VĂN ÁN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Cô gặp anh đúng mùa hoa sen, giữa mùa hạ.

Lần đầu gặp nhau, thời cơ không đúng , anh quên không còn sót lại chút gì, còn cô lại trầm luân tới tận đáy vực.

Lần thứ hai gặp lại, thời cơ vẫn không đúng, là gặp nơi tòa án, anh kiên quyết muốn giành quyền nuôi con, cướp đi niềm hy vọng của cô.

Tóm lại một câu : Ở đời không nên cứ mãi lưu luyến một người!

Đã là không yêu sao phải còn nhung nhớ?

Khi màn đêm buông xuống. Là ai đa tâm? Là ai bị mê hoặc? Là ai từ nơi cao ngạo nghễ nhìn cô rơi vào đường cùng?

Yêu hận nối tiếp, sáu năm đằng đẵng, cuối cùng cũng có thể bình yên bên nhau, nắm tay hạnh phúc. Đây phải chăng sẽ là kết cục viên mãn?

Đoạn tình duyên này, đối với cô, là kết một đoạn trường, còn đối với anh, lại là khúc dạo đầu ngọt ngào…”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro