Hiện đại tổng tài 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện tại trong phòng bệnh, Tề Mộ Ngọc hoàn toàn không biết hai nhân vật chính đã trở mặt. Hắn đang cùng Tần gia mắt to trừng mắt nhỏ, thẳng đến khi trợn hai mắt đều xót mới nháy mắt mấy cái, không xác định nói: "Anh vừa rồi nói cái gì?"

Tần Diêm đưa một cái khăn giấy tới để hắn lau nước mắt sinh lý trên khóe mắt. Cười nói:

"Tôi nói, tôi đối với cậu chính là vừa thấy đã yêu. Mà ấn tượng của cậu đối với tôi hẳn là cũng không kém. Chúng ta có thể hay không thử kết giao?"

Tề Mộ Ngọc quan sát tỉ mỉ lấy người này, thấy thế nào cũng giống như là đang nói đùa, nhưng trong mắt lại nghiêm túc làm cho hắn động dung. Trong lòng một nháy mắt rất nhiều câu hỏi.

Làm sao bây giờ? Muốn hay không đáp ứng? Người này nhìn xem không giống như là đang nói chơi a? Thật sự có chuyện vừa thấy đã yêu? Nếu không đáp ứng, hắn có thể hay không thương tâm a? Nếu là đáp ứng hắn có một ngày mình rời đi vậy hắn sẽ ra sao? Ài, không đúng, tại sao lại nghĩ tới cảm giác của hắn? Quả nhiên là bị giá trị nhan sắc ảnh hưởng tới? Không khỏi liếc trộm người này.

"Thế nào, suy nghĩ kỹ chưa? Cùng với tôi, cậu sẽ không chịu thiệt." Phát hiện người nào đó âm thầm nhìn trộm, Tần Diêm cố nén ý cười nói.

Tề Mộ Ngọc đấu tranh tư tưởng rất lâu. Cuối cùng vẫn không thể từ chối. Khẽ gật đầu một cái, lại hỏi: "Tôi không bảo đảm có thể thích thậm chí yêu anh, vậy mà anh còn nghĩ cùng tôi kết giao?"

"Tôi đối với mình có lòng tin!"

Tần Diêm khó nén vui mừng, nhịn không được tiến lên đem người trước mặt kéo vào trong ngực.

Người Tề Mộ Ngọc hơi cứng lại nhưng cũng thả lỏng. Do dự một chút,vòng tay ôm Tần Diêm.

"Tôi sẽ cố gắng."

Tần Diêm lập tức đem người ôm càng chặt, ghé vào lỗ tai hắn than nhẹ. Đè thấp tiếng nói mang theo dụ hoặc: "Anh hiện tại vẫn chỉ là thích em, nhưng về sau sẽ từ từ yêu, em cũng yêu anh, nhất định sẽ."

Lời nói mang theo tự tin, Tề Mộ Ngọc tựa hồ sinh ra ảo giác về tình yêu của hắn, trái tim đột nhiên nảy lên. Trên mặt có chút nóng lên, đầu tựa vào vai Tần Diêm.

Chờ Triệu Kình trở lại phòng bệnh. Sau lại biết được chính là việc Tần Diêm muốn giúp Tề Mộ ngọc chuyển viện.

Triệu Kình thật sự sốc khi nhận ra ý tứ rõ ràng trong mắt nam nhân này. Trong lòng giật mình, vừa rồi thế mà không có phát giác ra được, Tần Diêm hắn rõ ràng chính là để ý Tiểu Mộ! Ánh mắt tràn ngập ham muốn chiếm hữu kia không phải giả! Chợt ngẫm lại, ánh mắt Tần Diêm trước đó nhìn Tiểu Mộ không thích hợp. Chỉ là bị hắn đè nén, hiện tại nguyên nhân gì để hắn đem loại tình cảm này tất cả đều lộ ra? Còn có, Tiểu Mộ thành như bây giờ, hắn chẳng lẽ có lòng tin Tiểu Mộ có thể khôi phục?

"Làm sao? Không đáp ứng?" Tần Diêm nhìn nam nhân là bạn trai cũ của bảo bối của hắn, không kiên nhẫn lặp lại câu hỏi.

"Không, không phải vậy." Triệu Kình phản xạ có điều kiện phủ nhận, hối hận nghĩ lại, nhìn thấy người trước mắt hai con ngươi co lại.

"Như vậy cũng tốt. Triệu tiên sinh chiếu cố Tiểu Mộ lâu như vậy vất vả rồi. Hiện tại ngươi có người yêu, mà lại đi chiếu cố người khác thì không tiện lắm, về sau Tiểu Mộ liền giao cho ta chiếu cố đi. Ta sẽ chữa khỏi cho em ấy, về sau cũng sẽ chăm sóc người này."

Triệu Kình vẫn còn có chút chưa từ bỏ ý định, hỏi một câu: "Tiểu Mộ nếu tỉnh lại không đồng ý vậy phải làm sao?"

Tần Diêm nhìn hắn một chút, khẽ cười nói: "Chờ sau khi Tiểu Mộ tỉnh lại, ta sẽ tôn trọng lựa chọn của em ấy. Bất quá, em ấy chắc hẳn sẽ không nguyện ý đi quấy rầy Triệu tiên sinh cùng người yêu hai người sinh hoạt."

Triệu Kình hắn thấy toàn thân run rẩy, kiên trì nhẹ gật đầu.

"Kia Tiểu Mộ về sau liền phiền phức Tần gia."

"Không phiền phức, ta có bảo bối như thế sao lại phiền phức được?"

Cứ như vậy, Tần Diêm trực tiếp mang Tề Mộ Ngọc về nhà của mình chăm sóc luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro