Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn convert: Wikidich


Editor: Miêu Yêu


 "Quốc vương bệ hạ, chúng thần sai rồi, xin người tha thứ cho chúng thần." Hai kẻ lừa đảo đồng thời dập đầu trước Cố Thiển Vũ,  giọng nói vô cùng hoảng sợ.
Cố Thiển Vũ cười, "Được rồi, ta liền cho các ngươi một cơ hội sống, trong hai ngươi tìm một người mặc bộ quần áo này,  sau đó đi theo ta ra ngoài dạo phố, người kia hướng bá tánh giải thích bộ quần áo thần kỳ này."
Nói xong Cố Thiển Vũ quét mắt nhìn tất cả các vị đại thần, "Các ngươi cũng đi theo đi, nghe một chút bá tánh đánh giá bộ quần áo này như thế nào."
Các đại thần nhìn nhau, tự dưng cảm thấy lời nói của Cố Thiển Vũ dường như có ẩn ý.
Hai kẻ lừa đảo nghe Cố Thiển Vũ nói, trên mặt lộ ra biểu tình kinh hoảng, một người mở miệng: "Cầu quốc vương bệ hạ tha chúng thần một mạng......"
Không đợi bọn họ nói xong, Cố Thiển Vũ liền đánh gãy lời bọn họ : "Lại nói nhảm nhiều một câu, ta liền cho người lập tức đem các ngươi kéo ra ngoài chém đầu, ngay lập tức đi thay quần áo."
Lời nói của Cố Thiển Vũ làm hai kẻ lừa đảo cũng không dám nói chuyện nữa, bọn họ bị thị vệ kéo xuống thay đồ.Cố Thiển Vũ cho người chuẩn bị xe ngựa, chờ một kẻ lừa đảo đổi xong ' quần áo ' ra tới , tất cả đại thần đều vẻ mặt phức tạp.
Thừa dịp thời điểm người khác không chú ý, Joseph trộm xoa xoa đôi mắt, sau đó lại nhìn lướt qua kẻ lừa đảo kia, nhưng như cũ hắn thấy một tên nam nhân loã thể không mặc quần áo, điều này làm cho Joseph tâm như tro tàn.
Thượng đế ơi, chẳng lẽ hắn thật sự ngu không ai bằng như vậy sao?
Rất nhiều đại thần đều cùng Joseph chung ý tưởng, đại gia biểu tình đều phi thường phức tạp, lâu lâu lại liếc cái tên trên người không một mảnh vải một cái, hận không thể ở trên người hắn nhìn chằm chằm ra hai cái động.
Kẻ lừa đảo bị bắt mặc " Bộ quần áo đẹp nhất" cảm thấy được tầm mắt của mọi người, trên mặt hắn lộ ra một tia cảm xúc túng quẫn , nhưng sợ người khác hoài nghi hắn, hắn chỉ có thể ưỡn ngực, nỗ lực làm ra một bộ dáng kiêu ngạo.
Cố Thiển Vũ: (﹁﹁)
Chậc chậc, tố chất tâm lý tên này mạnh quá đi, không biết tí nữa tới trước mặt đám đông khoe chym, gia hỏa này còn có thể bình tĩnh như vậy hay không.
Cố Thiển Vũ cho người chuẩn bị hai chiếc xe ngựa, chính mình ngồi một chiếc, đưa này hai kẻ lừa đảo này đơn độc đi một chiếc, thuận tiện một tên khoe chym, một tên khác giải thích vì cái lông gì muốn khoe chym, các đại thần liền cho đi theo đằng sau xe ngựa đi.
Quốc vương vi hành tự nhiên sẽ khiến cho bá tánh tập trung quan sát, mới ban đầu tất cả mọi người đều là nhìn quốc vương, nhưng chờ thấy trong chiếc xe ngựa phía sau quốc vương có một nam nhân đang nude, tất cả mọi người đều tò mò nhìn chằm chằm người này .
Bị nhiều người nhìn chăm chú, kẻ lừa đảo đang "mát mẻ" có chút không nhịn được hỏng mất, nhưng tên còn lại nhắc nhở hắn bằng một ánh mắt , hắn chỉ có thể ưỡn ngực, làm ra vẻ "ta đang mặc bộ đồ đẹp nhất trên thế giới" .
"Đây là bộ quần áo đẹp nhất trên thế giới mà chúng ta may ra, bộ đồ này chỉ có người thông minh mới có thể thấy, người ngu không nhìn thấy được." Kẻ lừa đảo nói lớn, ánh mắt hắn lộ ra sự kiêu ngạo.
Tuy bên ngoài thoạt nhìn hắn vô cùng tự tin, nhưng trong lòng lại rất bồn chồn.
Nghe kẻ lừa đảo nói, dân chúng đều im ắng, chỉ mở to hai mắt nhìn tên kia đang trần như nhộng, kinh ngạc.
Thấy không ai vạch trần bọn họ, kẻ lừa đảo hơi chút có điểm tự tin, hắn nâng cằm tiếp tục lặp lại, "Đây là bộ quần áo đẹp nhất trên thế giới mà chúng ta may ra, bộ đồ này chỉ có người thông minh mới có thể thấy, người ngu không thể thấy được."
Hiểu được lời tên đó nói, bá tánh đều xoa xoa đôi mắt, sau đó tiếp tục hướng về phía thân thể kẻ lừa đảo nhìn , nhưng bọn họ như cũ cái gì cũng không thấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro