Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

​Em nghĩ nghĩ, lục tìm trong đầu, nửa ngày cũng không nhớ ra mình quen người nào như thế.

“Em quên rồi sao? Con sên…”.

Con sên??? Em cả kinh, trong nháy mắt nhớ tới người bạn ngày bé hay chơi cùng, Jimin.

“Trời, anh là Jimin???”.

Em nhạt nhẽo định dùng mắt quét nhìn lại người trước mặt một lần nữa, rốt cục bình tĩnh đưa ra kết luận, quả nhiên con trai sau 18 tuổi sẽ biến thân.

Mới ngày nào anh thường cùng cô chạy chân trần trên cát nhặt vỏ sò, bởi vì yêu thích treo hai sợi dài lên đầu như râu con rồng nên bị em đặt cho biệt hiệu "con sên".

Con ốc sên​ trước mắt là Jimin, khuôn mặt anh tuấn, mũi cao, môi bạc mỏng, đặc biệt có cặp mắt mê người, nhìn thế nào cũng có vẻ hoa đào.

Nếu mỗi ngày em không nhìn thấy trong nhà có một ông chồng tuyệt sắc trên danh nghĩa, chắc em sẽ mất đi khả năng miễn dịch.

“Eunha, trí nhớ của em không tốt chút nào, anh chỉ liếc mắt một cái là nhận ra em.”

Jimin lắc đầu nhìn giai nhân mà trong lòng thật vui mừng.

Em mất tự nhiên vuốt vuốt tóc: “Mấy năm nay anh khỏe không? Bác trai bác gái đều khỏe cả chứ?”.

Jimin gật đầu, đều khỏe, nhưng người không tốt chính là em, anh luôn nghe Yuju nói, hiện tại em luôn cô đơn một mình.

Anh vẫn luôn thích em, vốn nghe nhà em gặp chuyện không may thì sau khi trở về nước sẽ chăm sóc em nhưng em lại đi trước một bước gả cho người khác.

“Em vừa mới đi đâu phỏng vấn?”. Jimin dời đi đề tài, không muốn cho em nhớ lại nhiều về quá khứ.

Em lắc đầu: “Là một công ty quảng cáo nhưng đáng tiếc em không có kinh nghiệm.”

Jimin hơi sửng sốt, khóe miệng lập tức cong lên thành một nụ cười: “Là công ty quảng cáo mặt hàng gia đình?”.

Em không để ý, gật gật đầu, dù sao công ty quảng cáo ngay bên kia, chắc do anh đoán thôi.

“Anh cảm thấy bọn họ sẽ nhận em vào làm đấy.”

Jimin tung một câu làm em như lọt vào sương mù. Anh lập tức buông xuống mi mắt âm thầm may mắn vì đã gặp em. Anh đột nhiên cảm thấy mình đã đề thông báo tuyển dụng với yêu cầu trình độ kinh nghiệm hơi cao.

Em không để ý lắm gật gật đầu, bụng oa oa kêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro