Chương 98: Tiên Mẫn kiêu ngạo, ương ngạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cho đến nay, Tiêu Mẫn vẫn luôn cho rằng mình mỹ mạo vô song, nữ tử trong Thánh cảnh có thể so sánh với nàng chỉ đếm trên đầu ngón tay, cho tới hôm nay gặp được Mộ Như Nguyệt, nàng mới biết lúc trước mình ngây thơ cỡ nào.

So với dung mạo tuyệt diễm của nàng, thiếu nữ này khiến người ta có cảm giác không nhiễm khói lửa phàm tục, chính là vì cảm giác này cho nên trong lòng Tiêu Mẫn mới tràn ngập ghen ghét...

“Ngươi chính là Mộ Như Nguyệt?” Tiêu Mẫn hất cằm, kiêu ngạo nhìn bạch y thiếu nữ, “Ngươi hẳn là biết thân phận của ta, ta là người của Tiêu gia Thánh cảnh.”

Làm tiểu thư Tiêu gia, nàng quả thật có tư cách để kiêu ngạo.

Mộ Như Nguyệt nhìn nữ nhân ánh mắt cao ngất trước mắt, rốt cuộc cũng hiểu tại sao Vô Trần không muốn nàng đi gặp nàng ta, nữ tử kiêu ngạo ương ngạnh như thế, đúng là nàng không cần thiết phải gặp.

Mộ Như Nguyệt khẽ nhướng mày, ánh mắt lạnh băng nhìn Tiêu Mẫn.

“Ngươi là nữ nhi của Thánh Nguyệt phu nhân?”

“Đương... đương nhiên.”

Lúc nói lời này, Tiêu Mẫn không có cách nào nói được đúng lý hợp tình.

Dù sao nàng cũng chỉ là một thứ nữ của Tiêu gia mà thôi, không thể so được với dòng chính nữ như Tiêu Uyển, nàng đã từng vì muốn trở thành chính nữ mà đi bái thiếu chủ cùng Thánh Nguyệt phu nhân làm nghĩa phụ, nghĩa mẫu nhưng lại bị cự tuyệt không cho chút mặt mũi nào.

Nàng làm sao cam tâm? Cho nên tuyên bố với bên ngoài mình là nữ nhi của Thánh Nguyệt phu nhân, mà tính tình Thánh Nguyệt phu nhân vẫn luôn rất tốt, cũng lười giải thích, cứ như vậy cho nàng cơ hội.

Mộ Như Nguyệt quét mắt về phía Tiêu Mẫn một cái, dường như phát hiện điều gì, hơi cong khóe môi: “Thật sự?”

Trong lòng Tiêu Mẫn chột dạ, nàng đương nhiên biết không phải thật, Thánh Nguyệt phu nhân khinh thường nàng, căn bản không muốn nhận nàng làm nghĩa nữ...

“Cho dù tiểu thư chúng ta không phải nữ nhi ruột của Thánh Nguyệt phu nhân thì thế nào? Thánh Nguyệt phu nhân nhận nàng làm nghĩa nữ, cũng giống như coi nàng là nữ nhi.” Ngân Hoàn thấy tiểu thư nhà mình bị khi dễ, không khỏi hung tợn trừng mắt Mộ Như Nguyệt, trong mắt rõ ràng mang theo khinh bỉ.

Mộ Như Nguyệt cười lạnh: “Ánh mắt Thánh Nguyệt phu nhân từ khi nào trở nên kém như vậy, a miêu a cẩu gì cũng nhận làm nghĩa nữ.”

“Ngươi... ngươi nói vậy là có ý gì?” Sắc mặt Tiêu Mẫn xanh mét, hai mắt phun lửa nhìn Mộ Như Nguyệt, “Ngươi lại dám mắng ta là a miêu a cẩu? Thánh Nguyệt phu nhân tinh mắt nên mới nhận ta làm nghĩa nữ, Tiêu Mẫn ta là tiểu thư Tiêu gia, ngươi bất kính với ta, dù là Thanh Vân Môn cũng không thể che chở người!”

Mộ Như Nguyệt cười lạnh lắc đầu, nàng vốn còn tưởng rằng tiểu thư Tiêu gia sẽ hoạt bát đáng yêu như Tiêu Uyển, không ngờ lại có loại nữ tử kiêu ngạo ương ngạnh như vậy.

“Nguyệt Nhi, đừng nhiều lời vô nghĩa với nàng”, Dạ Vô Trần ôm Mộ Như Nguyệt vào ngực, dung nhan âm trầm nhìn về phía Tiêu Mẫn, hắn vung tay phóng ra một trận gió hất văng chủ tớ Tiêu Mẫn ra ngoài.

Tiêu Mẫn ngã chổng vó, nhưng lại không cảm nhận được một chút chật vật nào, chỉ si ngốc nhìn Dạ Vô Trần.

Phanh!

Cửa lớn Mộ trạch đóng lại, ngăn cản tầm mắt Tiêu Mẫn...

“Ai nha!” Ngân Hoàn ăn đau kêu to một tiếng, từ trên mặt đất bò dậy, nhăn mày bất mãn nói, “Tiểu thư, những người này lại dám quá phận như vậy, chúng ta trở về nói với trưởng lão để trưởng lão tới giáo huấn bọn họ.”

Tiêu Mẫn không nói gì, chỉ ngẩn ngơ nhìn chằm chằm cửa lớn Mộ trạch...

“Ngân Hoàn, ta nhìn trúng nam nhân này, ta muốn gả cho hắn, không! ta nhất định phải gả cho hắn!”

“Tiểu thư?” Ngân Hoàn kinh ngạc nhìn Tiêu Mẫn, “Không phải tiểu thư chỉ tò mò về hắn thôi sao? Tại sao bây giờ lại nói không phải hắn không gả?”

Ánh mắt Tiêu Mẫn si ngốc, tựa hồ còn chưa hồi phục tinh thần.

“Ngân Hoàn, ngươi không cảm thấy động tác của hắn vừa rồi rất có khí khái nam tử sao? Hơn nữa, nam nhân này lớn lên thật đẹp mắt, ta đã gặp rất nhiều người ở Thánh cảnh, đều không ai so được với hắn, quan trọng hơn chính là, ngươi nhìn thấy ánh mắt hắn nhìn tiện nhân kia không? Ôn nhu như nước, nếu ta có thể gả cho nam nhân như vậy, ta nghĩ mình nhất định sẽ hạnh phúc...”

“Nhưng mà, tiểu thư...”

Ngân Hoàn còn muốn nói gì, lại bị Tiêu Mẫn ngắt lời.

“Ngân Hoàn, ta biết ngươi muốn nói gì, nhìn ánh mắt hắn hẳn là khó thay đổi tình cảm đối với tiện nhân kia, bất quá, ngươi quên hôm qua tỷ tỷ Mộ Đình Nhi của tiện nhân kia nói gì rồi sao? Tiện nhân kia tâm địa ngoan độc, để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, căn bản không thật lòng thích Quỷ Vương, ngay cả tỷ tỷ nàng còn không thể nhìn được cách làm của nàng, nghe nói tỷ phu nàng, cũng chính là Cảnh Vương thế tử từng cùng tỷ tỷ nàng tương thân tương ái, chính là vì nữ nhân này chặn ngang một cước, hơn nữa còn thổi gió bên tai Cảnh Vương thế tử mới khiến Cảnh Vương thế tử quên mất lời hứa, để vị trí thế tử phi lại cho nàng, hại Mộ Đình Nhi chỉ có thể trở thành một tiểu thiếp...”

Nói tới đây, vẻ mặt Tiêu Mẫn khinh bỉ: “Mộ Đình Nhi từng đối với nàng rất tốt, nàng lại đối với tỷ tỷ mình như vậy, người yêu của tỷ tỷ cũng đoạt, sau đó lại vô tình phát hiện bí mật của Quỷ Vương, lúc hắn còn giả ngốc liền leo lên cây đại thụ này, vứt bỏ Cảnh Vương thế tử, loại nữ nhân chân trong chân ngoài này có gì tốt? Nàng căn bản không so được với ta, ta không giống nàng, thấy ai cũng yêu.”

Đột nhiên nàng lại nghĩ tới dung nhan tuấn mỹ tà mị của nam nhân, trong mắt có chút si mê.

Cũng chỉ có nàng mới có thể xứng đôi với nam nhân như vậy.

Nếu có được sự ôn nhu của hắn, đời này như vậy cũng đủ rồi...

“Tiểu thư nói không sai”, Ngân Hoàn hung hăng gật đầu, khinh bỉ nói, “Chỉ cần Quỷ Vương biết được gương mặt thật của nàng ta, nhất định sẽ cảm thấy nàng là một nữ nhân ác độc, tiểu thư mới là ưu tú nhất, nữ nhân kia chỉ có dung mạo xinh đẹp mà thôi, những mặt khác đều kém tiểu thư, nhưng mà tiểu thư, chúng ta nên làm thế nào?”

Ánh mắt Tiêu Mẫn lập lòe: “Ngân Hoàn, ngươi trở về Thánh cảnh một chuyến.”

“Cái gì?” Ngân Hoàn sửng sốt, khó hiểu nhìn Tiêu Mẫn.

“Ngu ngốc, đương nhiên là ta cho ngươi về nói với gia gia, nói là ta nhìn trúng một nam nhân, nói hắn giúp ta tới cầu hôn, còn ta trong thời gian này phải ở lại đây, ta không tin, cùng ta ở chung, nam nhân kia còn chướng mắt ta.” Tiêu Mẫn chu môi đỏ mọng, vẻ mặt tự tin.

Nàng có đủ tự tin khiến nam nhân kia yêu nàng.

Ngân Hoàn cái hiểu cái không gật đầu: “Tiểu thư, vậy nô tỳ trở về Thánh cảnh trước.”

“Trở về đi, đừng để thiếu chủ cùng Thánh Nguyệt phu nhân biết, cũng không được nói với bất cứ ai nơi ở của ta, thiếu chủ và thiếu phu nhân căn bản không thích ta, nếu để bọn họ biết ta lấy tên tuổi Tiêu gia làm việc riêng, phỏng chừng sẽ cho người bắt ta trở về.”

Tuy nàng tự xưng là nghĩa nữ của Thánh Nguyệt phu nhân nhưng nàng biết rõ Thánh Nguyệt phu nhân không thích nàng.

Bất quá Tiêu Mẫn vẫn quá xem trọng chính mình rồi, nếu Tiêu Thiên Vũ cùng Thánh Nguyệt phu nhân biết những chuyện nàng làm, bắt trói mang về là nhẹ, không chừng còn cắt chức gia gia nàng, đem nàng bầm thây vạn đoạn...

Hết chương 98

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro