Chương 4: Hàn Thượng Thanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link QT: https://wikidich.com/truyen/nghich-thien-he-thong-vuong-gia-no-gia-g/chuong-1-nguoi-cai-chet-phi-ba-W~lLd8QsRAusPpJA

Link Manhua: https://www.facebook.com/480053162498712/posts/558739081296786?sfns=mo
_____________________

Chờ đến khi Hàn Phỉ thuyết phục được Xuân Hồng sẽ mặc y phục màu xanh lá như cũ thì đã qua một thời gian khá dài, Xuân Hồng một bên sốt ruột, một bên hận không thể khiến Hàn Phỉ nhanh lên.

Hàn Phỉ cũng cũng muốn mau một chút, nhưng do cân nặng nên không thể đứng dậy nhanh được.

chờ đến khi nàng từ tiểu viện đến chính sảnh, người cha thừa tướng của nàng cũng đã ngồi ở vị trí cao nhất, uống trà, sắc mặt không được tốt.

Mà nhị phu nhân vẻ mặt dào dạt đắc ý ngồi ở vị trị thấp hơn, lại vui sướng khi người gặp họa, khinh bỉ nhìn Hàn Phỉ.

Hàn Phỉ tự giác đuối lý, mới vừa tiến vào liền cúi đầu, quy củ hành lễ, nói: "Cha, thực xin lỗi, Phỉ Nhi đã tới chậm."

Hàn Phỉ thực sự không nghĩ chính mình sẽ xưng hô như vậy, nhưng không có cách nào khác, nguyên thân trong trí nhớ xưng hô như vậy.

Hàn Thượng Thanh nữ nhi của hắn biến thành hình tròn, trong lòng khó tránh khỏi bi thương, phu nhân đã mất đi của hắn nổi danh là mỹ nhân, như thế nào lại sinh ra.....đứa con gái không ra gì như này?

Hàn Phỉ thấy được sự chán ghét trong mắt Hàn Thượng Thanh, liền dẹp bỏ ý định mách lẻo trong lòng, hài tử đau cha không thương, vẫn là nói ít sai ít vậy.

Quả nhiên, Hàn thừa tướng nhàn nhạt ừ một tiếng, sau đó tay một lóng tay, Hàn Phỉ liền ngoan ngoãn đứng ở một bên, không ý kiến.

"Đinh, xuất hiện nhân vật Hàn Thượng Thanh, độ tình cảm cha con hiện tại là -200, thỉnh ký chủ tăng độ tình cảm, nhiệm vụ thời gian một giờ, độ khó nhiệm vụ cấp B, thỉnh ký chủ nỗ lực hoành thành, cố lên!"

Nghe được lời này, Hàn Phỉ mặt mũi trắng bệch, nàng chỉ có thể nói một câu: "Giá trị tình cảm -200?! Một giờ? Đùa không vui nha! Ngươi không phát hiện ông ta chỉ hận không thể nhắm mắt làm nhơ sao! Sợ là đến khi nàng chết, giá trị tình cảm này cũng chỉ đăng được một ít!"

"...... Thỉnh ký chủ cố lên."
Hàn Phỉ lại đau gan: "Ta nếu làm không được sẽ bị gì?"

"Trừng phạt bằng điện giật. Gấp mười lần."

Hàn Phỉ run lập cập cả người, ngày hôm qua chỉ nhiêu đó đã khiến nàng phải quỳ xuống, nếu gấp mười lần, nàng không phải sẽ trở thành đồ ngốc sao!

Cái này không phải là bàn tay vàng, mà là đòi nợ thì có!

Có lẽ thấy sắc mặt Hàn Phỉ quá khó coi, hệ thống lại bổ sung một câu: "Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ lần này có thể mở ra tầng thứ nhất sử dụng quyền hạn của hệ thống, thỉnh ký chủ cố lên!"

"...... Chờ ta suy nghĩ đã."
Hàn Phỉ kinh sợ, vắt hết óc suy nghĩ nên làm gì, lại có một người đi vào, nàng nhìn qua, mắt muốn loé rồi.

Nếu phải dùng hai từ để nói, đó chính là kinh diễm (Kinh ngạc trước cái gì đó quá đẹp).

Người vừa đi vào mặc y phục bằng lụa màu hồng, tóc cột đơn giản cài trâm (bản gốc là thốc diêu thoa, không biết là gì, bạn nào biết thì cmt nhé :>), bàn tay thon cùng gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ tựa tiên nữ, càng không nói đến dáng người thon gọn, khuôn mặt nhìn rất rực rỡ.

Hàn Phỉ không thể không cảm thán, muội muội của nguyên thân thực sự là một mỹ nhân.

Bất quá nói là muội muội, kỳ thật cũng sinh ra sau nửa canh giờ.

Hàn Thượng Thanh nhìn đứa con gái thứ của mình, nháy mắt thần khí tốt hơn, nói: "Yên nhi tới rồi sao."

Hàn Yên quy củ hành lễ, ôn nhu nói: "Cha, Yên nhi tới chậm."

Hàn Thượng Thanh tươi cười hiền lành, nói: "Không quan trọng, ngồi đi."

Hàn Phỉ càng đau gan, có hai đứa con gái, một người đứng một người ngồi, bất công cũng có chừng mực đi, cho dù nàng làm gì cũng không được! Nhiệm vụ này quả nhiên muốn nàng đi chết!

Thấy tất cả mọi người đã tới đủ, Hàn Thượng Thanh ho hai cái, buông chén trà trong tay xuống: "Tới đủ hết rồi thì ta phải nói chuyện này, Hoàng thượng đang tuyển phi cho Tần Vương, đây là chuyện tốt khó có."

Vừa dứt lời, mọi người đồng thời hít một hơi, trong lòng thầm suy đoán.

Tần Vương?

Người nổi danh là Vương gia tàn phế?

Hoàng tử bị Hoàng Thượng quên lãng?

Rõ ràng Hoàng Thượng đối với phế tử không quan tâm hơn hai mươi năm, như thế nào đột nhiên liền tâm huyết dâng trào muốn tứ hôn?

Cái này mà là chuyện tốt ?

Rõ ràng chính là chuyện xấu một kiện đổ tám đời! Tiểu thư nhà ai mà bị gả đi chắc chắn sẽ bị chê cười! Càng đừng nói Vương gia vẫn là 'không được'! Chẳng phải là muốn cả đời một mình không động đến khuê phòng sao? (Phòng của phụ nữ)

Hàn Phỉ không biết mọi người nghĩ gì, cũng không biết địa vị của Tần Vương, trong trí nhớ của nguyên thân cũng không có, nhưng nàng có thể rút ra kết luận từ biểu cảm của người khác, đây là chuyện giống củ khoai sọ nóng bỏng, ai tiếp người đó xui xẻo.

Nhưng Hàn Phỉ không để ý tới tin này, nàng còn đang suy nghĩ nên tăng độ tình cảm cha con này bằng cách nào.

Mà lúc này, Hàn Thượng Thanh lại nói: "Hoàng Thượng vì muốn chiếu cố Tần Vương, yêu cầu mỗi nhà một nữ tử tham gia thi tuyển phải vào A Mã Cung một thời gian để học tập."

Lời này tựa như một quả bom.
A Mã Cung là nơi nào?

Chính là nơi chuyên môn bồi dưỡng Hoàng Hậu Quý Phi a!

Theo lời đồn, những tiểu thư học tập trong A Mã Cung không ngoại lệ đều sẽ có thể trở nên tốt hơn, cũng có hi vọng tiến cung cầu hạ người trong hoàng tộc, nếu không trúng tuyển thì cũng thành quan to, quý tộc a!

Vậy mà hiện tại chỉ vì tuyển phi cho một Vương gia chỉ đáng vứt đi mà lại phải học tập trong A Mã Cung ?

Rất nhanh sau đó, lời tiếp theo của Hàn Thượng Thanh đã phá vỡ nghi ngờ của mọi người: "có tin tức truyền ra rằng Thái Tử Phi cũng sẽ được chọn trong số người thi tuyển."

Mọi người hô hấp nhanh hơn, đem so sánh với danh Tần vương phi, đương nhiên là Thái Tử Phi có lực hấp dẫn hơn, có nghĩ là...... Một bước lên trời......

Hàn Thượng Thanh vừa lòng nhìn vẻ mặt bị chấn động của mọi người, bởi vì ông ban đầu cũng cảm thấy vậy, nhưng ocũng sung sướng được bao lâu, bởi vì ông nhìn thấy Hàn Phỉ rõ ràng đã đi vào cõi tiên, nhất thời tâm tình của không tốt.

"Đinh —— ký chủ thỉnh chú ý, giá trị tình cảm cha con -10, trước mắt là -210."

Hàn Phỉ hoảng sợ, cái quỷ gì! Nàng lại làm chuyện gì không thể tha thứ sao?!

"Thỉnh ký chủ chú ý thời gian, còn nửa tiếng, thỉnh ký chủ cố lên!"

Từ từ! Tha cho ta!

"Ký chủ cố lên."

Cố lên muội ngươi!

Hàn Thượng Thanh nào biết gì là giá trị tình cảm cha con, thu hồi tầm mắt tiếp tục nói: "Hoàng Thượng ý chỉ rất rõ ràng, Hàn phủ chúng ta không thể bỏ qua, đây là một cơ hội tốt."

Những lời này mới vừa nói xong, Hàn Yên lập tức đứng ra, đem dã tâm trong mắt mình giấu đi, nhu nhược nói: "Yên nhi nguyện ý đến A Mã Cung."

Hàn Thượng Thanh gật đầu thập phần vừa lòng, trong lòng hắn, Hàn Yên có danh tiếng khắp kinh thành, tướng mạo tạm thời không nói, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông! Đặc biệt là sinh ra mang điềm lành, Hoàng Thượng sẽ để tâm!

Lần này nếu thật sự được Thái Tử để ý......

Hàn Thượng Thanh trong đầu càng nghĩ càng nhiều, cũng ngày càng vừa lòng.

Đúng lúc này, một tiếng khóc phiền lòng truyền đến.

Ánh mắt mọi người đều nhìn nlcon người béo kia, Hàn Thượng Thanh cảm thấy đầu của hắn lại đau.

"Phỉ Nhi, trước mặt mọi người, lễ tiết của ngươi đâu?"

Hàn Phỉ vẫn khóc lóc, một bên khóc một bên phát ra tiếng khóc nhu nhược, làm mọi người ở đây đều rùng mình, thân hình khổng lồ có thể phát ra âm thanh khủng bố như vậy.

Cũng may Hàn Phỉ không khóc lâu, ngước mặt lên, mở to cặp mắt nhỏ, đau thương nói: "Phỉ Nhi nhớ tới nương, thật sự nhịn không được, thỉnh cha trách phạt,
......"

Hàn Thượng Thư như chuẩn bị răn dạy cũng dừng lại, sắc mặt có chút phức tạp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro