Chap 2: Biệt thự bỏ hoang 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một người chơi dẫn đầu mở miệng, "Trước tiên chúng ta giới thiệu lẫn nhau đã?"

Vân Lạc nhìn lại, phát hiện trên đỉnh đầu đối phương là nick name "Huyết Chi Ảnh", cấp bậc 3, giá trị sinh mệnh 300.

"Nếu không thì cậu bắt đầu đi?" Người chơi tên Tư Đồ, cũng là cấp bậc 3 đề nghị.

Huyết Chi Ảnh cũng không chối từ, sảng khoái mà nói, "Sinh viên năm 2, mới vừa chơi trò chơi năm ngày, may mắn lấy được một lần đánh giá B."

Khẩu khí của hắn nghe như rất khiêm tốn, nhưng biểu tình trên mặt lại không phải như vậy, ẩn ẩn lộ ra sự kiêu ngạo, tự mãn.

Ngay sau đó, Huyết Chi Ảnh hướng mọi người giới thiệu người bên cạnh, "Đây là bạn cùng đại học của tôi, nick name Ám Ảnh, là người mới. Nghe nói Vô Hạn Cầu Sinh rất thú vị, cho nên lại đây chơi một ván."

Trong nháy mắt, ánh mắt những người khác nhìn về phía Ám Ảnh trở nên không bình thường, mơ hồ có chứa đồng tình, thương hại.

Ám Ảnh không rõ nguyên do, thân thiện gật gật đầu, xem như cùng mọi người chào hỏi.

Vân Lạc bình tĩnh tỏ vẻ, "Tôi cũng là người mới, lần đầu tiên tiến phó bản, cũng là lần đầu tiên chơi game online thực tế ảo."

Mọi người nghe vậy thì nhìn lại, lần đầu tiên chơi Vô Hạn Cầu Sinh thì có thể hiểu được, chứ lần đầu tiên chơi game online thực tế ảo liền có vẻ không thể nào nói nổi.

Người thứ tư tên là Que Cay Quân, cấp bậc 2, giá trị sinh mệnh 200. Hắn giới thiệu chính mình như này, "Đã chơi mười mấy lần phó bản, toàn bộ là đánh giá C, có cực kỳ phong phú kinh nghiệm thất bại!"

Mọi người, "......"

Vân Lạc nghĩ thầm, so với người mới, người chơi lâu năm như Que Cay Quân có vẻ đáng sợ hơn nhiều.

Tư Đồ sắc mặt như thường, bình tĩnh tự giới thiệu, "Dân đi làm, được đến một lần đánh giá B."

Năm người thì hai người mới, một người có cực kỳ phong phú thất bại kinh nghiệm, bởi vậy Huyết Chi Ảnh không chút khách khí gánh vác chức đội trưởng, dẫn đầu phân tích, "Trong một đêm, hộ gia đình ở biệt thự này biến mất vô tung, có thể thấy được biệt thự có gì đó mờ ám, hộ gia đình ban đầu ở đây đã bị giết chết."

"Trước khi tiến vào phó bản hệ thống đã cho nhắc nhở —— Los thích nhất màu đen. Như vậy thì vấn đề là, Los là ai? Nó ẩn dấu ở nơi nào?"

"Có thể nói, nhắc nhở là có quan hệ với phó bản BOSS. Nói cách khác, phó bản BOSS gọi là Los, thích màu đen."

"Cái khác tạm thời chưa nhìn ra, trước đi vào đi."

Huyết Chi Ảnh đang muốn bước ra bước chân, lại nghe có một giọng nữ vang lên, "Tôi có một câu hỏi. Ở trước mặt góc trên bên phải đang có số đếm ngược, nó có nghĩa là gì?"

"Là đồng hồ đếm ngược, cho người chơi biết thời gian còn thừa." Que Cay Quân nhiệt tình đoạt trả lời, "Trong trò chơi, ban ngày 1 tiếng, ban đêm 0,5 tiếng, khi đến thời gian, sắc trời sẽ phát sinh biến hóa. Hệ thống yêu cầu người chơi ở lại biệt thự ba ngày hai đêm, tương đương với yêu cầu người chơi tồn tại 4 tiếng đồng hồ."

Vân Lạc bừng hiểu ra.

Huyết Chi Ảnh không kiên nhẫn thúc giục, "Thời gian có hạn, di chuyển nhanh nhẹn một chút." Nói xong, hắn đi nhanh rảo bước tiến vào biệt thự.
Ám Ảnh theo sát ở sau.

Vân Lạc đi nhanh đuổi kịp, trong lòng âm thầm cảm thấy thực thần kỳ.

Người chơi rõ ràng dùng hình tượng nhân vật là hệ thống khuôn mẫu, trên mặt lại có thể lộ ra các loại biểu cảm một cách nhân tính hóa.

Nàng hơi tò mò, nếu người chơi trùng mặt thì phải làm sao? Nhưng lại nghĩ lại, nữ tính hình tượng nhân vật có mười cái, nam tính hình tượng hẳn cũng có mười cái. Mỗi lần phó bản chỉ ghép từ 3-8 người, tỷ lệ trùng mặt rất thấp, vì vậy không hề rối rắm nữa.

**

Từ bên ngoài nhìn vào, biệt thự bốn phía mọc đầy cỏ dại, nhìn thập phần hoang vu. Thế nhưng vào trong biệt thự liền sẽ phát hiện trang hoàng, bài trí đều lộ ra bầu không khí ấm áp, phảng phất trước giờ luôn có người ở tại nơi này.

"Sẽ không phải thật là tu hú chiếm tổ? BOSS đem nguyên hộ gia đình giết chết, sau đó chính mình bá chiếm biệt thự?" Que Cay Quân suy đoán.

Ám Ảnh vả mặt, "Vốn dĩ tôi cũng tưởng như vậy, nhưng nếu là suy đoán giống nhau, thì xem như tôi nghĩ sai rồi."

"Có ý gì vậy? Như thế nào cậu biết chính mình sai rồi?" Que Cay Quân vẻ mặt mê mang.

Hơn nửa ngày sau hắn mới phản ứng kịp, đối phương coi hắn là phương án sai để loại trừ, đoán giống với hắn chính là sai. Que Cay Quân tức khắc giận dữ, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, "Thất bại là mẹ thành công. Tôi có nhiều thất bại kinh nghiệm như vậy, khoảng cách đến với thành công đã không còn xa hiểu không!"

Đáng tiếc không có người để ý. Mắt nhìn những người khác càng lúc càng xa, sắp bỏ lại hắn phía sau, Que Cay Quân chạy nhanh đuổi theo.

Ai ngờ đi đến chỗ rẽ, có một bóng đen đột nhiên đánh úp về phía hắn, cắn một phát ở mắt cá chân. Giây tiếp theo, bóng đen biến mất vô tung, mau giống như chưa từng xuất hiện.

Tiếng la thảm thiết như giết heo vang lên.

"Là tiếng của Que Cay Quân." Vân Lạc kinh nghi, nhanh chóng chạy quay lại.

Chỉ thấy Que Cay Quân đủ số từ 200 sinh mệnh giá trị, hiện giờ chỉ còn lại 150.

Tư Đồ nhìn lướt qua, tuyên bố, "Bị BOSS tấn công."

Huyết Chi Ảnh có chút cạn lời. Không hổ là người đàn ông có kinh nghiệm thất bại phong phú, đối tượng BOSS lần đầu tiên ra tay chính là hắn.

Sau khi xác nhận Que Cay Quân không sao, hắn hạ giọng nhắc nhở mọi người, "Đã bắt đầu 10 phút rồi, không còn thời gian để lãng phí nữa."

Que Cay Quân chỉ phải tự nhận mình xui xẻo.

Mọi người tiếp tục đi thẳng, từ trên đi xuống tiến hành điều tra.

Vân Lạc cố tình đi chậm một bước, mở lời cùng với đi sau cùng Que Cay Quân, "Không sao chứ?"

Que Cay Quân gục đầu xuống, ủ rũ cụp đuôi nói, "Tạm thời không chết được."

"Sau khi bị thương, giá trị sinh mệnh có tự động khôi phục không?" Vân Lạc bất động thanh sắc hỏi thăm thông tin. Trên diễn đàn thật ra có bài viết xoá nạn mù chữ, nhưng chỉ là cô đã quên xem.

Que Cay Quân cả người không có tinh thần, nhưng vẫn trả lời lại, "Người chơi đang trong phó bản thì giá trị sinh mệnh sẽ không khôi phục. Rời đi phó bản, tiến vào trận mới thì giá trị sinh mệnh tự động khôi phục mãn huyết giá trị."

"Quả nhiên độ khó là rất cao." Vân Lạc nghĩ, một lần bị công kích trừ 50 sinh mệnh giá trị, cô lại tổng cộng chỉ có 100 giá trị sinh mệnh, bị công kích hai lần liền sẽ xong đời.

"Kỳ lạ, vì sao vừa tiến vào phó bản chưa đến nửa tiếng đã bắt đầu động thủ? Lại còn lập tức trừ đi 50 sinh mệnh giá trị?" Que Cay Quân nói thầm, "Chẳng lẽ phó bản BOSS lần này đặc biệt nóng tính, không chịu đựng được người khác tiến vào khu vực cá nhân sao?"

Vân Lạc trả lời không được.

Que Cay Quân rối rắm một hồi lâu, thật sự nghĩ không ra, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ.

Một lát sau, năm người đã đi dạo biệt thự đại khái một vòng.

Huyết Chi Ảnh tổng kết, "Biệt thự chia ra trên dưới hai tầng. Tầng hai có phòng ngủ chính, phòng cho khách và phòng làm việc, tầng một có phòng khách, phòng bếp cùng với vườn hoa. Manh mối hẳn là giấu ở sáu chỗ này."

Vân Lạc cảm thấy kỳ quái, "Mỗi chỗ một cái manh mối, tìm đủ sáu cái là ra chân tướng, qua màn không phải rất đơn giản sao?"

Đơn giản?

Huyết Chi Ảnh phát ra một tiếng cười khinh, "Có vài manh mối cực kì trừu tượng, chị căn bản không phát hiện ra nó. Ở chỗ nào đó tốn một hai tiếng cũng tìm không thấy cho dù manh mối gần ngay trước mắt."

Que Cay Quân tiếp lời nói, "Phó bản còn hạn chế thời gian, chúng ta chỉ có tổng cộng 4 tiếng."

Vân Lạc vẫn cảm thấy trò chơi không khó khăn lắm. Bất quá vì tránh cho tranh chấp, cô lựa chọn im miệng không nói thêm.

"Thời gian không đợi người, đi phòng ngủ chính đi." Tư Đồ nói.

Huyết Chi Ảnh vừa định đồng ý, tròng mắt đảo một vòng, thuận thế sửa miệng, "Thời gian quá mức gấp rút, năm người hành động cùng nhau khẳng định sẽ không kịp. Như vậy đi, chúng ta chia ra làm hai nhóm. Tôi, Ám Ảnh, Tư Đồ một nhóm, phụ trách kiểm tra phòng ngủ chính, phòng khách cùng phòng làm việc; Vân Lạc, Que Cay Quân một nhóm, phụ trách kiểm tra phòng bếp và vườn hoa. Buổi tối tập hợp lại ở phòng khách để trao đổi manh mối."

Nghe vậy, Vân Lạc lập tức phản ứng lại đây chính là bị ghét bỏ. Nhưng vốn là người xa lạ, cao thủ không chịu mang gánh nặng cũng thực bình thường.

Que Cay Quân mặt đờ ra, theo sau đó giận dữ rời đi, mở miệng mắng, "Tách ra liền tách ra! Cậu cho rằng tôi cần đi theo mấy người à?"

Vân Lạc trầm tư một lát, không có cùng Que Cay Quân rời đi, ngược lại lại đi lên tầng hai.

"Làm cái gì đấy?" Huyết Chi Ảnh nhăn mày.

Vân Lạc dừng lại bước chân, cười cười, "Đừng hiểu lầm, tôi không định mặt dày đi theo mấy người, tôi tính hành động một mình."

"Chị không sợ chết à?" Ám Ảnh tò mò.

"Sợ chết thì còn chơi trò cầu sinh làm gì?" Vân Lạc bình tâm nói, "Hiện tại mà chết thì cùng lắm là ra ngoài, đọc mấy bài viết xoá nạn mù chữ, công lược phó bản các kiểu, bù lại cơ sở tri thức."

Thái độ rất tự nhiên, làm người khác vô pháp phản bác.

"Tôi tính đi phòng khách, đừng qua đấy." Nói xong câu, cô tiêu sái rời đi.

Sự tình không diễn ra như đã nói trước, Huyết Chi Ảnh không khỏi cảm thấy tức ngực khó thở. Nhưng nghĩ lại thì thấy, ít nhất không cần mang tạ theo, lúc này mới thuận lòng hạ dạ.
Lấy lại bình tĩnh, hắn nói, "Đi thôi, đi phòng ngủ chính."

Ai ngờ Tư Đồ lui về sau một bước, không chút do dự phủi sạch quan hệ, "Vẫn là ai chơi theo ý người nấy đi."

"Vì sao?" Huyết Chi Ảnh không tin được, cao thủ tụ tập ở bên nhau không phải có thể càng nhanh phá giải phó bản bí mật sao? Còn nói đến hai người kia......

"Tôi lo lắng Vân Lạc và Que Cay Quân không có kinh nghiệm, sẽ làm dở việc. Vạn nhất kích phát tử vong FLAG, tất cả mọi người sẽ bị liên lụy." Huyết Chi Ảnh giải thích, "Dù sao bọn họ cũng không giúp được gì, tách ra càng tốt hơn."

Tư Đồ nâng lên khóe miệng, môi mỏng khẽ mở, trào phúng nói, "Ở trong mắt tôi, cậu và bọn họ không có gì bất đồng."

Huyết Chi Ảnh, "!!!"

Hắn cấp bậc 3, giá trị sinh mệnh 300, được một lần đánh giá B, lại cùng hai cục tạ kia giống nhau?!!

Chưa đợi hắn cãi lại, Tư Đồ liền rời đi. Tiểu đội gồm năm người nháy mắt đã sụp đổ.

"Kế tiếp nên làm sao bây giờ?" Ám Ảnh nhận thấy được sự tình đi hướng không đoán trước.

Huyết Chi Ảnh nghiến răng nhả ra mấy chữ, "Có thể làm sao nữa? Hai ta tiếp tục chơi thôi."

**

Phòng khách, Vân Lạc một mình tiến hành điều tra.

Mở ra tủ quần áo, cô phát hiện bên trong có vài bộ váy Lolita rất đáng yêu. Xem kích cỡ, như dành cho bé gái khoảng mười tuổi. Chỉ là...... Trong tủ quần áo có đến hơn 80% là màu đen.

Vân Lạc bỗng nhiên nhớ tới hệ thống nhắc nhở, "Los thích nhất màu đen."

"Bé gái ở tại phòng khách chính là Los sao?" Lẩm bẩm một câu, cô tiếp tục tìm tòi.

Giường là thuần màu đen, chăn lại là một mảnh trắng tuyết, vách tường có hoa văn hắc bạch đan xen, nhan sắc đối lập rất cường liệt.

Trong lúc vô ý, Vân Lạc thoáng nhìn tới đầu giường có cái khung ảnh, không khỏi cầm lên xem xét.

Trên ảnh chụp, một cô bé chừng mười tuổi trên người mặc một chiếc váy Lolita màu đen, đoan trang ngồi ở trên ghế. Bên cạnh có một chú chó con màu đen, ngồi xổm dưới đất cao khoảng nửa thước.

Để mắt nhìn kỹ thì có thể thấy trên cổ của chú chó con có buộc thêm một cái nơ đen.

Vân Lạc lập tức cạn lời, "Đây là phải nghiện màu đen đến như nào? Chó đã thuần đen còn phải buộc thêm cho nó cái nơ màu đen nữa......"

Sau đó cô đặt khung ảnh lại đầu giường.

Trên bàn sách bày rải rác bốn quyển sách.

Vân Lạc ghé sát vào kiểm tra, phát hiện đều có liên quan đến truyền thuyết thần thoại. Đem sách mở ra, một tờ giấy ghi chú đột nhiên rơi xuống. Ở trên giấy là dòng chữ "Ác ma" được viết ở chính giữa.

=====
Aceana: Mọi người thử đoán xem ai là Los :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro