Cổ đại trạch đấu 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trần Vũ Đình cũng giống như mẫu thân nàng Lục Tuyết Vân.

Tuy nói Trần Vũ Đình cùng Tề vương gia Cảnh Uyên quen biết bắt nguồn từ một cái linh đang. Nhưng mà cái linh đang này lại là của Trần Vũ Thanh ngoài ý muốn đánh mất.

Trần Vũ Thanh nhiều năm ở trong tiểu viện, ngoại trừ những ngày lễ lớn cơ hồ cũng không đi ra. Năm đó tết Nguyên Tiêu, nhũ mẫu Từ thị dùng tiền gọi người may vá quần áo cho Trần Vũ Thanh chuẩn bị một kiện quần áo mới. Sau đó Từ thị thay hắn hảo hảo ăn mặc một phen, còn lấy ra hai cái tiểu linh đang đặc chế của mẫu thân hắn hồi xuất giá cột vào bím tóc nhỏ bên trên. Sau đó,Từ thị mang Trần Vũ Thanh đi ra ngoài, trên đường gặp gỡ mao tặc bị Cảnh Uyên bắt. Lúc hồi phủ không cẩn thận thất lạc một cái linh đang đã bị Cảnh Uyên nhặt được.

Sau khi hồi phủ, đúng lúc bị Trần Vũ Đình gặp được. Trần Vũ Đình nhìn thấy Trần Vũ Thanh xinh xắn liền sinh đố kỵ, lại thấy bên trên bím tóc là chiếc linh đang xinh đẹp liền chiếm đi. Thưởng thức mấy ngày không có hào hứng liền tiện tay thưởng cho nha hoàn. Lúc Cảnh Uyên hỏi thăm nàng có còn nhớ chuyện ngày trước, Trần Vũ Đình lập tức liền nghĩ đến Trần Vũ Thanh, ma xui quỷ khiến gật đầu.

Sau đó, lại sợ Cảnh Uyên biết được chân tướng. Trần Vũ Đình nghĩ trăm phương ngàn kế muốn trừ bỏ Trần Vũ Thanh.

Một lần ngoài ý muốn, Trần Vũ Đình gặp Trần Vũ Thanh đang tắm liền phát hiện thân phận nam tử của hắn. Sau khi hết khiếp sợ cảm thấy hắn càng không thể lưu, rất nhanh liền có chủ ý.

Nàng giả ý vì tương lai của tỷ tỷ suy nghĩ, khẩn cầu phụ thân đem Trần Vũ Thanh đưa vào cung. Trần Húc ông nhìn thấy nhan sắc diễm lệ của Trần Vũ Thanh trong lòng liền dao động. Dùng một nữ nhi xui xẻo đổi lấy danh vọng cho gia tộc, cớ sao mà không làm?

Một lần trong cung tuyển phi, Trần Vũ Thanh được đưa vào cung. Bởi vì dung mạo khuynh thành, Hoàng Thượng ban đêm liền triệu hắn thị tẩm. Lại phát hiện hắn là nam nhân! Hoàng Thượng lúc này giận dữ, sai người đem Trần Vũ Thanh kéo ra ngoài đánh chết, thi thể bị tùy ý vứt bỏ tại bãi tha ma.

Khi quân vốn là đại tội, nhưng mà Binh bộ Thượng thư phủ ngoại trừ nhũ mẫu của Trần Vũ Thanh bên ngoài những người khác đều không hề biết. Lại bởi vì hôn sự của Trần Vũ Đình cùng Tề vương gia, chỉ bị trừng phạt cảnh cáo một phen.

Trần Vũ Thanh chết rất nhanh liền bị người quên lãng. Thế nhân chỉ nhớ rõ Binh bộ Thượng thư phủ Nhị tiểu thư gả cho Tề vương thành Tề vương phi. Sau khi Tề vương đăng cơ thành Thiên Khải liền trở thành nữ nhân tôn quý nhất.

Thân phận lần này của Lâm Mộc chính là người vô tội nhất trong kịch bản ―― Trần Vũ Thanh. Mà thời gian lúc này chính là lúc mà Tề vương đã nhận định Trần Vũ Đình chính là chủ nhân của linh dang. Hướng Hoàng thượng thỉnh cầu tứ hôn. Mà Trần Vũ Đình còn chưa phát hiện Trần Vũ Thanh là nam nhân, đang muốn biện pháp diệt trừ hắn.

Tất cả vẫn còn kịp.Lâm Mộc từ trên giường, sửa sang lại một chút hắn cảm thấy váy rất khó chịu. Đi đến trước bàn trang điểm.Hiện trên gương đồng bóng người mơ hồ để Lâm Mộc trong mắt tràn đầy kinh diễm.

Xem hết kịch bản Lâm Mộc vẫn có nỗi nghi hoặc: Nguyên chủ đến cùng là như thế nào đóng vai thành nữ nhân vài chục năm lại không bị người phát hiện? Hiện tại xem ra, trách không được.

Trần Vũ Thanh tướng mạo quả nhiên là diễm lệ vô song. Thân hình có chút gầy gò, mái tóc đen dài tới eo tùy ý rối tung ở đầu vai, nhiều năm ở trong phòng mà màu da hơi trắng, làn da tinh tế bóng loáng không có một chút tì vết.Mũi thẳng,môi hồng, tuyệt chính là một đôi mắt đào hoa diễm lệ. Con ngươi màu hổ phách, trong mắt lại trời sinh mang theo nước mắt long lanh, nhìn lại có thể khiến người ta tê nửa người.

Rõ ràng là tướng mạo của thiếu niên lại hết lần này tới lần khác ánh mắt sạch sẽ như trẻ con, ngây thơ cùng mị hoặc đan xen. Thật làm cho lòng người rung động. Lại bởi vì lấy tuổi tác không lớn, hầu kết cũng không rõ ràng. Mặc vào nữ trang, thật sự là một đại mỹ nhân quốc sắc thiên hương , khuyết điểm duy nhất chính là ngực thái bình ......

Lâm Mộc sắc mặt có chút đen, một nam nhân bình thường đều không muốn bị người xem như là nữ nhân! Hắn tìm trong tủ quần áo một bộ y phục nam nhân nhưng khi mở ra xem mới phát hiện bên trong không có mấy bộ y phục tất cả đều là váy! Lâm Mộc lúc này mới nhớ tới,nhũ mẫu của nguyên chủ vì không muốn người khác phát hiện nguyên chủ là nam, từ nhỏ đã nói với nguyên chủ hắn là nữ hài tử, cho hắn mặc cũng đều là váy.

Trọng yếu nhất chính là, nguyên chủ đối nhũ mẫu đều là tín nhiệm. Thật sự cho rằng mình là nữ. Cũng bởi vì mình cùng những nữ nhân khác khác biệt, cảm thấy mình là yêu quái, vẫn luôn có chút tự ti, càng thêm không dám để cho người biết.

Dựa theo nguyên chủ, ta đây là về sau một mực phải mặc nữ trang sao ...... Lâm Mộc ngăn chặn cái trán nổi đầy gân xanh, hít sâu: "Bình tĩnh! Không phải chỉ là mặc nữ trang thôi sao, ta nhịn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro