Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hủ Nương

Cầm các loại đồ dùng công việc mới từ bộ phận nhân sự, Giả Dật vẫn cảm thấy không chân thật như cũ.

Ngày hôm qua ở cuộc thi "Người máy chế tác" vừa khéo đụng phải Trương Duy Vĩ tới khai quật nhân tài. Hai người tiến hành loại đối thoại vừa ấu trĩ vừa thiếu dinh dưỡng một phen, ít nhất là Giả Dật nghĩ như vậy. Cuối cùng Trương Duy Vĩ rất vui vẻ mời Giả Dật đến công ty nhà mình thực tập. Vì thế Giả Dật trực tiếp được ăn gian nhảy vọt qua phỏng vấn, xuất hiện ở tổng công ty tập đoàn Thành Tín.

Bí thư Tổng giám đốc là chức vị khá nhàn tản, khi thì pha cà phê khi thì châm trà hoặc nghe điện thoại gì đó liền qua một ngày. Trợ lý Tổng giám đốc lại là vị trí khá bận rộn khổ sở, không chỉ phải tham dự sự vụ công ty còn phải để ý quan tâm đến việc tư của boss.

Chỉ kém nhau hai chữ mà đã cách biệt một trời.

Giả Dật vừa tới công ty, Trương Duy Vĩ không yêu cầu hắn phải lập tức đi vào trạng thái làm việc nghiêm túc. Dù thế vẫn phải nhanh chóng biết rõ về các hạng mục mà công ty đang theo làm.

Một tập đoàn công ty, chỉ cần hạng mục một công ty con theo làm đã đếm không xuể, đừng nói đến tập đoàn Thành Tín lớn như vậy. Yêu cầu này nếu giao cho người thường  tuyệt đối mang ý gây khó dễ. Tuy nhiên đối với Giả Dật mà nói, y như hắn chơi xếp gỗ cùng trẻ con mà thôi!

Việc này không phải do Giả Dật đến từ nơi có trình độ khoa học kỹ thuật cao hơn mà là bởi Giả Dật được di truyền năng lực từ người đứng đầu Giả gia —— nhìn qua rồi sẽ không quên được.

Vài ngày kế tiếp, cũng không biết có phải Trương Duy Vĩ quên mất sự tồn tại của Giả Dật hay không, vẫn cho Giả Dật thời gian đầy đủ làm quen công việc của công ty. Giả Dật mấy hôm vẫn luôn ở trạng thái không ai quản, mãi đến khi Trương thành xuất hiện.

Lúc này Trương Thành đang mang theo một người trẻ tuổi xuất hiện ở tầng office building ( tác giả viết not editor :v) của tổng giám đốc.

Nhạc Nhạc số 2 suýt nữa bị Giả Dật quên đi bỗng nhiên mở miệng nhắc nhở : "Người bên cạnh Trương Thành chính là Trương Hiểu Vĩ."

Giả Dật ban đầu cũng có suy đoán như vậy, lúc trước hắn chỉ tra được tư liệu của Trương Duy Vĩ cùng Trương Thành trên mạng. Còn Trương Hiểu Vĩ, cái tên vô danh đại chúng này tùy tiện gõ tìm trên mạng cũng có thể hiện tra trăm ngàn tin tức, căn bản không thể nào tra ra.

Nhạc nhạc số 2 nhắc nhở rất kịp thời, cái này làm Giả Dật bỏ thêm một tác dụng cho nó —— nhắc nhở.

Lúc hai người kia đi ngang qua trước mặt Giả Dật, Giả Dật nhạy bén phát hiện biểu tình Trương Thành có chút kỳ quái. Ít nhất đây tuyệt đối không giống như biểu tình khi cha nhìn con. Kết hợp với tư liệu Nhạc Nhạc số 2 cung cấp, hơn nữa Trương Thành mang theo Trương Hiểu Vĩ cùng tới, Giả Dật không thể không suy đoán là Trương Hiểu Vĩ đã nói gì đó trước mặt Trương Thành. Khả năng lớn nhất chính là về Trương Duy Vĩ, hơn nữa đây tuyệt đối không phải lời hay ho gì.

Bị Trương Hiểu Vĩ đi trước một bước rồi!

Giả Dật chống cằm nhìn chằm chằm cửa lớn văn phòng tổng giám đốc, cảm giác có lẽ bản thân mình đã nghĩ quá đơn giản về nhiệm vụ này.

Trương Thành cùng Trương Hiểu Vĩ vào văn phòng Trương Duy Vĩ không bao lâu, Giả Dật cũng bị kêu đi vào. Tuy nhiên không đợi hắn thấy rõ trong tình huống trong văn phòng đã bị Trương Thành chỉ vào cái mũi mắng một đống.

"Đây là trợ lý con cố ý đưa đến? Rõ ràng là một tên nhóc chưa mọc lông con còn dám nói hắn ta có năng lực hơn Hiểu Vĩ? Tên này có thể đảm nhiệm chức vị quan trọng như vậy không? Con nghĩ ta tin sao? Hay là con có sở thích không thể cho ai biết? Nếu đúng như vậy thì lập tức cút về quê đi, đừng ở chỗ này làm mất mặt." Những lời này hiển nhiên không chỉ mắng mỗi Giả Dật.

Nghe Trương Thành mắng nửa ngày, Giả Dật vậy mới biết, vị trí trợ lý tổng giám đốc thật ra là mới thêm vào. Ban đầu là Trương Thành điều động nội bộ muốn cho Trương Hiểu Vĩ vào công ty, ai biết Trương Duy Vĩ tự quyết định tuyển Giả Dật vào trước. Vì thế Trương Thành có thái độ này với y cũng coi như là giận chó đánh mèo.

Giả Dật nhịn không được có chút tò mò, Trương Hiểu Vĩ đây là cho Trương Thành uống canh mê hồn gì? Vậy mà có thể khiến Trương Thành làm trò trước mặt người ngoài mắng mỏ con trai mình như thế. Người ngoài không biết còn nghĩ quan hệ cha con bọn họ không tốt. 

Chuyện làm giàu của Trương Thành, quan trọng nhất chính là hai chữ may mắn.

Trên thực tế, Trương Thành này là một người nhà quê, chữ cũng không biết được mấy cái, đối với quản lý xí nghiệp có thể nói là dốt đặc cán mai.

Năm đó ông dựa vào việc cưới con gái cán bộ thôn trên mới được thêm vài mẫu đất. Sau đó chính sách quốc gia thay đổi, đất đai có thể mua bán, Trương Thành liền đem mấy mẫu đất kia bán đi, sau đó đi theo người khác tới thủ đô kiếm ăn. Lại tiếp sau nữa, bất động sản lại lên ngôi, Trương Thành là ban đi nhờ xe ( ý chỉ nhờ vận khí may mắn), lắc mình một cái liền biến thành thương nhân thành công.

Trương Thành nếu có thể thành công đương nhiên không chỉ dựa vào may mắn. Ít nhất thì lúc ông đem đất đai bán đi đầu tư, nếu không có người xem trọng hạng mục bất động sản thì đã xảy ra chuyện. Bản thân ông ta cũng là người to gan làm liều. Hơn nữa thời điểm tráng niên ông cũng giao toàn quyền quản lý công ty cho con trai, nghĩa là Trương Thành cũng khá hiểu rõ năng lực bản thân mình đến đâu.

Nếu Trương Thành bỗng nhiên không hài lòng với Trương Duy Vĩ như vậy, Giả Dật tin tưởng, ông ta tuyệt đối là bị Trương Hiểu Vĩ mê hoặc.

Không thể không nói, suy đoán của Giả Dật cũng khá chủ quan. Ngay từ lúc bắt đầu hắn liền cho rằng Trương Hiểu Vĩ chính là nhân vật phản diện, vì vậy bất luận Trương Hiểu Vĩ làm cái gì hắn đều cảm thấy sai.

Tuy nhiên nếu có như vậy thì có làm sao, Giả Dật cảm thấy bản thân chính nghĩa là được.

Đối mặt với chỉ trích cùng nhục mạ từ Trương Thành, Trương Duy Vĩ chỉ hơi nhíu nhíu mày, ngay sau đó bình tĩnh mở miệng nói: "Hai ngày trước bắt đầu cuộc thi "Người máy chế tác", Giả Dật là người được khen thưởng có ý tưởng tốt nhất. Con cảm thấy phương hướng ý tưởng của cậu ấy cùng công ty chúng ta đồng bộ nên mới phá lệ mời về."

Đối với đứa con trai này, Trương Thành kỳ thật là rất vừa lòng, có năng lực ổn trọng. Chỉ là không biết vì sao mấy năm nay, con trai hình như càng ngày càng xa cách ông ta. Việc này làm trong lòng Trương Thành có ít nhiều suy nghĩ. Hiện giờ lại bị một Trương Hiểu Vĩ châm ngòi, Trương Thành liền càng thêm hoài nghi bản thân mình trước khi về hưu có phải làm sai quyết định rồi không, có lẽ nên suy xét việc thu hồi quyền lực trong tay Trương Duy Vĩ.

Lúc nãy cũng nói, Trương Thành là người nhà quê, không hay đọc sách, đối với phương diện khoa học kỹ thuật càng không biết tý xíu nào. Bấy giờ Trương Hiểu Vĩ ở trước mặt Trương Thành nói rất nhiều từ ngữ ông nghe không hiểu làm ông cảm thấy tên con riêng này rất có năng lực. Gã đồng ý vào công ty nhà kiếm tiền chính là việc không thể nào tốt hơn. Nhưng "Người máy chế tác" trong suy nghĩ của Trương Thành hiển nhiên càng thêm cao cấp chuyên nghiệp. Người có thể đoạt giải tại cuộc thi lớn như vậy, khẳng định phải có năng lực hơn so với Trương Hiểu Vĩ.

Trương Thành cũng không phải người bảo thủ, bằng không cũng sẽ không đem công ty giao cho Trương Duy Vĩ quản lý sớm như vậy. Nhưng ở tuổi này ông ta là người coi trọng mặt mũi, cứ cho là biết bản thân mình làm sai nhưng bị con trai chống đối ngay trước mặt như vậy, Trương Thành vẫn cảm thấy có chút khó xử, tiến không được lùi không xong.

Trương Duy Vĩ hiển nhiên cũng vô cùng hiểu rõ tính cách ba mình, y bất đắc dĩ thở dài, có chút mềm giọng: "Ba, con biết Trương Hiểu Vĩ là con trai của bạn thân người, người bạn này trước kia đã từng giúp đỡ ba, trước khi lâm chung đã đem con trai phó thác cho người. Vì thế người không thể khiến bạn mình nằm dưới đất rồi cũng không an tâm."

"A! Đúng vậy! Con biết thế là tốt rồi." Thấy Trương Duy Vĩ chủ động mềm mỏng, ngữ khí Trương Thành cũng không cường ngạnh như lúc nãy.

"Nhưng con cảm thấy Giả Dật có thể giúp đỡ con nhiều hơn." Không chờ Trương Thành phản bác, Trương Duy Vĩ liền nói tiếp: "Đương nhiên, ba tự mình tuyển nhân viên vào công ty không phải chỉ là chuyện nhỏ sao? Con thấy tính cách Hiểu Vĩ hoạt bát, thế này đi, để cậu ta đến bộ nghiệp vụ làm phó giám đốc được không? Con sẽ nói với Trang Lâm một tiếng để hắn chiếu cố Hiểu Vĩ một chút, ba cảm thấy sao?"

Xưng hô từ Trương Hiểu Vĩ cũng biến thành Hiểu Vĩ rồi. Ít nhất thoạt nhìn là đem gã kia trở thành người một nhà.

Trang Lâm này Trương Thành có biết, là kim bài nghiệp vụ của tổng giám đốc tập đoàn Thành Tín. Có thể nói là công việc khó khăn nào vào tay người kia rồi cơ bản đều có thể thành công, nhân mạch cũng cực lớn, đã giúp công ty khai thác mấy thị trường mới.

Đối với an bài của Trương Duy Vĩ, Trương Thành cũng xem là vừa lòng. Vì thế ông liền theo bậc thang đi xuống, "Làm đi, cho Hiểu Vĩ trước tiên đi theo Trang Lâm học tập một thời gian xem thế nào."

Việc này xem như là đánh tiếng xong xuôi!

Nghe thấy bản thân bị an bài đến bộ nghiệp vụ, toàn bộ quá trình không có ai hỏi qua ý kiến gã, sắc mặt Trương Hiểu Vĩ muốn bao nhiêu khó coi liền có bấy nhiêu. Đừng tưởng gã không biết, nói dễ nghe là kêu gã đi theo Trang Lâm học tập, kỳ thật chính là chân chạy việc cho người khác. Đi theo bên người Trương Duy Vĩ còn có thể tiếp xúc không ít cơ mật công ty, đi theo tên làm nghiệp vụ kia dù có là phó giám đốc thì có ích lợi gì.

Trong lòng rõ ràng nghĩ như vậy, trên mặt Trương Hiểu Vĩ tuyệt đối không dám nói ra. Hiện tại gã ở trước mặt  Trương Thành sắm vai con trai ngoan, nếu Trương Thành đã quyết định rồi, hắn cũng chỉ có thể làm theo, bằng không lỡ như khiến Trương Thành bất mãn, công sức mấy ngày qua liền bay sạch. Tuy nhiên tốt xấu gì cũng là vào tập đoàn Thành Tín làm việc, xem như là may mắn trong bất hạnh đi.

"Người anh em này, thật có lỗi. Tôi là thô nhân, mấy thứ khoa học kỹ thuật này một chút cũng không hiểu. Những lời tôi vừa nói mong cậu đừng để trong lòng." Trương Thành bỗng nhiên cầm tay Giả Dật mà trân trọng xin lỗi, thái độ cùng ngữ khí đều rất thành khẩn.

Giả Dật thật sự thụ sủng nhược kinh (được sủng mà sợ), "Chủ tịch khách khí, tôi sẽ nỗ lực làm việc, sẽ không làm ngài cùng tổng giám đốc thất vọng."

Phản ứng Giả Dật thay đổi không phải giả. Hắn thật không nghĩ tới người như Trương Thành lại có giá trị con người như thế, vậy mà có thể thấu hiểu lý lẽ thừa nhận sai lầm bản thân.

"Tốt tốt tốt, người trẻ tuổi nên cố gắng làm việc." Trương Thành làm bộ làm tịch cổ vũ một phen, xuống được bậc thang liền đi, trực tiếp đem Trương Hiểu Vĩ ném cho Trương Duy Vĩ.

Trương Thành vừa đi, thái độ của Trương Duy Vĩ với Trương Hiểu Vĩ đã trở nên xa cách hơn nhiều. Y dùng điện thoại công ty kêu bí thư tiến vào.

Trương Duy Vĩ trực tiếp đem Trương Hiểu Vĩ ném cho bí thư, dặn dò bí thư dẫn gã đi bộ nghiệp vụ đưa tin, hoàn toàn không có ý tự mình tiếp nhận.

Giả Dật kỳ quái liếc Trương Duy Vĩ một cái, rốt cuộc hiểu rõ cảm giác không khỏe vừa mới loáng thoáng là chuyện gì. Nếu Trương Duy Vĩ thật sự không hiểu biết gì về lai lịch Trương Hiểu Vĩ thì tại sao hắn lại cảm nhận được địch ý bay tung tóe thế này hả?

Tác giả có lời muốn nói: Chuyện xưa đầu tiên có lẽ sẽ hơi bình đạm, không gay cấn cho lắm, bởi vì tui muốn đi từng bước một mà tới →_→

Còn nữa, bàn tay vàng lớn nhất của tiểu thụ khẳng định là tiểu công, nhưng mà sẽ không rõ ràng đâu, đùi bự vẫn chưa kiên cố như vậy nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro