Chương 789 Trọng chấn Thiên Nguyên cung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by Aura
---- ----
“Vậy ngươi có ý gì?” Hắn sờ đầu bị đánh đau cau mày hỏi.

Nghe vậy, Phượng Cửu thở dài: “Ta thật hiếu kỳ, ngươi ra khỏi gia tộc lâu như vậy sao vẫn còn sống được tới bây giờ?” Gặp phải người có đầu óc chậm chạp như vậy, nàng cũng chỉ có thể nói cho rõ ràng.

“Ý của ta là ngươi phải trung thành với ta, không được phản bội. Ngươi có làm được hay không?

Nghe vậy, hắn nghĩ nghĩ: “Ừm, kỳ thật cũng có thể. Ra là nhận ngươi làm chủ sao? Quy thuận ngươi, sau đó ngươi sẽ che chở cho ta và gia tộc?  Xem ra thực lực của ngươi rất mạnh, hẳn là có năng lực bảo hộ cho gia tộc ta, cho nên chuyện này đương nhiên là ta làm được.”

Phượng Cửu trừng mắt, nàng muốn thu lại lời nói vừa rồi. Tiểu tử này căn bản chính là giả ngu, một câu liền trực tiếp tiếp tính luôn gia tộc của hắn muốn được mình bảo hộ.

“Ngươi mau luyện ngự thú cho tốt rồi hẳn nói! Không thì ta sẽ quá lỗ vốn rồi.”

Hai người đang nói thì thấy Hướng Hoa trên giường có động tĩnh nên nhìn về chỗ hắn, chỉ thấy tay hắn cử động, không bao lâu thì mở mắt.

“Tỉnh?” Phượng Cửu đứng cạnh giường nhìn rồi xoay người ngồi xuống, sau đó trên mặt khó nén kích động nhìn Hướng Hoa: “Cảm thấy thế nào?”

“Linh lực trong cơ thể dồi dào mà mạnh mẽ, đúng là, đúng là khí tức Kim Đan đỉnh phong…” Hắn chấn kinh nhìn Phượng Cửu: “Ngươi, ngươi thật sự chữa kim đan cho ta, còn làm cho tu vi của ta tiến lên đến Kim Đan đỉnh phong?”

“Cái gì mà ngươi, ngươi, ngươi. Từ giờ trở đi phải gọi là chủ tử.” Bách Hiểu đứng một bên nói.

“Gọi ta Cửu công tử là được rồi.” Phượng Cửu cười híp mắt nói.

Nghe vậy, Hướng Hoa lập tức quỳ một chân trên đất, chắp tay thi lễ: “Thuộc hạ bái kiến Cửu công tử, khấu tạ đại ân tái sinh của công tử!” Kim Đan được chữa khỏi chính là đại ân tái sinh, đời này nhận ‘hắn’ làm chủ thì có sao?

“Đứng lên đi!” Nàng ra hiệu, tay khẽ nhúc nhích lấy Thanh Phong kiếm ra hỏi: “Hướng Hoa, ngươi có thể nhận ra nó.”

Hướng Hoa nhìn thanh kiếm thất tinh hoa lệ, sau khi mở ánh sáng xanh phát ra, có chữ ẩn hiện trên thân kiếm sắc bén khiến ánh mắt hắn không khỏi co rút.

“Thanh Phong kiếm!”

“Không sai, chính là Thanh Phong kiếm. Có biết vì sao ta muốn tìm ngươi không? Ngoại trừ quen thuộc Thiên Nguyên cung, càng quan trọng hơn chính là ngươi là hộ pháp đời thứ nhất của Thiên Nguyên Cung. Cũng là người năm đó đi theo bên cạnh sư tôn ta, Sở Bá Thiên.”

“Sư tôn của công tử là cung chủ?” Hắn khiếp sợ mở to hai mắt, không nghĩ tới thiếu niên trước mắt cùng cung chủ lại có quan hệ sư đồ, vội vàng hỏi: “Cung chủ ở đâu? Ngài ấy hiện tại…”

“Thiên Nguyên cung đã xuống dốc từ vài thập niên trước. Mà ông ấy cũng đã sớm về cõi tiên từ mấy mươi năm trước. Ta cũng vì có duyên với ông ấy nên mới nhận làm thầy. Tuân theo một sợi thần niệm còn sót lại của ông ấy đi tìm Thanh Phong kiếm và trọng chấn Thiên Nguyên cung.”

Giờ khắc này mặt nàng không còn mang vẻ vui cười như bình thường mà chỉ có lạnh lẽo cùng nghiêm túc: “Cho nên ta cần sự trợ giúp của ngươi. Ta muốn làm cho Thiên Nguyên cung suy tàn mấy chục năm nay được uy danh trọng chấn.”

Nghe nàng nói hắn kích động đến đỏ vành mắt: “Năm đó ta đi theo bên người cung chủ được người dẫn dắt trở thành tả hộ pháo. Lúc ấy ta chỉ tầm hai mươi tuổi, chỉ mới đến cấp bậc đại Linh Sư. Không ngờ đã nhiều năm như vậy lại có thể nhìn thấy Thanh Phong kiếm, được nghe người nói trọng chấn Thiên Nguyên cung…”

“Công tử, ta, Hướng Hoa ở đây lập lời thề, đời này đi theo công tử, nguyện không hai lòng, nhất định trợ giúp công tử lấy lại uy danh Thiên Nguyên cung!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro