Chương 18: Tỷ lệ phần trăm chưa hoàn thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link QT: https://wikidich.com/truyen/nghich-thien-he-thong-vuong-gia-no-gia-g/chuong-1-nguoi-cai-chet-phi-ba-W~lLd8QsRAusPpJA

Link Manhua: https://www.facebook.com/480053162498712/posts/558739081296786?sfns=mo
_____________________

Chờ đến khi đi tới A Mã Cung, trên mặt mỗi người không ít thì nhiều, đều mang theo địch ý đối với Hàn Phỉ, nếu không phải tại nàng ta, bọn họ sẽ không bị bắt cởi giày mà đi! Còn muốn nhón chân!

Hiện tại bàn chân ai nấy cũng đều dính bẩn, còn giẫm phải đá vụn đến chảy máu, các nàng đều là thiên kim tiểu thư, chắc chắn không thể chịu nổi sự tra tấn này!
Chân ai cũng trắng mềm, sao có thể chịu được tra tấn như vậy!

Chờ Quế ma ma giảng giải cho mọi người quy củ của A Mã Cung, sai các ma ma lãnh người, đem nhóm tân tú bọn họ an bài thoả đáng, phi thường 'khoan hồng độ lượng' cho phép các nàng nghỉ ngơi một ngày, chương trình học của A Mã Cung ngày mai mới bắt đầu.

Đi vào phòng của chính mình, Hàn Phỉ cũng đã mệt, nằm liệt trên giường, mà Xuân Hồng còn đau lòng đi múc nước cho tiểu thư đôi chân bị thương.

Thừa dịp Xuân Hồng đi ra ngoài, Hàn Phỉ lười biếng chọc chọc Đào Bảo, "Này, đừng giả chết, vừa nãy ngươi đã làm sai, còn muốn tránh?"

Đào Bảo yếu đuối cãi cọ: "Không có! Ta đã giúp ngươi vượt qua cửa ải khó khăn kia còn gì!"

Hàn Phỉ cười nhạo một tiếng: "Giúp ta? Ngươi thấy ánh mắt của những nữ nhân đó nhìn ta chưa ? Hận không thể giết ta, còn có, ta không cảm thấy khiến cho thượng vị giả chú ý là chuyện xứng đáng để cao hứng."

Đào Bảo không nói.

Hàn Phỉ ngáp một cái, nói: "Ta cũng không muốn cùng ngươi nói chuyện nữa, nhiệm vụ kia ta hoàn thành rồi đi?"

"Hoàn thành, tinh tệ khen thưởng cho ký chủ đã phát."

Hàn Phỉ hạ mí mắt, nói: "Nếu ta không hoàn thành nhiệm vụ này, trừ điện giật, thì còn bị cái gì?"

Nguyên bản chỉ là thuận miệng hỏi, nhưng lần này, Đào Bảo đã trầm mặc rất lâu rồi, lâu đến Hàn Phỉ bởi vì quá mức mỏi mệt thiếu chút nữa liền ngủ.

"Sẽ chết."

Giật mình một cái, Hàn Phỉ nháy mắt thanh tỉnh, nàng cho rằng chính mình nghe lầm.

"Ngươi nói cái gì?"

Hệ thống càng nghiêm túc: "Ký chủ sẽ chết."

Hàn Phỉ sợ run người, giọng điệu mang chút đùa cợt: "Ngươi doạ ra sao? Điện mạnh như thế nào lại chết? Nhiều lắm chính là đau mà thôi. Ta da dày thịt béo, không sợ."

Đào Bảo trong giọng nói không còn tinh nghịch như ngày thường, nói: "Nếu không thể hoàn thành một trăm phần trăm, ký chủ sẽ tử vong."

Cơn buồn ngủ của Hàn Phỉ nhất thời đều biến mất, nàng suy nghĩ một hồi: "Ta không phải ký ghủ đầu tiên của ngươi, đúng không?"

Đào Bảo nói: "Đúng vậy."

Hàn Phỉ nuốt nước miếng, trần thuật: "Như vậy...... Đến trước...... Ý ta là, trước khi ta đến, tỷ lệ phần trăm hoàn thành cao nhất của ký chủ là bao nhiêu ?"

"Đây là bảo mật."

Tâm Hàn Phỉ trầm đi, cảm giác đồ vật này hay lấy ra trêu đùa, nàng đột nhiên hiểu rõ, trên đời này căn bản là không có cơm trưa miễn phí.

"Theo như lời ngươi, tỷ lệ phần trăm chưa hoàn thành, cụ thể một chút là cái gì?"

"Hệ thống sẽ căn cứ vào thế giới song song này để giao nhiệm vụ, yêu cầu ký chủ phải hoàn thành nhiệm vụ không ngừng, đồng thời dùng tinh tệ bản thân tích luỹ được để mở hệ thống mua sắm, dùng để phụ trợ hoàn thành nhiệm vụ, nhưng nói đến cùng hệ thống mua sắm cũng chỉ giúp ký chủ hoàn thành nhiệm vụ nhanh hơn, chuyện quan trọng nhất trên đời này đối với ký chủ chính là hoàn thành nhiệm vụ. Trừ bỏ nhiệm vụ lớn nhất là giảm béo gầy thân phá được nam thần, mỗi nhiệm phụ tuyến đều không biết trước, sẽ căn cứ vào hành động của ký chủ tuỳ cơ ứng biến giao nhiệm vụ, ngay cả ta cũng không thể biết trước."

Mỗi một câu Hàn Phỉ đều nghe được, bắt đầu tự hỏi: "Ngươi nói tử vong......"

Hệ thống không kiêng dè nói thẳng: "Hồn phi phách tán."

Hàn Phỉ hít hà một hơi, nói: "Này cũng quá độc ác rồi đó! Ta căn bản là không thể hiểu tại sao lại đến đây! Ta còn có nhân sinh của chính mình! Hiện tại muốn tồn rại ở chỗ này lại khó khăn như vậy sao!"

Hệ thống giải thích: "Ký chủ đã chết trong thế giới cũ, ở thế giới này, ký chủ may mắn có thêm sinh mệnh thứ hai, cho nên thỉnh ký chủ cố lên! Chỉ cần hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ được giao, ký chủ có thể tự làm chủ nhân sinh."

Hàn Phỉ nghe như vậy, tin tức này miễn cưỡng xem như tin tốt, nhưng cũng là cho nàng một hồi chương cảnh báo, sau này tâm tình cũng nên thu liễm.

"Giảm béo gầy thân ta sẽ nỗ lực, nhưng ít ra nên nói cho ta biết, nam thần cần phải phá được kia, là ai?"

Hàn Phỉ ghét nhất không có tình huốn cùng mục tiêu không rõ ràng, huống chi còn có quan hệ đến nhân sinh của nàng!

Đào Bảo kiên quyết nói: "Bảo mật!"

Hàn Phỉ hết nói nổi rồi, nhưng nàng căn bản cũng biết không thể làm gì hơn, đành phải cắn răng nghiến lợi nói: "Hy vọng ngươi có thể giúp ta thăng cấp, không cần hố ta."

"Đào Bảo như thế nào sẽ hố ký chủ ~ Đào Bảo hy vọng ký chủ sẽ hoàn thành nhiệm vụ sớm, đúng rồi, để dễ cho ký chủ nắm bắt được số điểm, Đào Bảo sẽ giúp ký chủ đem số liệu hiện lên."

Quả nhiên, trên cổ tay của Hàn Phi xuất hiện một tầng ký tự, các con số bắt đầu hiện lên.

"Cái thứ nhất là tinh tệ hiện có của ký chủ, cái thứ hai là nhắc nhở tiến độ hoàn thành của ký chủ, cái thứ ba là tỷ lể phần trăm mà ký chủ chưa hoàn thành, thỉnh ký chủ cố lên!"

Dứt lời, Đào Bảo liền không nói gì nữa.

Hàn Phỉ lia mắt tới mấy con số, bắt đầu tính toán.

Mà lúc này, Xuân Hồng bưng một chậu nước ấm vào phòng, trên mặt còn có nước mắt, điều này làm Hàn Phỉ không thể không bỏ dở việc đang làm, nhíu mày nói: "Làm sao vậy?"

Xuân hồng tay run lên, suýt nữa đánh đổ chậu nước, vội vàng nói: "Không có gì cả! Tiểu thư ta không có gì cả!"

Hàn Phỉ gian nan bò lại, lần đầu tiên mặt không cười, nói với Xuân Hồng: "Ta muốn nghe lời nói thật."

Xuân hồng khẩn trương, lại bởi vì ăn nói vụng về không biết nên nói như thế nào, trong lúc nhất thời chỉ chi chi ô ô.

Hàn Phỉ nhìn làn váy nàng bị ướt, nghĩ nghĩ, đại khái đã hiểu rõ, nhưng không có lập tức vạch trần, nói: "Về sau...... Không cần đối mặt với các nàng ta."

Xuân Hồng thấy tiểu thư không hỏi nữa, như thích phụ trọng (?) nói: "Vâng! Tiểu thư!"

Ở địa phương ăn thịt người không chừa xương này, không thiếu nhất chính là khinh thiện sợ ác, hôm nay nàng rêu rao như vậy, đương nhiên là sẽ rước lấy một đống căm hận, nhiều người sẽ muốn trêu cợt nàng.

Hàn Phỉ không phải người dễ xúc động, ở chỗ này nàng cái gì cũng không biết, chỉ biết nếu lỗ mãng thì chính là tự hại chết bản thân, nếu không đối phó được nàng, những người đó chỉ sợ là sẽ xuống tay với Xuân Hồng.

A, thật là một nơi dơ bẩn.

Hàn Phỉ chán ghét nghĩ, lại chậm rãi bắt đầu chuẩn bị nơi sinh hoạt hàng ngày của bản thân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro