Chương 11: Lạm phát (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bệnh viện ở vùng ngoại thành.

Miệng vết thương đổ máu tỏa ra mùi máu tươi, mấy ngày không tắm rửa mùi cơ thể dày đặc, mùi tanh tưởi từ miệng vết thương sinh mủ hỗn tạp với nhau, ngửi đặc biệt gay mũi đến mức có thể khiến người ta ngất xỉu.

Đa số viên chức ở bệnh viện đã bỏ đi từ lâu, chỉ còn lại một vị y tá còn giữ vững cương vị. Nhưng dưới tình hình thiếu hụt đồ dùng chữa bệnh, điều cô duy nhất có thể làm chẳng qua là tận lực trấn an người bệnh.

"Cô y tá ơi, con tôi bị sốt, nơi này có thuốc hạ sốt không?" Trong mắt một người mẹ ngập tràn mong đợi, chờ đợi kỳ tích buông xuống.

Nhưng y tá chỉ có thể mỉm cười xin lỗi, "Không còn bất cứ loại thuốc nào, nếu không chị đi chỗ khác thử xem?"

Mặt người mẹ trẻ ngay lập tức xám xịt như tro tàn. Cô đã chạy đến đại đa số bệnh viện, đều nói không thuốc.

Y tá nhắc nhở, "Đừng đi bệnh viện, chị đi các phòng khám nhỏ, tư nhân thử xem. Bệnh viện hơi lớn một chút, hoặc là đã dùng hết thuốc, hoặc là bị cướp."

Người mẹ trẻ vỡ lẽ.

"Cảm ơn, cảm ơn." Cô vừa không ngừng nói lời cảm tạ, vừa vội vàng đi ra ngoài.

Lúc này một người lướt ngang qua cô, vội vàng đi đến trước mặt cô y tá, trên mặt lộ ra vẻ nôn nóng, há miệng hỏi, "Nơi này có thuốc hạ sốt không? Tôi bị súng bắn, miệng vết thương sưng tấy!"

Y tá lộ ra vẻ khó xử, "Không có, không còn bất cứ loại thuốc nào."

Sắc mặt người đi đến sầu khổ, hình như rất tuyệt vọng.

Y tá dời tầm mắt, không đành lòng xem. Lấy tình hình trước mắt, miệng vết thương nhiễm trùng cơ bản chỉ chờ chết. Nói đi cũng phải nói lại, đâu phải một, hai người lẳng lặng chờ đợi tử vong hạ xuống?

Người tới thật cẩn thận mở miệng, "Tôi có thể ở lại bệnh viện ngốc một ngày không?"

Không đợi y tá trả lời, cô vội vội vàng vàng hứa hẹn, "Bây giờ trên người tôi không có tiền, chính là, chính là sau này tôi sẽ cố gắng kiếm tiền trả!"

Y tá không khỏi cảm thấy buồn cười, "Không cần trả tiền. Người bệnh đều tụ tập ở sảnh tiếp đón lầu một, cô tình nguyện thì cứ đến."

"Thật tốt quá." Mặt người đi đến lộ vẻ vui mừng, đúng là Tô Hàn.

Tốt quá? Y tá nở nụ cười có phần đắng chát, hiện giờ còn ở lại bệnh viện đều là người bệnh chờ chết. Người bình thường ai nhàn rỗi không có chuyện gì chạy tới ở lại bệnh viện? Ngay cả cô, nếu không phải đã chẩn đoán chính xác ung thư thời kì cuối, cô cũng không tự sa ngã ở lại bệnh viện.

Y tá suy nghĩ rất nhiều, trên mặt lại chỉ nhẹ nhàng nói câu, "Đi theo tôi."

"Vâng." Tô Hàn cười đồng ý, ánh mắt lấp lánh. Thật ra so với tụ tập ở cùng mọi người, cô càng thích một mình ở trong phòng bệnh. Chỉ là vì tìm hiểu tình hình bệnh viện, cô mới không thể không lấy cớ nhiễm trùng, yêu cầu cứu trợ, chủ động đến đây.

Đến sảnh tiếp đón, đồng tử Tô Hàn co lại —— ánh mắt lướt qua khắp nơi là con số màu đỏ, màu vàng nhảy lên.

"Độ chắc bụng: 30%, độ sạch sẽ: 15%, giá trị thể lực 20%. Trạng thái: Cực kém, đang phát sốt, miệng vết thương nhiễm trùng."

"Độ chắc bụng: 20%, độ sạch sẽ: 23%, giá trị thể lực 26%. Trạng thái: Cực kém, đau bụng đi tả."

"Độ chắc bụng: 34%, độ sạch sẽ: 32%, giá trị thể lực trị 31%. Trạng thái: Hỏng bét, chờ sinh sản."

Trong phòng tràn ngập hơi thở tử vong. Tô Hàn nhăn mũi, cảm thấy không khoẻ.

Cô y tá giới thiệu, "Bệnh viện có một cái giếng, bình thường mọi người uống đều là nước giếng. Tuy rằng không sạch sẽ bằng nước khoáng, nhưng ít nhất chất lượng nước tốt hơn nước máy. Bởi vì uống nước máy, mấy người này mới bắt đầu đau bụng đi tả."

Tô Hàn nhắc nhở, "Đã cắt nước."

Y tá ngẩn ra một lúc, sau đó nói, "Xin lỗi, tôi quên."

"Không quan trọng."

Sau khi cảm ơn y tá, Tô Hàn tùy ý tìm vị trí ngồi xuống, xem xét thuộc tính của chính mình —— độ chắc bụng: 62%, độ sạch sẽ: 58%, giá trị thể lực 73%. Trạng thái: Tốt đẹp, miệng vết thương nhiễm trùng.

Tô Hàn than nhẹ một tiếng, rõ ràng cô cố ý ăn ít uống ít ngụy trang theo số đông, nhưng so với những người khác, vẫn như cũ rất nổi bật. Nhìn quanh bốn phía, cô thầm nghĩ, mình vẫn không thích hợp ngốc trong đám người.

Vì tránh cho hoài nghi, Tô Hàn ngây người suốt một buổi tối ở đại sảnh, trên mặt bày ra dáng vẻ ốm yếu.

Ngày thứ 17, giá hàng tăng lên 100%, toàn bộ cửa hàng trong thị trấn đóng cửa. Đồng thời, dịch bệnh có tính lây nhiễm bắt đầu khuếch tán, đám người thể chất suy yếu rất dễ cảm nhiễm. (Ghi chú: Nhóm giá trị thể lực <50 có thể chất suy yếu, độ nhóm chắc bụng + độ sạch sẽ + giá trị thể lực >200 sẽ đạt được miễn dịch. Sau khi nhiễm dịch bệnh, mỗi ngày -20 giá trị thể lực.)

Lông mày Tô Hàn nhảy lên, làm bộ sợ hãi dịch bệnh lây bệnh rời xa đám người, thật ra nhanh chóng rời đi đại sảnh lầu một. Ngay sau đó, cô tìm một chỗ không người sử dụng xà phòng, bánh kem chocolate, bánh mì đen, đưa độ chắc bụng, độ sạch sẽ tăng lên thành màu xanh lá cây đậm. Sau đó sử dụng thuốc hạ sốt, loại bỏ trạng thái "Cảm nhiễm". Chờ độ chắc bụng + độ sạch sẽ + giá trị thể lực >200, xác định tự thân đã miễn dịch bệnh truyền nhiễm, lúc này cô mới thở phào.

"A ——" trong đại sảnh truyền đến tiếng gào cực kỳ thê lương, dường như đã xảy ra chuyện.

Da đầu Tô Hàn giật giật, quay đầu chạy. Một lát sau cô trốn đến phòng bệnh một người ở tòa nhà bên cạnh, tâm tình mới thoáng thả lỏng.

Ngày thứ 18, tình hình càng nghiêm trọng. Hệ thống thông báo, "Giá hàng tăng lên 100%. Ban đầu thị trấn có 50 vạn người, trước mắt dư lại 8 vạn người sống sót (người chơi + NPC). Dịch bệnh có tính lây nhiễm cao tăng thêm, đám người thể chất suy yếu rất dễ cảm nhiễm. (Ghi chú: Nhóm giá trị thể lực <50 có thể chất suy yếu, độ nhóm chắc bụng + độ sạch sẽ + giá trị thể lực >220 sẽ đạt được miễn dịch. Sau khi nhiễm dịch bệnh, mỗi ngày -25 giá trị thể lực.)"

Tô Hàn quét mắt thuộc tính của mình —— độ chắc bụng: 90%, độ sạch sẽ: 92%, giá trị thể lực 79%. Trạng thái: Khỏe mạnh, cô lập tức yên tâm.

Ngày thứ 19, "Giá hàng tăng lên 100%. Dịch bệnh có tính lây nhiễm cao tăng thêm, đám người thể chất suy yếu rất dễ cảm nhiễm. (Ghi chú: Nhóm giá trị thể lực <50 có thể chất suy yếu, độ nhóm chắc bụng + độ sạch sẽ + giá trị thể lực >240 sẽ đạt được miễn dịch. Sau khi nhiễm dịch bệnh, mỗi ngày -30 giá trị thể lực.)"

Ngày thứ 20, "Giá hàng tăng lên 100%. Dịch bệnh có tính lây nhiễm cao tăng thêm, đám người thể chất suy yếu rất dễ cảm nhiễm. (Ghi chú: Nhóm giá trị thể lực <50 có thể chất suy yếu, độ nhóm chắc bụng + độ sạch sẽ + giá trị thể lực >260 sẽ đạt được miễn dịch. Sau khi nhiễm dịch bệnh, mỗi ngày -40 giá trị thể lực.)"

Vật tư trong kho hàng tùy thân cực kỳ phong phú, bởi vậy Tô Hàn rất bình tĩnh. Chỉ là trong tòa nhà tĩnh mịch, xung quanh cũng không thấy bóng người, phảng phất trên thế giới này ngoại trừ cô không có người sống nào khác, làm người cầm lòng không đậu trong lòng có chút hốt hoảng.

Tô Hàn tránh ở trong phòng, ngẫu nhiên từ cửa sổ quan sát tình hình phụ cận, hạ quyết tâm tuyệt không đi nửa bước.

Thời gian mỗi giây mỗi phút trôi đi.

Mắt thấy phó bản sắp kết thúc, Tô Hàn tự dưng cảm thấy giai đoạn cuối cùng của trò chơi thật nhẹ nhàng. Đương nhiên, quét mắt kho hàng tùy thân, phát hiện số lượng vật tư tồn kho giảm mạnh, cô biết nhẹ nhàng chỉ là ảo giác.

Nếu không phải cô nghĩ ra trốn vào bệnh viện, giữa mưa bom bão đạn cô không biết nên sinh tồn như thế nào.

Nếu không phải vật tư dự trữ sung túc, chọn lựa chính xác, chỉ là thiếu hụt xà phòng, món chính sẽ rơi vào trạng thái xấu, như vậy khiến đồ dùng chữa bệnh đã tích góp tiêu hao không còn, cô không thể trụ đến cuối cùng.

Dịch bệnh có tính lây nhiễm cao theo giai đoạn, điều kiện miễn dịch cực cao. Vạn nhất thiếu thốn thuốc men, trạng thái xấu quá nhiều, ba loại thuộc tính rất khó đạt tới mốc cao hơn 260, nếu muốn chống đỡ đến cuối không hề dễ dàng.

May mắn, hiện giờ tất cả đã kết thúc.

Tô Hàn lưng dựa vách tường, ngồi ở trong một góc, lẳng lặng chờ đợi trò chơi kết thúc.

Rạng sáng ngày thứ 20, kim đồng hồ vừa chỉ đến 12 giờ, tiếng máy móc của hệ thống đúng lúc vang lên, "Vòng trò chơi thứ nhất kết thúc, chúc mừng người chơi hoàn thành cực hạn khiêu chiến."

"Ngài đạt được khen thưởng thêm."

"Tất cả người chơi may mắn còn tồn tại trong phó bản tự động truyền tống rời khỏi."

Tiếp theo, ánh sáng trắng chợt lóe, Tô Hàn phát hiện chính mình trở lại bên trong màn sương trắng.

Trước mặt cô xuất hiện một giao diện trong suốt, mặt trên viết ——

Tên họ: Tô Hàn (chứng thực tên thật)

Cấp bậc: 1 (giá trị kinh nghiệm 20/30)

Nghề nghiệp: Chuyên gia dinh dưỡng (có được thiên phú sơ cấp, giá trị kinh nghiệm 20/30)

Độ chắc bụng: 100/100

Độ sạch sẽ: 100/100

Giá trị thể lực: 100/100

Tô Hàn nhủ thầm, vừa rồi ở trong trò chơi, thuộc tính giá trị thể lực chỉ là màu xanh nhạt. Xem ra sau khi phó bản kết thúc, thuộc tính sẽ khôi phục toàn bộ.

Về phần giá trị kinh nghiệm ......

Tô Hàn nhớ tới trước đây hệ thống thuyết minh, tồn tại trong phó bản 30 ngày, cấp bậc +1, hạn mức giá trị đói khát cao nhất +100, hạn mức độ sạch sẽ cao nhất +100, hạn mức giá trị thể lực cao nhất +100, thiên phú cấp bậc +1.

Cô tồn tại 20 ngày, cho nên còn kém 10 ngày mới có thể lên cấp.

Âm thanh máy móc nói, "Hệ thống đang trong quá trình xử lý, xin chờ trong chốc lát."

Qua khoảng nửa phút, nó mới tiếp tục nói, "Ngài đạt được 20 (số ngày sinh tồn) *5=100 tích phân."

"Ngài đạt được khen thưởng bổ sung, xin lựa chọn hai trong ba hạng mục bên dưới làm khen thưởng."

"A, giá trị kinh nghiệm +5."

"B, tích phân +50."

"C, hạn mức độ chắc bụng, độ sạch sẽ, giá trị thể lực cao nhất phân biệt +20."

Tô Hàn cảm thấy giá hàng thương thành quá cao, mua sắm trong trò chơi thì có lời hơn. Hơn nữa vật phẩm cô yêu cầu tiếp viện không nhiều, vì thế chọn hai mục A, C.

Nháy mắt, nội dung bên trên giao diện trong suốt biến thành ——

Tên họ: Tô Hàn (chứng thực tên thật)

Cấp bậc: 1 (giá trị kinh nghiệm 25/30)

Nghề nghiệp: Chuyên gia dinh dưỡng (có được thiên phú sơ cấp, giá trị kinh nghiệm 25/30)

Độ chắc bụng: 120/120

Độ sạch sẽ: 120/120

Giá trị thể lực: 120/120

Tích phân: 100

Lựa chọn xong, âm thanh máy móc tuyên bố, "Ngài thuận lợi lên cấp, xin mời đúng 8 giờ sáng ngày mai tham gia đợt thi đấu thứ hai."

Nói xong, người chơi tự động rời khỏi trò chơi, khoang trò chơi chậm rãi mở ra.

Tô Hàn nằm ở khoang trò chơi chớp chớp mắt, hơn nửa ngày mới lấy lại tinh thần. Cô nhìn đồng hồ trước mặt, phát hiện giờ phút này là 10: 38, còn kịp ăn cơm trưa, ngay lập tức có phản ứng, tốc độ thời gian game online thực tế ảo đã bị điều chỉnh.

Tô Hàn lấy ra bếp điện từ nấu nước, sau đó cho nước cốt lẩu vào. Chờ nước nấu sôi, cô một bên nhúng thịt dê ăn một bữa, một bên lướt diễn đàn trò chơi.

Lúc đó, diễn đàn "Vô Hạn Trò Chơi Sinh Tồn" sớm đã nổ tung, vô số người chơi vô cùng đau đớn tỏ vẻ khiển trách.

"Trò chơi rác rưởi! Quá nhiều hố! Nói tốt, hai hạng độ chắc bụng, độ sạch sẽ thấp mới rớt giá trị thể lực đâu? Tại sao không có xà phòng sẽ thêm trạng thái xấu, điên cuồng rớt giá trị thể lực hả?"

"Thân là một người chơi cao cấp, vậy mà tôi không thể sống quá ngày thứ 8, trò chơi này có độc!"

"Trong trò chơi vậy mà không có kỹ năng, không có súng tự động, không có áo chống đạn, bình chọn kém!! Ba lô là tôi dùng đồ ăn đổi, một con dao nhỏ sắc bén duy nhất cũng là đổi lấy, cái gì cũng phải chính mình tự đi kiếm...... Oa, gào khóc."

Hiển nhiên, người chơi bị hố không phải một, hai người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro