Nguyệt Nhi đang nói vị hôn phu của ngươi sao? Không hắn đã tới tìm ngươi sao?”

Mộ Như Nguyệt nhún vai, bất đắc dĩ thở dài: “Người kia là giả.”

“Giả?”

Phu thê Tiêu Thiên Vũ hai mặt nhìn nhau, rồi quay đầu nhìn về phía Mộ Như Nguyệt: “Nguyệt Nhi, xảy ra chuyện gì?”

Có lẽ vì muốn biết một ít tình huống của Nam Cung gia, Mộ Như Nguyệt cũng không giấu giếm điều gì, nói hết sự việc ra, khi nghe nói đến tên Nam Cung Tử Phượng, Thánh Nguyệt phu nhân rõ ràng nhíu mày.

“Ta cũng đã nghe nói qua Nam Cung Tử Phượng này, trước kia rất bình thường, nhưng hai năm trước đột nhiên xảy ra biến hóa, thực lực cũng tiến bộ vượt bậc, vì sao Nguyệt Nhi lại nhận thức Nam Cung Tử Phượng? Theo ta được biết, nàng chưa bao giờ ra khỏi Thánh cảnh, càng chưa từng rời khỏi Nam Cung gia, cho nên Nam Cung Tử Phượng là một bí ẩn, nhưng mà theo lời ngươi nói, nàng hiểu rất rõ ngươi và Dạ Vô Trần, thậm chí hiểu rõ tính cách của các ngươi...”

Hết chương 109

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro