Cổ đại trạch đấu 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một trận chóng mặt quen thuộc, mở mắt ra chính là một gian phòng cổ đại. Phòng cũng không lớn, ngoại trừ chiếc giường chạm trổ cầu kỳ mà y đang ngồi, bàn trang điểm cùng với bàn uống nước cách đó không xa thêm một cái tủ quần áo nhỏ.

Bất quá ... Lâm Mộc nhìn thế nào cũng cảm thấy đây là một gian phòng của nữ nhân. Trong lòng kinh hãi, vội vàng cúi đầu, nhìn thấy chính là một kiện váy lụa màu xanh. Trên dưới tìm tòi một phen, cảm giác được cái không nên có đều không có, mới nhẹ nhàng thở ra.

"Đinh! Truyền tải tư liệu trung thế giới, ký chủ có muốn tiếp thu?"

"Được."

"Đinh! Kịch bản đang được truyền tải ......"

"Ngô......" Lâm Mộc gắt gao che ôm đầu, ngã trên giường, lâu chưa cảm thụ qua đau đớn khiến cả người hắn đều cuộn thành một đoàn.

"A ...... Tần Diêm ...... Em đau...." Trong thoáng chốc, tựa hồ lại nhớ tới nam nhân ôn nhu kia. Có chút ủy khuất nũng nịu. Đến khi lấy lại tinh thần mới phát hiện chỉ có một mình.

Khẽ thở dài một cái, đem những kí ức đang trào lên kia đè xuống, Lâm Mộc nhìn lên kịch bản của thế giới này.

Đây là một triều đại không có trong lịch sử, tên là Thiên Khải. Thiên Khải là triều đại quốc thái dân an, bách tính an cư lạc nghiệp. Ngoại trừ biên giới thỉnh thoảng bị Hung Nô xâm chiếm, cơ hồ không có chiến loạn phát sinh.

Thế giới này nhân vật chính là đương triều Binh bộ Thượng thư Trần Húc, ông có một cô con gái là Trần Vũ Đình. Trần Vũ Đình là Thượng thư phủ Nhị tiểu thư, từ nhỏ đã cực kì thông minh, sau khi lớn lên càng thêm xinh đẹp kiều diễm. Tính tình tuy có chút bướng bỉnh nhưng vẫn thập phần đáng yêu. Được coi là Kinh thành đệ nhất mỹ nhân, vô số vương công quý tộc, thế gia công tử quỳ dưới gấu váy của nàng.

Bất quá, người mà Trần Vũ Đình ái mộ lại không phải những người kia. Mà là nhi tử đương kim Thánh thượng ―― Tề vương Cảnh Uyên. Tề vương này người sinh tuấn mỹ bất phàm, lại có tài văn thao vũ lược. Hoàng Thượng cực kỳ yêu thích, chính là người có khả năng trở thành Thái tử nhất.

Trần Vũ Đình cùng Cảnh Uyên gặp gỡ là bởi vì một cái linh đang*.

Cảnh Uyên thuở thiếu niên từng tại tết Nguyên Tiêu gặp được một tiểu cô nương. Lúc đó có tên trộm ăn cắp hầu bao của cô nương này. Mà hắn sau khi thấy được liền xuất thủ dạy dỗ cái tên tiểu tặc này. Lúc đầu chỉ là tùy tâm tiến hành, tuy nhiên tại thời điểm nhìn thấy đôi mắt trong trẻo kia liền nhịn không được tiến lên bắt chuyện.

Sau đó, Cảnh Uyên cùng tiểu cô nương trò chuyện vui vẻ, còn cùng nhau đoán đố đèn thắng một chiếc hoa đăng. Đến khi người đi rồi Cảnh Uyên mới nhớ tới mình chưa hỏi danh tính của người ta. Trong lòng đang tiếc nuối, đúng lúc lại nhặt được chiếc linh đang mà nàng vô ý đánh rơi.

Thời gian trôi qua, trong cung toàn là những chuyện đấu tranh ám toán hại người, cặp mắt trong suốt kia trong trí nhớ của hắn càng thêm rõ ràng ......

Trong một lần tham gia thọ yến tại phủ Binh bộ Thượng thư, Cảnh Uyên trong lúc vô tình lại phát hiện trên người một hạ nhân có một cái linh đang giống hệt cái của hắn. Hỏi thăm về sau mới biết được là Nhị tiểu thư ban thưởng. Thân là người hoàng thất, Cảnh Uyên tự nhiên không có khả năng tin hoàn toàn. Nhưng sau đó lại nhìn thấy Trần Vũ Đình, phát hiện nàng cùng tiểu cô nương ngày đó có năm phần tương tự. Thẳng tới khi hỏi thăm được chuyện ngày đó, liền xác nhận Trần Vũ Đình chính là người hắn muốn tìm.

Sau ngày đó, Cảnh Uyên hướng Hoàng thượng thỉnh cầu xin người tứ hôn cùng Binh bộ Thượng thư phủ Nhị tiểu thư .Sau khi được Hoàng thượng đồng ý, Thượng thư phủ tất cả mọi người vui vẻ ra mặt, chỉ còn chờ Nhị tiểu thư cập kê sau chuẩn bị việc hôn nhân. Mà Trần Vũ Đình khi biết phu quân là Tề vương Cảnh Uyên , mặt mũi tràn đầy thẹn thùng, trong lòng càng là vui sướng.

Như thể trai tài gái sắc một đôi, ai cũng cho rằng quả nhiên là ông trời tác hợp cho.

Nhưng mà, đây chỉ là tưởng tượng. Sự thật lại là Trần Vũ Đình thay thế thân phận tỷ tỷ nàng là Trần Vũ Thanh.

Trần Vũ Thanh là Thượng thư phủ đại tiểu thư, mà hắn thật ra là nam. Năm đó Trần Vũ Thanh còn chưa sinh ra đời liền có đạo sĩ nói mệnh cách hắn hung thần, khắc cha khắc mẹ. Mà mẫu thân Trần Vũ Thanh là Lục Tuyết Kỳ cũng chính là chính thê Thượng thư phu nhân không khéo là do lúc khó sinh mà chết. Phụ thân hắn liền tin tưởng đạo sĩ, cảm thấy hắn xui xẻo, chưa từng hỏi thăm là trai hay gái liền phất tay áo rời đi.

Từ thị là nhũ mẫu của Trần Vũ Thanh bà là người của nhà mẫu thân hắn. Thấy lão gia không chào đón tiểu thiếu gia, lại sợ ngày sau phu nhân mới vào cửa hại hắn. Liền nói dối phu nhân sinh chính là nữ hài. Bởi vậy, Trần Vũ Thanh liền thành Thượng thư phủ đại tiểu thư.

Không lâu sau đó, Binh bộ Thượng thư Trần Húc lại cưới một vị phu nhân mới, chính là Lục Tuyết Vân mẫu thân của Trần Vũ Đình.

Lục Tuyết Vân cùng Lục Tuyết Kỳ là thân tỷ muội. Nghe nói bởi vì không đành lòng tỷ tỷ cốt nhục ngày sau bị người khi dễ, khuê nữ Lục Tuyết Vân dứt khoát gả cho tỷ phu của mình, thành hiện tại Thượng thư phu nhân.

Trên thực tế, chuyện gã đạo sĩ cùng việc mẫu thân Trần Vũ Thanh chết khi đó đều cùng Lục Tuyết Vân có quan hệ. Lục Tuyết Vân lần thứ nhất nhìn thấy Trần Húc, liền bị diện mạo nho nhã tuấn tú của hắn mê hoặc, liền thích hắn. Sau đó lại ghen ghét tỷ tỷ mình có thể gả cho hắn, trong lòng sinh oán trách trong lúc nhất thời liền sinh ra suy nghĩ ác độc kia.

Lấy cớ chăm sóc Lục Tuyết Kỳ mang thai,thường xuyên xuất nhập Thượng thư phủ. Lại hữu ý vô ý hướng Trần Húc thể hiện ra mình là một bộ dáng mỹ nữ. Dần dần, Trần Húc liền đối với nàng có chút ý tứ.

Về sau, Lục Tuyết Vân mua chuộc được gã đạo sĩ để hắn đi Thượng thư phủ tiên tri số mệnh của đứa trẻ chưa sinh kia là mệnh khắc phụ mẫu. Để Trần Húc ông sinh lòng ngăn cách. Chưa dừng lại đó, Lục Tuyết Vân lại mua chuộc hạ nhân bên người tỷ tỷ. Trong thuốc dưỡng thai trộn lẫn vào thuốc có hại cho thân thể, cuối cùng dẫn đến Lục Tuyết Kỳ khó sinh bỏ mình.

Lục Tuyết Kỳ sau khi chết, Lục Tuyết Vân tới cửa an ủi tỷ phu. Lại lấy lý do muốn chiếu cố hài tử nguyện ý gả cho tỷ phu. Trần Húc nội tâm cảm động, lại vốn là đối nàng có ý tứ, liền đồng ý cưới nàng về.

Qua cửa sau, Lục Tuyết Vân đem là hài nhi Trần Vũ Thanh đặt tại tiểu viện vắng vẻ, phân bên người chỉ có một nhũ mẫu chiếu cố. Lại tuyên bố với người ngoài rằng hài tử này thân thể yếu đuối nhiều bệnh, cần tĩnh dưỡng, không được tùy tiện gặp người.

Lục Tuyết Vân không chỉ thực hiện được kế hoạch của mình, còn nhận được cái danh hiền lương.

*Chú thích: Linh đang – chuông nhỏ đeo bên người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro