Chương 150: Tiện Tiện không vui, du hồ đơn giản cũng hóa phức tạp (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

C150—— Tiện Tiện không vui, du hồ đơn giản cũng hóa phức tạp (2)

@Rosarin

Sau khi Ngụy Vô Tiện lên thuyền, quan sát một chút, đối với con thuyền mà Giang Trừng thu xếp lần này là vô cùng hài lòng.

Là một chiếc thuyền lớn, bên trong không chỉ có khoang thuyền mà trên bàn còn có nước trà và điểm tâm, mũi thuyền cũng có một cái bàn và hai cái ghế dựa.

Ngụy Vô Tiện không có ngồi ngẩn ngơ ở khoang thuyền mà trực tiếp kéo Lam Vong Cơ tới mũi thuyền, hai người sóng vai đứng bên nhau. Nhìn từ xa, hai bàn tay giấu trong ống tay áo đan chặt vào nhau.

Giang Trừng thấy vậy khẽ cắn môi, chỉ có thể dựng tóc ngồi trong khoang thuyền tiếp đón hai cô nương, uống trà ăn chút điểm tâm. Kim Lăng ở bên cạnh Giang Trừng, an tĩnh nhìn những hình ảnh xấu hổ như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, trong lòng tự cảm thấy mình ở lại đây chính là một sai lầm.

Lam Vong Cơ im lặng đứng đó, chờ mãi không thấy người bên cạnh nói lời nào thì quay đầu nhìn hắn một cái, thấy người nọ hơi nhíu mày liền hỏi:

“Ngụy Anh, ngươi sao vậy?”

Ngụy Vô Tiện nghe Lam Vong Cơ hỏi mới quay đầu đáp trả: 

“Ta không sao!”

Lam Vong Cơ lại hỏi: “Vậy vì sao ngươi không nói lời nào?”

Ngụy Vô Tiện sửng sốt một chốc.

“Phụt! Ha ha ha, Lam Trạm, ngươi… không phải chứ, ta hiếm khi được an tĩnh một chút, ngươi còn không quen à?”

Lam Vong Cơ lắc đầu, nói: “Không phải, ngươi có chuyện.”

Nhìn thấy biểu cảm chắc chắn của Lam Vong Cơ, ý cười trên gương mặt Ngụy Vô Tiện càng đậm hơn. Sở dĩ hắn không nói lời nào là vì: Một là đột nhiên cảm thấy năm tháng an tĩnh, không muốn phá vỡ; Hai là buồn bực, một đám người đi du hồ mà không phải là hắn và Lam Vong Cơ hai người tự tại. Nếu Lam Vong Cơ đã nhìn ra, Ngụy Vô Tiện liền nói thẳng.

“Lam Trạm, ta bây giờ đúng là có chuyện gì cũng không thể gạt được ngươi, quả thật là có chuyện.”

Lam Vong Cơ xoa bóp tay cho Ngụy Vô Tiện, hỏi: “Chuyện gì?”

Ngụy Vô Tiện nói: “Lam Trạm, ngươi đừng khẩn trương, thật ra cũng không có chuyện gì, chỉ là hai chúng ta đu du hồ lại bị Giang Trừng phá hỏng rồi. Vốn dĩ ta còn tính sau khi thuyền đi tới giữa hồ sẽ làm ổ trong ngực ngươi, dùng Trần Tình thổi 《Vong Tiện》cho ngươi nghe. Nhìn tình hình hiện tại chỉ có thể đứng như vậy, ờ, không đúng, còn có thể ngồi, phía sau còn có ghế dựa. Lam Trạm, ngươi nói xem, nếu như sớm biết là như thế này, chi bằng hai chúng ta ở trong phòng chơi cùng Dục Nhi và Duệ Nhi ha.”

Lam Vong Cơ liếc mắt nhìn ghế dựa đằng sau, không vui mà nhìn nhìn bốn người trong khoang thuyền, quả thật có hơi chướng mắt, y nói:

“Hiện tại vẫn có thể.”

Ngụy Vô Tiện vừa nghe được liền buông tay Lam Vong Cơ ra, đổi thành dùng hai tay ôm lấy một cánh tay của Lam Vong Cơ.

“Có thể cái gì cơ? Là làm ổ trong ngực ngươi hả? Hay là thổi Trần Tình?”

Lam Vong Cơ dùng một cái tay khác phủ lên tay Ngụy Vô Tiện, nói:

“Đều có thể.”

Ngụy Vô Tiện lắc đầu, nói: “Ta mới không muốn ấy,《Vong Tiện》là ca khúc của chúng ta, ta không muốn thổi cho bọn họ nghe. Còn việc làm ổ trong ngực ngươi... vẫn là thôi đi. Hàm Quang Quân quy phạm đoan chính, hình tượng cảnh hành hàm quang, ta thích như thế nên phải giữ gìn cho tốt.”

Lam Vong Cơ không đồng tình, nói:

“Không sao, chúng ta là đạo lữ.”

Ngụy Vô Tiện thấy Lam Vong Cơ nói xong mấy lời này liền muốn rút tay mình ra khỏi hai tay hắn. Ngụy Vô Tiện đoán, nếu người này đã nói như vậy, phỏng chừng là muốn ôm eo hắn, vì thế hắn lập tức ôm chặt tay y lại:

“Được rồi Lam Trạm, suy cho cùng vẫn còn có người ngoài ở đây, ảnh hưởng không tốt, dù sao chúng ta vẫn còn nhiều cơ hội lắm mà, hôm nay thôi đi, lần sau lại đến nhé.”

Ngụy Vô Tiện mới vừa nói dứt lời, thanh âm của Kim Lăng đã từ sau lưng truyền đến.

“Đại cữu à, đây là ở bên ngoài, ngươi tốt xấu gì cũng nên chú ý một chút.”

Kim Lăng thực sự không đợi ở trong khoang thuyền được nữa, nhìn thấy biểu cảm giống như muốn nói “ngươi đi một bước thử xem” của Giang Trừng thì lập tức căng da đầu. 

Trong khoang thuyền, cậu thấy tuy rằng hai vị cô nương đang ngượng ngùng nói chuyện với Giang Trừng, nhưng đôi mắt thỉnh thoảng lại nhìn về phía Lam Vong Cơ và Ngụy Vô Tiện bên này. Kim Lăng thấy hai người kia càng lúc càng dựa gần lại, không nhịn được mà nhắc nhở một câu.

Ngụy Vô Tiện buông tay Lam Vong Cơ ra rồi xoay người lại, đúng lý hợp tình nói với Kim Lăng: 

“Sợ cái gì? Ngươi đừng quên, ta và Lam Trạm là phu thê đã cử hành hôn lễ, vào gia phả, chúng ta là quang minh chính đại, cử chỉ thân mật chút cũng không được à.”

Ngay khi Ngụy Vô Tiện buông tay Lam Vong Cơ ra, Kim Lăng đã nhận được một ánh mắt giết người của Lam Vong Cơ, khiến cho toàn bộ sống lưng cậu nháy mắt liền lạnh đi một chút. Mà hiện tại nghe Ngụy Vô Tiện nói thế, trong lòng thật cảm thấy buồn nôn, bản thân mình không nên mở miệng, trí nhớ sao lại ngắn như vậy chứ!

Sau khi Ngụy Vô Tiện nói xong, thấy sắc mặt Kim Lăng không ngừng biến hóa thì cười cười, rút Trần Tình bên hông ra cầm trong tay xoay chuyển.

“Nói, sao ngươi lại chạy ra đây, có phải ở bên trong thật sự không thể nán lại hay không?”

Thấy Kim Lăng liều mạng gật đầu, Ngụy Vô Tiện nói tiếp:

“Đợi không được thì không đợi nữa, cái tên Giang Trừng đầu gỗ kia, chính hắn kết thân còn một hai phải kéo chúng ta đi cùng, không sợ xấu hổ à, khó trách tên kia có thể vào danh sách đen kết thân.”

Ngụy Vô Tiện phàn nàn xong lại nói với Kim Lăng:

“Được rồi, ngươi tự đi tìm một chỗ ngồi đi, nếu thật sự nhàm chán thì nghĩ đến việc học đi, hoặc là công vụ của tông chủ mà ngươi làm cũng được.”

Nghe Ngụy Vô Tiện nhắc tới việc học, Kim Lăng bèn hỏi:

“Đại cữu, Cảnh Nghi nói ngươi đang dạy bọn họ bùa chú.”

“Đúng vậy, sao nào?”

“Ngươi có thể dạy ta không? Ta cũng muốn học.”

Thấy biểu cảm khát khao của Kim Lăng, thời điểm Ngụy Vô Tiện đang chuẩn bị nói “được” lại cảm nhận được Lam Vong Cơ kéo ống tay áo hắn một cái. Ngụy Vô Tiện suy nghĩ một lát rồi nói: 

“Kim Lăng, ngươi muốn học ta đương nhiên nguyện ý dạy, nhưng đám Cảnh Nghi học là được toàn bộ Lam gia đồng ý tán thành. Ngươi là tông chủ Lan Lăng Kim thị, e rằng các trưởng lão Kim gia sẽ không đồng ý cho ngươi học đâu.”

Nghe Ngụy Vô Tiện nói như vậy, Kim Lăng nhíu chặt lông mày, nói:

“Người ta đều nói ta là tông chủ, ta muốn học, chẳng lẽ bọn họ còn ngăn cản hay sao!”

Nghe Kim Lăng nói thế, Ngụy Vô Tiện vội thu lại nụ cười của mình.

“Kim Lăng, ngươi cũng đã làm tông chủ lâu như vậy rồi, sao tính tình vẫn là nóng nảy như thế. Lúc trước không phải đã nói với ngươi rồi sao, mọi việc đều nên suy nghĩ kỹ chút, quyết định phải trầm ổn. Lại nói tiếp, ta cũng đâu phải là không dạy, ngươi kích động cái gì?”

Thấy Ngụy Vô Tiện hiếm khi nghiêm khắc, Kim Lăng cũng không dám lỗ mãng, rầu rĩ cúi đầu.

Ngụy Vô Tiện nói tiếp: “Ngươi trở về cân nhắc tìm ra cái lợi và hại, hoặc là cùng cha ngươi thương lượng. Nếu ngươi vẫn muốn học thì đến Vân Thâm Bất Tri Xứ nghe học một thời gian, ta cùng nhau dạy.”

Kim Lăng nghe được lời này của Ngụy Vô Tiện, biết người nọ xem như đồng ý rồi. Về phần cha mình, chỉ cần có nương ở đây thì không thể nào không đồng ý. Còn những trưởng lão phiền phức đó cứ giao cho cha là được rồi. Hiện tại cậu chỉ cần ngẫm lại xem nên an bài tất cả mọi việc như thế nào, sớm chút đến Vân Thâm Bất Tri Xứ dự thính. 

Suy cho cùng Ngụy Vô Tiện cũng đã khai giảng được một thời gian, trễ một chút sẽ theo không kịp. Đáng thương cho Kim Tử Hiên đang ở trong phòng bồi lão bà, người thì ngồi trong nhà mà cũng có nồi rơi từ trên trời xuống.

Hai người Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ vốn là đứng ở đầu thuyền, bạch y nhẹ nhàng, ngọc thụ lâm phong, tuấn như trích tiên, khiến cho hai vị cô nương ở trong khoang thuyền chỉ dám trông ngóng, không dám tới quấy rầy. Chỉ tới khi Kim Lăng đi đến đó, dường như đã cho các nàng thêm dũng khí.

Thời điểm Kim Lăng đang nói chuyện với Ngụy Vô Tiện, một vị cô nương mặc một thân váy áo màu tím nhạt lặng lẽ đi về phía họ.

TBC.

- Mở đường cho chương này một chút, lúc sau có cơ hội sẽ viết Truy Lăng.

- Ngày mai giấm Kỉ và giấm Tiện sẽ cùng nhau lên sàn.

- Trong lòng cữu cữu càng thêm tức giận. 

- Tên của hai vị cô nương đã nghĩ kỹ rồi:
Thẩm Thi Nhân, Ngu Lộ Tuyết.

Nhân vật không quan trọng, tùy tiện lấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro