Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hủ Nương

Sự việc tại tiệc rượu đối với Giả Dật cùng Trương Duy Vĩ mà nói đều chỉ là một nhạc đệm nho nhỏ, nhưng Trương Hiểu Vĩ lại cảm thấy đã chịu vũ nhục cực đại. Ban đầu gã chỉ muốn sống cuộc sống của mấy người thượng lưu giàu có, hiện tại gã quyết định muốn huỷ hoại tập đoàn Thành Tín, khiến cho Trương Duy Vĩ hai bàn tay trắng, xem tên kia còn dám kiêu ngạo như thế nào!

Cho nên Trương Hiểu Vĩ cuối cùng vẫn nghe lời chỉ bảo của quân sư sau màn, ăn nói khép nép với Trương Thành, nói rằng bản thân muốn mấy hạng mục nhỏ của công ty thử làm xem sao.

Mấy hạng mục nhỏ kia chỉ cần trong thời gian ngắn đã có thể cho ra thành quả. Bởi vì rõ ràng lần này là cơ hội cuối cùng cho gã xoay người, toàn bộ hành trình Trương Hiểu Vĩ đều thận trọng dựa theo chỉ thị của quân sư bí ẩn thực hiện, không dám có nửa chút qua loa, quả nhiên đạt được thành công lớn.

Trương Hiểu Vĩ gần đây trong đôi mắt hoang mang của mọi người có thể nói là trở thành nổi bật lớn. Gã ở một lần đấu thầu dẫm trúng giá cả cạnh tranh quy định của công ty, xem như dùng phí tổn thấp nhất bắt được hạng mục. Mà hạng mục này, vốn dĩ đối với công ty mà nói cũng chỉ là đi mua lọ tương ớt mà thôi. ( =)) )

Giả Dật với mấy việc cong thẳng trong công ty mà nói không phải rất hiểu rõ. Trương Duy Vĩ sau khi biết chuyện này, trong nháy mắt liền có suy đoán, hoặc là người cao tầng trong công ty nào đó chính là quân sư của Trương Hiểu Vĩ, lần này bất quá là phóng lưới dài câu cá lớn. Hoặc là công ty nhà mình xui xẻo, vừa khéo cùng quân sư sau màn của Trương Hiểu Vĩ có xích mích cho nên mới bị lấy ra làm đá kê chân. Dù sao bất luận như thế nào, ít nhiều cũng xem như manh mối.

Cùng Trương Duy Vĩ tiếp xúc càng nhiều, Giả Dật liền càng cảm thấy kỳ quái. Năng lực bản thân Trương Duy Vĩ tuyệt đối không phải thổi phồng. Một người như vậy, Giả Dật thật sự hoài nghi chỉ bằng loại mặt hàng như Trương Hiểu Vĩ kia, có thể giống Nhạc Nhạc số 2 nói như vậy, chỉ là bởi vì đã biết trước hướng đi thế giới là có thể bức ép Trương Duy Vĩ đến mức cửa nát nhà tan, cuối cùng thậm chí còn buồn bực mà chết?

Bất quá khoảng thời gian trước Nhạc Nhạc số 2 nói nó bị thiếu năng lượng nghiêm trọng. Vì có thể cố gắng chống đỡ cho Giả Dật hoàn thành nhiệm vụ lần này,nó phải chủ động tiến vào trạng thái ngủ đông. Trừ phi nó tự mình tỉnh lại, bằng không Giả Dật căn bản tìm không thấy nó, vì vậy hắn cũng không có biện pháp hỏi chuyện. Tuy nhiên Giả Dật cảm thấy, cứ cho là nó không ngủ đông, đại khái cũng hỏi không ra chút tin tức hữu dụng.

Kỳ thật đáp án cũng rất đơn giản, chỉ là Giả Dật tự mình suy nghĩ thành phức tạp. Trên thực tế nếu không phải hắn xuất hiện, lấy tính cách Trương Duy Vĩ căn bản khinh thường trực tiếp xé rách mặt cũng với loại người như Trương Hiểu Vĩ, càng sẽ không chủ động ngả bài cùng Trương Thành, Trương Thành tự nhiên liền sẽ không biết mục đích chân chính của Trương Hiểu Vĩ.

Trương Duy Vĩ cũng không phải một người thích nói nhiều, hơn nữa đã biết Trương Thành không chỉ có mẹ nó dám tìm đàn bà, con trai cũng đã sinh, đối với Trương Thành liền càng không có gì để nói. Hơn nữa Trương Duy Vĩ cũng điều tra qua Trương Hiểu Vĩ, một tên lưu manh không học vấn không nghề nghiệp. Trương Duy Vĩ thật sự là lười đến phản ứng hắn.

Trương Hiểu Vĩ vốn dĩ mang theo mục đích tiếp cận Trương Thành, biết được Trương Thành sẽ thích kiểu con trai thế nào, gã liền nỗ lực giả dạng làm dáng vẻ đó. Thời gian dài, Trương Thành sẽ cảm thấy năng lực Trương Hiểu Vĩ không thua kém chút nào so với con trai lớn của mình. So với Trương Duy Vĩ, gã thường mang lại niềm vui cho ông ta hơn, Trương Thành tự nhiên đối với gã càng ngày càng tín nhiệm. Chờ thời cơ chín mùi, Trương Hiểu Vĩ liền sẽ muốn Trương Thành phân quyền trong tay Trương Duy Vĩ  qua cho gã.

Trương Duy Vĩ làm việc tốt, ở công ty lại có uy vọng, nhưng cũng chỉ là một tên tổng giám đốc, quyền hành chính vẫn là ở trong tay Trương Thành. Trương Thành nói một câu, Trương Duy Vĩ không thể không đem quyền hạn trong tay giao ra.

Trên tay có quyền lực, việc Trương Hiểu Vĩ có thể làm cũng rất nhiều. Chờ đến lúc Trương Duy Vĩ phát hiện không thích hợp rồi đi tìm Trương Thành lý luận thì đã sớm đã không còn kịp rồi. Tập đoàn Thành Tín đã chịu mấy công ty đối thủ liên hợp ngắm bắn, Trương Duy Vĩ căn bản không đoán ra được có phải Trương Hiểu Vĩ làm hay không. Lúc sau loạn trong giặc ngoài, tập đoàn Thành Tín có thể nói là bị người nội ứng ngoại hợp khiến cho suy sụp.

Những việc này Giả Dật cũng không triệt tiêu, cũng không có khả năng đoán được. Hắn đã từng thử đi tìm nhược điểm của Trương Duy Vĩ, kết quả làm hắn càng thêm hoài nghi liệu có phải Nhạc Nhạc số 2 cung cấp tư liệu bị lầm hay không.

Tuy nhiên gần đây Giả Dật lại có phiền não mới. Bởi vì hắn phát hiện từ khi tiệc rượu sinh nhật của Trương Thành qua đi, Trương Duy Vĩ hình như càng thêm quan tâm hắn hơn so với trước kia. Điều này làm cho Giả Dật cảm thấy ấm lòng, đồng thời lại có chút không biết làm sao. Lúc này hắn còn không biết có một từ ngữ gọi là "tha thiết".

Trương Duy Vĩ vốn dĩ cũng không biết tâm ý của mình. Y từ nhỏ đã là đứa trẻ trưởng thành sớm, nhưng ở phương diện tình cảm có vẻ đặc biệt đạm mạc. Thậm chí khi y biết Trương Thành đã sớm ngoại tình, con riêng kém y không đến vài tuổi, Trương Duy Vĩ cũng không có cảm giác đặc biệt gì, chỉ là cảm thấy đáng tiếc cho mẹ mình mà thôi.

Lần đầu tiên nhìn thấy Giả Dật là ở giải thi đấu "Người máy chế tạo", đa số người dự thi đều có đội ngũ cố định của mình, chỉ có Giả Dật lẻ loi một người, tác phẩm dự thi cứ tùy ý ném trên bàn, hắn ở một bên chống đầu, tựa hồ còn lầm bầm lầu bầu gì đó.

Hành xử khác người như vậy, hoặc là nói một người thoạt nhìn không hòa đồng như vậy, thực dễ dàng khiến cho Trương Duy Vĩ chú ý.

Trương Duy Vĩ kỳ thật đối với trí năng hay khoa học kỹ thuật cũng không phải hiểu biết rõ, rất nhiều người dự thi ở lúc giải thích sản phẩm y cũng không thể hoàn toàn lý giải, y chỉ biết Giả Dật cuối cùng được giải thưởng, tuy rằng cùng lắm là giải thưởng an ủi mà thôi.

Trương Duy Vĩ vốn dĩ chính là tới hiện trường thi đấu khai quật nhân tài. Vì vậy chờ thi đấu kết thúc, y liền chủ động chạy đi tìm Giả Dật.

Giả Dật dáng người không cao lắm, mặt cũng còn chút non nớt. Lần đầu gặp mặt Trương Duy Vĩ còn cho rằng hắn là sinh viên, từng nói muốn mời hắn sau khi tốt nghiệp thì đến tập đoàn Thành Tín thực tập, y sẽ giữ một ví trí nhân viên nghiên cứu phát minh cho hắn. Kết quả Giả Dật lại nói cho Trương Duy Vĩ là hắn đã nạp sơ yếu lý lịch xin vào làm trợ lý tổng giám đốc, cũng chính là trợ lý Trương Duy Vĩ.

Nhân tài giống như Giả Dật, nếu để hắn đến phòng nghiên cứu phát minh chắc chắn càng có thể thể hiện ra giá trị của hắn. Nhưng mà cuối cùng Trương Duy Vĩ ma xui quỷ khiến vẫn để Giả Dật làm trợ lý, còn tự mình gọi điện thoại đến bộ nhân sự đánh tiếng chuyện này.

Trương Duy Vĩ vốn dĩ cho rằng mình đối với Giả Dật giống như là tiền bối bình thường dìu dắt hậu bối, hoặc có thể là lãnh đạo yêu cầu cấp dưới, thưởng thức năng lực hoặc con người hắn. Ngay từ đầu Trương Duy Vĩ còn có thể lừa mình dối người mà biện giải cho bản thân, cố ý để Giả Dật làm  trợ lý của mình là vì không cho Trương Hiểu Vĩ cơ hội lên mặt.

Nhưng chính là Trương Hiểu Vĩ làm y hiểu rõ, y đối với Giả Dật cũng không đơn giản như mình tưởng tượng. Có lẽ còn chưa tới trình độ thích, nhưng hảo cảm khẳng định là có.

Hôm nay Giả Dật cầm văn kiện đi tìm Trương Duy Vĩ ký tên, kết quả mới vừa gõ cửa đi vào, Trương Duy Vĩ vừa nhấc đầu nhìn thấy Giả Dật, không chờ hắn mở miệng liền vẫy tay kêu hắn qua đi, còn từ trong tầm tay cầm cái túi đưa cho hắn.

"Mở ra nhìn xem." Trương Duy Vĩ thấy Giả Dật cầm túi nửa ngày không nhúc nhích, nhịn không được liền ra tiếng nhắc nhở.

Giả Dật dường như trên mặt tràn ngập dấu chấm hỏi, đợi Trương Duy Vĩ nhắc nhở mới mở túi ra, từ bên trong lấy ra một bộ lễ phục cho nam.

"Mặc vào thử xem, nếu không hợp có thể cầm đi đổi." Trương Duy Vĩ ngữ khí vô cùng tùy ý, trong tay còn cầm văn kiện Giả Dật mở ra xem. Nhìn dáng vẻ chỉ là bớt chút thời giờ nói chuyện cùng Giả Dật mà thôi.

"Trương tổng, cái này, hình như không thích hợp cho lắm!" Giả Dật trong lòng cảm thấy nói không nên lời. Trương Duy Vĩ mua lễ phục cho hắn, vừa nhìn đã biết không phải hàng rẻ tiền. Giả Dật tuy rằng đối mấy thứ này không phải quá hiểu biết nhưng mắt nhìn hàng vẫn phải có.

Lúc trước Trương Duy Vĩ mua cho Giả Dật lễ phục kia là vì thời gian tương đối gấp, hắn về nhà tìm bộ lễ phục nghiêm túc chút cũng không có, Trương Duy Vĩ cũng là lâm thời mua một bộ liền mang Giả Dật đi tiệc rượu. Nhưng tình huống bây giờ lại bất đồng.

"Không thích hợp?" Trương Duy Vĩ hiển nhiên là hiểu lầm ý tứ Giả Dật, "Vậy đợi chút nữa tan ca tôi mang cậu đi đổi."

"Tôi muốn nói là bộ quần áo này thoạt nhìn không phải loại rẻ tiền, nếu nhận lấy thì không thích hợp lắm."

Giả Dật vẫn luôn biết Trương Duy Vĩ đối với mình không tồi, trong lòng cũng đã phát thẻ người tốt cho y không biết bao nhiêu lần. Tỷ như mới vừa tiến công ty, lúc ấy Giả Dật xin ở ký túc xá của nhân viên. Nguyên bản hắn cho rằng đây đều là phúc lợi công ty, là đãi ngộ của nhân viên ở tập đoàn Thành Tín vô cùng tốt. Sau mới biết được là do Trương Duy Vĩ đặc biệt phê chuẩn cho hắn, người khác phải làm ở công ty từ một năm trở lên mới có thể xin.

Một bộ lễ phục, hiện tại đối Giả Dật mà nói có lẽ rất quý, nhưng đối với Trương Duy Vĩ mà nói, chút tiền ấy không đáng kể chút nào. Dù vậy đi nữa, đó cũng không phải lý do Giả Dật tùy tiện nhận mấy thứ quý giá của Trương Duy Vĩ như vậy.

Trương Duy Vĩ nghe vậy buông văn kiện trong tay xuống, nhìn Giả Dật nghiêm túc nói: "Cậu đừng hiểu lầm, sau tiệc rượu tôi đã suy nghĩ cẩn thận, lời Trương Hiểu Vĩ nói ngày đó tuy rằng không xuôi tai, nhưng vẫn có chút đạo lý. Cậu về sau sẽ thường xuyên đi theo tôi đi ra ngoài xã giao, mặc đồ có thể diện một chút, cũng là vì không làm mất mặt công ty."

Trương Duy Vĩ biểu hiện thản nhiên như vậy, Giả Dật lập tức liền cảm thấy do mình suy nghĩ nhiều, gật gật đầu, liền cầm quần áo đi phòng nghỉ mặc thử.

Tuy nhiên, Trương Duy Vĩ thật sự bình tĩnh như y biểu hiện ra ngoài sao?

Đừng có kể chuyện cười!

Y khẩn trương muốn chết luôn á! 

Nhưng Trương Duy Vĩ biết y tuyệt đối không thể làm Giả Dật nhìn thấu, ít nhất bây giờ còn chưa được, nhìn phản ứng vừa nãy của Giả Dật là biết.

Chuyện thích đồng tính, không phải tất cả mọi người có thể thản nhiên tiếp nhận giống Trương Duy Vĩ như vậy. Chính bởi vì rõ ràng chuyện này, Trương Duy Vĩ hôm nay mới có thể đưa bộ lễ phục cho Giả Dật, một mặt xác thật là do Trương Hiểu Vĩ, mặt khác thuận tiện thử Giả Dật một chút. Hiện tại xem ra y không tùy tiện thổ lộ với Giả Dật là đúng.

Tuy nhiên, Trương Duy Vĩ cũng sẽ không từ bỏ đơn giản như vậy, Giả Dật nhất thời không tiếp thu được không sao cả, chỉ cần người còn ở dưới mí mắt y, y có rất nhiều thời gian nước ấm nấu ếch xanh.

Tác giả có lời muốn nói: Tiến triển có phải hơi chậm hay không nhở?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro