Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hủ Nương

Trương Hiểu Vĩ nổi bật đi từ công ty ra, cả người đều trở nên khí phách hăng hái hẳn lên. Nếu nói thất bại lúc trước làm gã ít nhiều còn có chút do dự, thành công gần đây lập tức khiến cho tâm tình gã lâng lâng.

Thời điểm gã nhìn thấy Trương Duy Vĩ, cằm hận không thể gác đến trần nhà mà đi.

Đối với chuyện này, Trương Duy Vĩ chỉ tổng kết một câu: "Bò càng cao, ngã càng thảm."

Giả Dật đối này chuyện này âm thầm biểu thị tán đồng. Trương Duy Vĩ đã tra được quân sư sau màn của Trương Hiểu Vĩ cư nhiên là ông tổng công ty đối diện Hàn Sử Tuấn. Sau khi Giả Dật biết liền tỏ vẻ vô cùng khó hiểu, đầu năm nay mấy ông tổng đều nhàn như vậy hả?

Tuy nhiên nếu Hàn Sử Tuấn có thể dụ dỗ Trương Hiểu Vĩ, Trương Duy Vĩ cũng có thể dụ dỗ được người bên cạnh anh ta, hiện tại chỉ chờ bọn họ chui đầu vô lưới.

Trương Duy Vĩ đã sớm bố trí hết thảy, Giả Dật cảm thấy y căn bản là không cần hắn trợ giúp. Hơn nữa chính hắn xác thật cũng không thể giúp cái gì, bắt hắn mân mê sản phẩm hay viết lách báo cáo còn được. Loại lục đục với nhau chơi trò chơi thương chiến thế này hắn thiệt tình chơi không nổi.

Kỳ thật phương án đồ gia dụng trí năng chính là do Giả Dật nói ra. Đương nhiên, hắn khi đó thuần túy là vì làm Trương Duy Vĩ từ bỏ nghiên cứu nghiên cứu trí tuệ nhân tạo. Nguyên bản Giả Dật còn lo lắng cho rằng loại cách làm này có phải cũng coi như là đánh vỡ cân bằng thé giới hay không. Kết quả Nhạc Nhạc số 2 cái gì cũng chưa nói, Giả Dật cũng sẽ không ngu đến mức đi dò hỏi tới cùng.

Chuyện kế tiếp cùng với Trương Duy Vĩ đoán trước phát triển giống nhau., Trương Hiểu Vĩ rất nhanh liền nói với Trương Thành ý muốn tham gia hạng mục mới.

Hạng mục mới này chính là do Trương Duy Vĩ ở buổi họp hội đồng quản trị giữa năm phổ biến, là loại kế hoạch về sản phẩm trí năng. Đây là hạng mục quan trọng nhất của tập đoàn Thành Tín năm nay, vốn dĩ Trương Duy Vĩ muốn để Giả Dật tới phụ trách. Tuy nhiên nếu Trương Hiểu Vĩ yêu cầu, vì để khiến gã cũng tên quân sư tự cho là thông minh kia gieo gió gặt bão, Trương Duy Vĩ chỉ có thể làm bộ không lay chuyển được Trương Thành, không tình nguyện mà đem vị trí người phụ trách hạng mục cho Trương Hiểu Vĩ.

Trương Thành nguyên bản còn ôm một tia hy vọng, cảm thấy Trương Hiểu Vĩ cùng lắm thì chính là có chút tham lam mà thôi, hẳn là sẽ không liên hợp người ngoài tới hố ba ruột của mình. Sự thật chứng minh phương diện nhìn người của ông ta thật sự không bằng con trai lớn. Trương Hiểu Vĩ bắt được hạng mục liền nghiên cứu tư liệu kỹ càng tỉ mỉ, giống như Trương Duy Vĩ đoán trước, bắt đầu hành động.

Trương Thành không muốn cũng phải thừa nhận Trương Duy Vĩ nói đúng. Nghiên cứu phát minh gần đây đã tới giai đoạn cuối cùng rồi, không lâu nữa sẽ phải đầu tư. Cho nên Trương Hiểu Vĩ, à không, phải nói người sau lưng gã, Hàn Sử Tuấn khó tránh khỏi trở nên có chút nóng nảy.

Trương Hiểu Vĩ bị thúc giục liên tục, cảm xúc tự nhiên sẽ chịu ảnh hưởng, gã đối với Trương Thành rõ ràng cũng không có kiên nhẫn như trước. Hơn nữa Trương Thành cũng đã cảnh giác với Trương Hiểu Vĩ, trong mắt Trương Hiểu Vĩ thì ông ta đã không còn dễ lừa nữa rồi. Mấy nhân tố chồng lên nhau như vậy, quả thực chính là tuần hoàn ác tính.

Trương Duy Vĩ cùng Trương Thành còn chưa tính, nhưng gần đây Trương Hiểu Vĩ rõ ràng phát hiện những người khác trong công ty cũng không nhiệt tình với gã như trước. Điều này khiến Trương Hiểu Vĩ càng thêm nóng nảy. Gã thề nhất định phải đoạt được tập đoàn Thành Tín, sau đó đem mấy người khinh thường gã cút ra khỏi công ty! 

Trương Hiểu Vĩ mơ hồ cảm giác được Trương Thành con đường kia là đi không thông, Trương Duy Vĩ bên kia càng thêm không cần phải nói, tuy rằng trên danh nghĩa là hạng mục người phụ trách, nhưng là Trương Hiểu Vĩ trên tay chỉ có thị trường số liệu linh tinh báo cáo, căn bản tiếp xúc không đến hạng mục khai phá tương quan tư liệu.

Không có biện pháp lấy được tư liệu bên trong, Hàn sử tuấn bên kia lại giục giã liên tục đến mức khẩn trương. Bởi vì ngại động tác của gã chậm chạp, gần đây Hàn Sử Tuấn cũng không hề giúp gã chút nào cả. Đây cũng là nguyên nhân cơ bản việc Trương Hiểu Vĩ bị giảm uy tín trong công ty. Bình thường thì nhân viên cũng không phải kẻ ngốc, ai có năng lực hay không thì trong thời gian dài làm việc sẽ tự nhiên rõ ràng. Lúc trước Trương Hiểu Vĩ xông ra biểu hiện, chỉ có thể nói là do vận khí tốt mà thôi.

Hưởng thụ qua cảm giác được mọi người chú mục, Trương Hiểu Vĩ càng chịu không nổi bị người ta làm lơ. Nghĩ đến hoàn cảnh sau này được Hàn Sử Tuấn vẽ ra tốt đẹp ra sao, Trương Hiểu Vĩ cầm tấm card thân phận đi phòng nghiên cứu.

Sản phẩm chủ yếu hiện tại của tập đoàn Thành Tín chính là sản phẩm về khoa học kỹ thuật, phòng nghiên cứu của công ty đương nhiên là thoạt nhìn như công nghệ cao. Vào cửa không chỉ phải cần card ID thân phận, còn phải nghiệm chứng dấu vân tay. Cửa pha lê cũng đều là cửa pha lê chống đạn đặc chế, muốn mạnh mẽ đột phá vào thì trừ phi đem cạy đống pha lê kia ra rồi nói.

Trương Hiểu Vĩ còn nghĩ sau khi tiếp nhận tập đoàn Thành Tín sẽ có thể diễu võ dương oai ở trước mặt Trương Duy Vĩ, sau đó đem cổ phần bán đi. Bước diễu võ dương oai này tuyệt đối không thể thiếu, cho nên gã tự nhiên không có khả năng đi trộm tư liệu lúc nửa đêm. Phải biết rằng quét dấu vân tay và card ID đều có lịch sử, mà gã thì không có quyền hạn xóa bỏ lịch sử quét.

Ngược lại, vào thời gian đi làm sẽ không khiến người khác chú ý. Gã là người phụ trách hạng mục này, đi xem tiến trình nghiên cứu hạng mục là rất bình thường. Nếu có xảy ra chuyện gì thì tùy tiện kẻ chết thay là được, dù sao về sau toàn bộ tập đoàn Thành Tín đều sẽ do gã định đoạt.

Trương Hiểu Vĩ không hiểu nghiên cứu phát minh, tuy nhiên bản lĩnh làm bộ làm tịch thì vẫn phải có. Hơn nữa nói thế nào gã cũng coi như là người phụ trách hạng mục, người trong phòng thí nghiệm người cũng tương đối khách khí với gã.

Tuy nhiên không chờ Trương Hiểu Vĩ hưởng thụ cảm giác cấp trên như vậy đủ hai phút, Giả Dật đã tới.

Kỳ thật Giả Dật không phải cố ý tới phá đám Trương Hiểu Vĩ mà là do hạng mục này nguyên bản chính là Giả Dật nói ra. Trong quá trình thực hiện hạng mục rất nhiều lần gặp phải khó khăn, cũng do có Giả Dật đứng ra giải quyết. Tuy nói Trương Duy Vĩ đã bố trí hết thảy, cũng tin tưởng những cấp dưới này, nhưng vì phòng ngừa mấy thứ vốn dĩ yên lành bị Trương Hiểu Vĩ làm cho không yên lành nổi nữa, Giả Dật vẫn sẽ thường thường tới phòng nghiên cứu xem một chút.

So với Trương Hiểu Vĩ, người trong phòng nghiên cứu đối với Giả Dật chính là vô cùng nhiệt tình. Vốn dĩ mọi người đang cúi đầu làm việc, vừa nghe nói Giả Dật tới thì đều sôi nổi ngẩng đầu chào hỏi hắn. Người phụ trách kỳ thật cũng muốn nhân cơ hội cùng Giả Dật tham thảo một chút về việc mở rộng nghiên cứu, Đáng tiếc Trương Hiểu Vĩ đang ở chỗ này, đối phương cũng chỉ có thể tiếc nuối mà để cho người khác tới tiếp đãi Giả Dật.

Nói về người chuyên nghiệp về mảng khai phá trình tự, số lượng đàn ông đương nhiên sẽ chiếm đa số. Tập đoàn Thành Tín lớn như vậy, toàn bộ phòng nghiên cứu chỉ có mỗi một cô gái, là một thiếu nữ thanh xuân mới tốt nghiệp trường học không lâu. Vì thế cả phòng thì nghiệp cũng tương đối chiếu cố đóa hoa duy nhất này, nhiệm vụ tiếp đãi cũng nhường cho cô.

Cô gái hiển nhiên là vui vẻ, cô chạy chậm từ bên trong ra, nhảy nhót chạy đến bên người Giả Dật , "Giả đặc trợ anh tới rồi!" Thanh âm ngọt ngào làm mấy đồng sự quen thuộc với cô không nhịn nổi phải rùng mình một cái.

Là người thì đều có thể nhìn ra cô gái này đối Giả Dật khẳng định có hảo cảm. Đáng tiếc Giả Dật vốn dĩ tuổi nhỏ, hơn nữa vì nguyên nhân gia đình mà trước nay chưa hề nghĩ tới phương diện này, cho nên hắn thực sự không nhận ra gì cả.

"Tiểu Triệu, Lưu chủ nhiệm vừa nói giai đoạn vận hành có chút vấn đề, sao lại thế này?" Giả Dật quả nhiên hoàn toàn không bị giọng nói ngọt ngấy ảnh hưởng , từ trên xuống dưới đều là bộ dáng việc công xử theo phép công.

Cô gái họ Triệu, mọi người đều kêu cô là tiểu Triệu. Người phụ trách họ Lưu, bởi vì tuổi khá lớn mà khó tránh khỏi có chút dong dài, làm người lại khá nhiệt tâm, đồng sự đều kêu ông là Lưu chủ nhiệm mà không phải Lưu giám đốc.

Không được Giả Dật đáp lại, tiểu Triệu khó tránh khỏi có chút mất mát, tuy rằng đa số thời gian cô đều ở phòng nghiên cứu, nhưng công ty có bao nhiêu cô gái trẻ tuổi nhìn chằm chằm Giả Dật thì trong lòng cô đều biết. Khó có được một nam thanh niên có điều kiện về các phương diện  đều không tồi, hơn nữa vẫn là người có tiềm lực, đáng tiếc lại không có ý gì với cô.

"Anh cùng em tới xem một chút đi." Tiểu Triệu mạnh mẽ đánh tinh thần, không thể bởi vì thất tình lại làm loạn công việc.

Trương Hiểu Vĩ trước nay chưa đến phòng nghiên cứu lần nào. Gã vẫn luôn cho rằng bộ môn nghiên cứu phát minh và bộ môn bình thường có bố cục giống nhau, cùng lắm thì là dùng thêm mấy cái tủ sắt chống trộm ngoài cửa. Kết quả vừa tiến vào đã thấy được phòng thí nghiệm khoa học như trên các phim truyền hình. Đừng nói hiện tại đang là thời gian làm việc, phòng nghiên cứu tất cả đều là người. Cứ cho là một người cũng không có, Trương Hiểu Vĩ cũng không biết tư liệu nghiên cứu được bảo tồn ở đâu.

Tuy nhiên, hiện tại gã cũng không có suy nghĩ ăn trộm tư liệu. Một người phụ trách hạng mục như gã tới nơi này đã không ai chào hỏi thì thôi. Vốn dĩ Trương Hiểu Vĩ còn an ủi chính mình rằng mấy người làm nghiên cứu đều không hiểu đạo lý đối nhân xử thế lắm, gã cũng khinh thường giao tiếp cùng những người này. 

Kết quả Giả Dật vừa vào cửa, tất cả mọi người cướp lời nhau chào hỏi tên kia! Gã tin rằng nếu không phải do chức vụ của gã chình ình ra đó, tên giám đốc họ Lưu kia càng vui vẻ đi tiếp đãi Giả Dật. Nhìn ánh mắt ông ta vẫn luôn dõi theo Giả Dật vào trong phòng mới lưu luyến thu hồi là biết!

Lại nhìn đến cô gái tiểu Triệu kia thái độ ân cần đối với Giả Dật, Trương Hiểu Vĩ trực tiếp giận đến nghiến răng! Gã thật sự không rõ loại diện mạo ẻo lả như Giả Dật thế này rốt cục đẹp chỗ nào?Đây cũng không phải lần đầu gã phát hiện có người yêu thích Giả Dật. 

Bởi vì chỉ số thông minh của Trương Hiểu Vĩ hàng năm không online, vẫn không thể bắt được tư liệu. Trương Duy Vĩ không thể không tự mình bán cho gã chút sơ hở, cho gã chút tư liệu để giao cho Hàn sử tuấn.

Giả Dật thật sự nghĩ không ra, với chỉ số thông minh mà Trương Hiểu Vĩ biểu hiện ra ngoài mấy ngày nay, thấy thế nào đều không phải là đối thủ của Trương Duy Vĩ.

Mỗi khi như vậy, Giả Dật mới có thể nhớ tới Nhạc Nhạc số 2, nhớ tới nó không đáng tin cậy ra sao, hơn nữa đã biến mất thật lâu, lâu đến mức Giả Dật cũng suýt quên mất hắn là tới thế giới này để hoàn thành nhiệm vụ mà không phải bắt đầu sinh sống tại đây.

Nghĩ đến đây Giả Dật lại nhịn không được có chút mất mát. Từ khi đi vào thế giới này, cuộc sống của hắn bỗng nhiên thuận lợi vô cùng. Tuy rằng Giả Dật có chút tin tưởng với những lời Nhạc Nhạc số 2 nói, cũng một lần hắn hoài nghi thế giới này chỉ là do hắn phán đoán ra mà thôi, cũng không phải tồn tại chân thật. Nhưng hắn vẫn bình tĩnh sinh sống như không có chuyện gì.

Ở thế giới nguyên bản kia, cuộc sống sinh hoạt của Giả Dật xác thật rất giàu có. Làm người thừa kế công ty khoa học kỹ thuật lớn nhất Địa Tinh, Giả Dật hoàn toàn có thể đứng trên tên mấy người trong bảng top người giàu có ở Địa Tinh. Nhưng hắn cũng không cảm thấy hạnh phúc.

Cha mẹ vào lúc hắn mười sáu tuổi gặp nạn khi đi du lịch tinh tế. Từ đó đến này đã hơn một năm bạn bè thân thích bao gồm một ít thành phần cao tầng trong công ty, tất cả mọi người đều có ý đồ tranh đoạt quyền nuôi nấng Giả Dật. Nguyên nhân rất đơn giản, chỉ cần có quyền nuôi nấng, chẳng khác nào có được hết thảy của Giả gia.

Cuối cùng vẫn do chính phủ ra mặt, bởi vì Giả Dật đã đủ mười sáu tuổi, có thể trực tiếp nhảy vọt qua việc chọn người giám hộ. Căn cứ vào di chúc của cha mẹ Giả Dật, đem toàn bộ di sản khóa lại chuyển sang danh nghĩa Giả Dật, chờ Giả Dật đủ mười tám là có thể mở ra.

Kế tiếp chính là phiền toái vô tận. Vốn dĩ có một bộ phận nhóm thân thích có thể có quyền thừa kế không ngừng tố tụng Giả Dật, cho rằng Giả Dật tuổi còn nhỏ dễ lừa, liền giả bộ ngẫu nhiên gặp được hắn, làm bộ quan tâm.

Ngay từ đầu Giả Dật đã thật sự cho rằng những người đó là bạn bè của cha mẹ thật sự tới quan tâm hắn, sau mới phát hiện hết thảy đều là vì ích lợi.

Những ngày như vậy cứ thế trôi qua, cho dù có nhiều tiền đến đâu đi nữa cũng không thể vui vẻ trở lại, ít nhất Giả Dật là cho rằng là như vậy.

Mà ở trong thế giới này, Giả Dật là người hai bàn tay trắng. Tuy vậy, vẫn cứ có rất nhiều người quan tâm giúp đỡ hắn, quan trọng nhất chính là không có bất luận âm mưu gì. Việc này làm Giả Dật rất thỏa mãn, thậm chí có chút vui đến quên cả trời đất.

Cho nên, vứt bỏ đi việc làm nhiệm vụ hay không nhiệm vụ, chỉ cần ở đây có người đã từng trợ giúp hắn, quan tâm hắn, Giả Dật cũng không thể để Trương Hiểu Vĩ phá hư cân bằng thế giới này.

Tác giả có lời muốn nói: Hình như mỗi lần tui đều cho tiểu thụ một thân thế vô cùng vô cùng thê thảm _(:зゝ∠)_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro