Chương 9: Sau khi đâm nam chính một dao (9)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe đến câu này, Già Dương vốn đang đau đến suýt ngất xỉu trong chốc lát đã lấy lại thanh tỉnh.

Sắc mặt cậu tái nhợt nhìn Eros.

Vì cả người đều ướt đẫm mồ hôi nên bộ dáng của cậu trông có vẻ chật vật.

【 Ký chủ muốn nói gì sao? Có khả năng là đã quá muộn rồi. 】 Hệ thống nói với Già Dương.

Già Dương không trả lời, bởi vì trong đầu cậu là một mớ hỗn độn.

Âm thanh của hệ thống nói chuyện với cậu như cách xa một trời một vực, cả người như ngẩn ra.

Mà bên này, sau khi La Lâm nghe được những gì tướng quân nói cũng không dám nhiều lời nữa.

Bởi vì anh vô cùng rõ ràng, một khi tướng quân đưa ra bất kỳ quyết định gì, căn bản không có khả năng thay đổi.

Vì vậy, anh chỉ liếc nhìn Già Dương đang nằm trên mặt đất lần cuối, rồi chậm rãi lui ra ngoài.

Cửa phòng tra tấn một lần nữa đóng lại, tiếng đóng cửa khiến nhịp tim của Già Dương căng thẳng đến đỉnh điểm. Dường như giờ phút này cậu đã không còn cảm nhận được cơn đau nữa, đầu óc Già Dương lúc này trở nên trống rỗng.

Eros ngồi ở trên ghế nhìn chăm chú vào Già Dương trên mặt đất.

Trong đôi mắt xám nhạt không hề có chút cảm xúc, nhìn không ra hắn đang suy nghĩ điều gì.

Nhưng theo Già Dương thấy thì, đôi mắt không có chút cảm tình kia lại làm cậu lạnh cả sống lưng.

Cũng bởi vì cặp mắt kia cứ nhìn chằm chằm vào mình, đại não vốn hỗn loạn của Già Dương dần lặng đi một chút.

Eros chỉ nhìn chằm chằm vào Già Dương một lúc.

Tiếp theo, Eros bỗng nhiên chậm rãi đứng dậy.

Hắn từ từ đi đến bên cạnh Già Dương rồi nửa ngồi xổm xuống.

Hắn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tái nhợt của Gia Dương, ngữ khí nghe không ra cảm xúc gì nhàn nhạt nói: "Ta nhớ rõ năm đó, khi còn ở trường quân đội, mỗi khóa học tra tấn thì anh đều đứng nhất. Đúng không, Già Dương."

Trong đôi mắt của Eros phản ánh hình ảnh người kia run sợ, Già Dương không thể cử động một chút nào như thể cậu đang bị một con rắn độc nhìn chằm chằm.

Cậu nhanh chóng dời tầm mắt, sau đó có chút nôn nóng nói với hệ thống bằng giọng khàn khàn: 【 Mã số kia...... Là gì vậy nhỉ? 】

Cậu biết rằng nếu mình không nói gì thì mọi chuyện sẽ thực sự kết thúc.

Già Dương biết rằng lọ thuốc tra tấn kia mà Eros vừa tiêm vào người cậu vừa rồi mới chỉ là lọ thuốc thấp kém nhất thôi.

Nhưng ngay cả như vậy, Già Dương cũng đau đến chết đi sống lại, chưa kể đến lọ thuốc lạ mà La Lâm vừa mang vào.

Cậu biết rằng nếu cứ kéo dài thế này, cuộc đời từ đây hoàn toàn đi tong luôn.

Sau khi nghe Già Dương nói, hệ thống nghi hoặc:【 Mã số? Cậu hỏi tôi làm cái gì, không phải cậu biết rất rõ ràng sao? 】

Già Dương cố gắng nắm chặt lòng bàn tay để giữ đầu óc tỉnh táo.

Giọng cậu trở nên khàn khàn: 【 Ta không nhớ rõ, hiện tại toàn bộ sức lực của ta đều dung để duy trì tỉnh táo, mã số gì đó đã không còn nhớ rõ rồi. 】

Hệ thống trầm mặc.

Già Dương nhìn hệ thống im lặng. Cậu dường như nghĩ đến gì đó, thân thể nháy mắt trở nên cứng đờ: 【 Đừng nói là ngươi cũng không nhớ nha?! 】

Hệ thống có chút ngượng ngùng: 【 Lúc ấy tôi đang bận ăn bắp rang......】

Già Dương: 【......】

Già Dương im lặng trong hai giây trước khi lấy lại bình tĩnh, một lần nữa cậu ngẩng đầu lên nhìn Eros. Cậu chưa kịp nói gì liền nghe thấy giọng nói trầm thấp và bình tĩnh của Eros: "Còn thất thần được nữa sao, đang nghĩ về ai vậy? Bối Na sao? Hửm?"

Già Dương thoáng chốc cảm giác được tình hình có vẻ không ổn, cậu vừa định nói không phải ——

Giây tiếp theo một loại đau đớn từ cánh tay truyền đến, ngay sau đó là cảm giác đau đớn như cả người bị nổ tung.

Thần kinh giống như bị xé rách, xương cốt ở mọi nơi thì bị nghiền nát thành từng mảnh vụn.

Trong chốc lát Già Dương không nhịn được liền nắm chặt lấy cánh tay Eros kêi thảm thiết.

Hơn nữa còn là tiếng kêu thảm thiết kéo dài liên tục!

Sắc mặt của những người bên ngoài đều xảy ra biến hoá, trong số đó người có sắc mặt khó coi nhất chính là thiếu tá Ellen. Anh nhìn vào căn phòng tra tấn trong vài giây, sau đó nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài.

Các sĩ quan đứng bên ngoài cửa cùng La Lâm cũng không có ngăn cản, mặc kệ cho anh ta đi.

Mà sau khi ra ngoài, Ellen nhanh chóng báo cáo sự việc với cấp trên, nói cho tướng quân biết được sự tình trong phòng tra tấn lúc này.

Nhưng sau khi tin được gửi đi liền không nhận được bất kỳ hồi âm nào.

Đúng 3 phút sau Ellen liền nhận được câu trả lời. Mặt trên viết rằng: Tướng quân nói không cần nhúng tay vào.

Ellen thần sắc phức tạp nhìn tin tức vài giây, sau đó liền thở dài thu hồi máy truyền tin, tiếp tục quay lại bên ngoài phòng tra tấn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro