Chương 110: Ca ca mất tích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một người luôn luôn ở trong gia tộc làm sao biết rõ tình hình bên ngoài như vậy? Huống chi tính cách của một người sao có thể nói hiểu là hiểu, biểu hiện của nàng giống như nhận thức bọn họ.

“Nguyệt Nhi, ngươi thật sự không quen biết Nam Cung Tử Phượng?” Thánh Nguyệt phu nhân vẫn cảm thấy nghi hoặc, Nam Cung Tử Phượng kia có quá nhiều bí ẩn, ngay cả người Nam Cung gia cũng không thể thăm dò nàng.

Nếu người này là đối thủ của Nguyệt Nhi, vậy tình cảnh sẽ rất nguy hiểm...

“Không quen biết, thậm chí còn chưa từng nghe qua tên này.” Mộ Như Nguyệt lắc đầu.

Đột nhiên, trước mắt nàng hiện lên khuôn mặt tuấn mỹ như tiên của Bạch Trạch, nàng rõ ràng không quen biết Bạch Trạch nhưng hắn lại giống như rất hiểu biết nàng.

Nam Cung Tử Phượng cùng Bạch Trạch có quan hệ gì?

“Nguyệt Nhi, những năm gần đây Nam Cung gia xảy ra chút chuyện”, Thánh Nguyệt phu nhân thở dài, “Cho nên huynh trưởng ngươi Tiêu Phong không yên tâm sự an toàn của Thánh cảnh, dẫn theo một vài người qua bên kia xem xét tình hình, nếu có tình huống gì chúng ta sẽ lập tức ra tay, kì thật, nói trực tiếp giải quyết Nam Cung gia kia, thù mới hận cũ cùng tính một lần, có điều, đại ca ngươi luôn luôn ổn trọng, hắn cho rằng Nam Cung gia đã không còn là Nam Cung gia trước đây nữa, đặc biệt là từ hai năm trước Nam Cung Tử Phượng đột nhiên chuyển biến đã xảy ra không ít chuyện, bởi vậy nên tính toán rõ ràng tình huống rồi mới động thủ...”

Nghe Thánh Nguyệt phu nhân nói vậy, trong mắt Mộ Như Nguyệt hiện lên một tia sáng.

Từ khi Nam Cung Tử Phượng ra tay với nàng, nàng liền rất muốn biết rõ nguyên nhân, cho nên, nàng cần phải đến Nam Cung gia một chuyến.

Bất quá cũng không phải là hiện tại, trước khi đến Nam Cung gia, nàng phải nâng cao thực lực...

Thánh linh tuyền, là tượng trưng cho Thánh cảnh, mỗi ba năm mới có thể mở ra một lần, bình thường nếu muốn mở nó ra cần phải có hai cường giả bẩm sinh phối hợp với Thánh Nguyệt phu nhân cùng vận dụng năng lực.

Chỉ một mình Tiêu lão đã đủ thay cho hai cường giả cấp tiên thiên.

Thánh linh tuyền mở ra, Thánh Nguyệt phu nhân gắt gao lôi kéo tay Mộ Như Nguyệt, lưu luyến nhìn dung nhan tuyệt sắc trước mắt.

Nhưng nàng không thể chậm trễ nữ nhi cho nên vẫn buông tay ra...

Sau khi Thánh linh tuyền đóng lại, tất cả mọi người rời khỏi nơi này, chờ nửa năm sau lại mở ra lần nữa.

Ai ngờ trong nửa năm này lại nổi lên một trận phong ba...

“Ngươi nói cái gì?” Tiêu Thiên Vũ đứng bật dậy, sắc mặt xanh mét căm tức nhìn nam nhân trung niên đến mật báo, hắn gắt gao nắm chặt tay, nghiến răng ken két, “Ngươi nói Phong Nhi mất tích? Còn sinh tử không rõ? Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Tại sao Phong Nhi lại mất tích?”

Nam nhân trung niên hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, hắn căn bản không dám nhìn thẳng Tiêu Thiên Vũ.

“Thiếu chủ, đây là sự thật, người đi theo đại thiếu gia vẫn đang ở trong Nam Vực tìm kiếm, nhưng mà tìm khắp Nam Vực cũng không tìm được hắn.”

“Nam Cung gia!” Trên mặt Tiêu Thiên Vũ hiện lên lệ khí.

Hắn không cần nghĩ nhiều cũng biết là Nam Cung gia giở trò quỷ, sớm biết như vậy, lúc trước hắn sẽ không đáp ứng yêu cầu của Phong Nhi, hại hắn đưa dê vào miệng cọp.

“Nếu Nam Cung gia đụng đến một cong lông tơ của Phong Nhi, ta quyết không bỏ qua cho bọn họ! Người tới, đi báo cho phu nhân cùng gia chủ, nói... Phong Nhi đã xảy ra chuyện.”

Hối hận...

Đúng vậy, hiện tại Tiêu Thiên Vũ rất hối hận, hối hận đã đáp ứng thỉnh cầu của nhi tử hại hắn sinh tử không rõ.

Đúng lúc Tiêu Thiên Vũ vừa ra khỏi phòng, trong thánh linh tuyền cách đó không xa truyền tới một trận dao động...

“Nửa năm, chẳng lẽ Nguyệt Nhi đã xuất môn?”

Ánh mắt Tiêu Thiên Vũ khẽ động, không biết nàng bế quan nửa năm, thực lực đã tăng đến mức nào rồi, nhưng hắn cũng biết tuyệt đối sẽ không thua kém...

.
.
.

Trên Thánh sơn, từ khi bạch y thiếu nữ xuất hiện, tất cả mọi người đều không cách nào dời mắt được.

Nói thế nào đây? Nửa năm không gặp, thiếu nữ so với trước kia lại tăng thêm một phần hơi thở siêu phàm thoát tục, ngũ quan tinh xảo, tỏa sáng dưới ánh mặt trời, giờ phút này, khuôn mặt tuyệt sắc nở một nụ cười.

“Cháu gái, ngươi rốt cuộc ra rồi”, Ánh mắt Tiêu lão gia chủ sáng lên, vội vàng tiến lên nghênh đón, “Ha ha, không biết sau nửa năm bế quan, thực lực ngươi tăng đến đâu rồi.”

Mộ Như Nguyệt cười nhạt, cũng không trả lời, chỉ có nàng biết nửa năm nay nàng tiến bộ thế nào, nếu không nhờ có thánh linh tuyền, nàng cũng không tiến bộ rõ rệt như vậy...

“Phụ thân, Ngọc Nhi”, Tiêu Thiên Vũ chạy đến, nhìn thấy Thánh Nguyệt phu nhân cùng Tiêu lão gia chủ ở chỗ này, khuôn mặt anh tuấn hơi ngưng trọng, “Phong Nhi đã xảy ra chuyện...”

Ý cười trên mặt Tiêu lão gia chủ biến mất: “Vũ Nhi, xảy ra chuyện gì? Phong Nhi làm sao?”

Trong lòng Thánh Nguyệt phu nhân cũng chấn động, kinh ngạc nhìn Tiêu Thiên Vũ.

Phong Nhi xảy ra chuyện, dựa vào thực lực của hắn đã xảy ra chuyện gì?...

“Vừa rồi có người tới báo”, Tiêu Thiên Vũ hít sâu một hơi, tuy không đành lòng, nhưng vẫn nói ra, “Phong Nhi mất tích, sinh tử không rõ...”

Sinh tử không rõ...

Bốn chữ này như sấm đánh bên tai làm Thánh Nguyệt phu nhân lảo đảo một chút.

“Ngọc Nhi!” Tiêu Thiên Vũ cả kinh, bước nhanh lại đỡ lấy thân thể mềm mại của Thánh Nguyệt phu nhân, lo lắng nói, “Ngọc Nhi, ngươi thế nào?”

Thánh Nguyệt phu nhân bắt lấy cánh tay Tiêu Thiên Vũ, thanh âm hơi run rẩy: “Vũ ca, người nói xạo đúng không? Làm sao Phong Nhi lại sinh tử không rõ? Nhất định là giả!”

“Ngọc Nhi...” Tiêu Thiên Vũ đau lòng nhìn nữ nhân mình yêu, lại không biết phải an ủi thế nào.

Tiêu Phong mất tích, hắn cũng không muốn tin nhưng không thể không tin.

“Không! Ta không tin!”

Nước mắt chảy xuôi theo dung nhan tinh xảo, Thánh Nguyệt phu nhân gắt gao lắc đầu, thất thanh kêu lên: “Phong Nhi chỉ một mình đi đâu đó thôi, nhất định là vậy, nhất định hắn sẽ không mất tích.”

Tiêu Thiên Vũ khẽ thở dài: “Trước đó bọn họ gặp nguy hiểm, sau đó Phong Nhi mất tích, cho nên hắn mới nói là sinh tử không rõ.”

Bàn tay nắm chặt cánh tay Tiêu Thiên Vũ dần dần buông lỏng, sắc mặt Thánh Nguyệt phu nhân tái nhợt, môi run nhè nhẹ, biểu tình tuyệt vọng đáng thương khiến tim Tiêu Thiên Vũ đau đớn.

“Ta đến Nam Vực một chuyến, tìm đại ca.” Mộ Như Nguyệt hơi ngẩng đầu, nhàn nhạt nói.

Trái tim Thánh Nguyệt phu nhân run rẩy, vội vàng đẩy Tiêu Thiên Vũ ra, lập tức vọt tới trước mặt Mộ Như Nguyệt, gắt gao ấn bả vai nàng.

“Không được! Nguyệt Nhi, ngươi không thể đi! Đại ca ngươi xảy ra chuyện, ngươi tuyệt đối không thể lại xảy ra sai lầm gì, ta không cho phép ngươi đi.”

Giờ khắc này, tim nàng cực kì khủng hoảng, Phong Nhi cùng Nguyệt Nhi đều là hài tử của nàng, cả hai người đều không thể xảy ra chuyện gì.

Hơn nữa, mẹ con các nàng chia lìa mười mấy năm, thật vất vả mới được gặp lại, làm sao nàng có thể để nữ nhi gặp nguy hiểm? Nàng không muốn mất đi nữ nhi lần nữa...

“Nguyệt Nhi, đừng đi, coi như nương cầu xin ngươi, đừng đến đó.”

Thanh âm Thánh Nguyệt phu nhân có chút run rẩy, ánh mắt sợ hãi, còn có cừu hận... Nam Cung gia, chuyện này nhất định là Nam Cung gia làm.

Mười mấy năm trước bọn họ đoạt mất nữ nhi nàng, mười mấy năm sau, lại muốn hại chết con trai nàng? Nàng quyết không để những người này đạt được âm mưu!

“Ngọc Nhi”, Tiêu Thiên Vũ ôm chặt bả vai Thánh Nguyệt phu nhân, nhẹ nhàng trấn an: “Yên tâm đi, Phong Nhi cát nhân thiên tướng, nhất định sẽ không sao.”

Chẳng qua, Phong Nhi vừa xảy ra chuyện cũng làm hắn rút ra kết luận, Nam Cung gia đang che giấu một lực lượng bí ẩn, nếu không tra ra nguồn gốc của lực lượng đó, Tiêu gia có lẽ sẽ gặp nguy hiểm.

Thời điểm này tuyệt đối không thể cứng đối cứng với Nam Cung gia.

“Nếu mười mấy năm trước không có người ngăn trở, nói không chừng ta đã diệt Nam Cung gia rồi.” Ánh mắt Tiêu Thiên Vũ lạnh lùng quét qua các trưởng lão ở đây.

Đáng tiếc, trên đời này căn bản không có nếu...

Dưới ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Thiên Vũ, các trưởng lão xấu hổ cúi đầu.

Lúc ấy, Thánh Nguyệt phu nhân chỉ mới là thiếu phu nhân Tiêu gia, cũng không phải là người quản lý thánh linh tuyền, bởi vậy, mấy trưởng lão mới đứng ra ngăn cản Tiêu Thiên Vũ diệt Nam Cung gia.

Nếu lúc đó nàng có thân phận Thánh Nguyệt phu nhân thì đã có thể ngăn cản mấy lão gia hỏa này...

“Nương”, Mộ Như Nguyệt nhẹ nhàng cầm bàn tay đang run rẩy của Thánh Nguyệt phu nhân, cười nói: “Nam Cung Tử Phượng muốn đối phó ta, ta không muốn bị người ta căm thù mà không rõ vì sao, cho nên ta phải đi Nam Vực một chuyến điều tra rõ ràng tình huống, bất quá ta có thể đáp ứng ngươi, ta sẽ không để mình gặp nguy hiểm, huống chi còn có Viêm Tẫn bảo hộ ta?”

“Nhưng mà...” Trái tim Thánh Nguyệt phu nhân run rẩy, nhấp nhấp môi, liều mạng lắc đầu, “Ta không muốn ngươi gặp nguy hiểm.”

Nhi tử đã xảy ra chuyện, nàng không thể lại để nữ nhi dấn thân vào hiểm cảnh.

“Nguyệt Nhi, ta và nương ngươi cùng chung lập trường, mặc kệ thế nào cũng không thể để ngươi đến nơi đó, chuyện này để ta giải quyết, ta nhất định sẽ tìm được Phong Nhi.” vẻ mặt Tiêu Thiên Vũ kiên nghị, ánh mắt kiên cường, “Nhi tử của Tiêu Thiên Vũ ta sẽ không dễ chết như vậy.”

“Tốt, nói không sai”, Tiêu lão gia chủ vỗ tay, nói, “Vũ Nhi, ngươi triệu tập toàn bộ thế lực Tiêu gia, toàn lực tìm kiếm Phong Nhi, bất luận thế nào cũng phải tìm được hắn, cho dù... cho dù chỉ là... cũng phải mang hắn trở về.”

Hai chữ thi thể, Tiêu lão gia chủ không thể nói ra miệng.

“Phu quân”, cảm xúc của Thánh Nguyệt phu nhân dần dần bình tĩnh lại, nàng tháo lệnh bài bên hông mình xuống, đưa cho Tiêu Thiên Vũ, “Đây là lệnh bài tượng trưng cho thân phận của ta, truyền lệnh của Thánh Nguyệt phu nhân, ai có thể tìm được Phong Nhi, cho dù chỉ là tung tích của hắn, ta có thể cho hắn vào Thánh linh tuyền tu luyện nửa năm.”

Đây là đặc quyền của chủ nhân thánh linh tuyền.

Vì muốn vào thánh linh tuyền tu luyện, có ai ở Thánh cảnh mà không bán mạng? Cho nên, mới khiến một vài gia tộc kiêng kị Tiêu gia như thế.

Tiêu Thiên Vũ nhận lấy lệnh bài, khẽ gật đầu: “Ngọc Nhi, chờ tin tức của ta, bất kì ai cũng không được động đến con ta, nếu Nam Cung gia thật sự làm gì Phong Nhi, ta sẽ khiến cả gia tộc này vạn kiếp bất phục!”

Đáy mắt Tiêu Thiên Vũ hiện lên sát khí, gằn từng chữ một.

Nam Cung gia, các ngươi tốt nhất cầu mong Phong Nhi không có việc gì, nếu không, dù hiện tại gia tộc các ngươi có nguy hiểm hơn xưa, ta cũng sẽ dùng tất cả thực lực Tiêu gia liều chết với ngươi...

Hết chương 110

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro