Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn convert: Wikidich

Editor: Miêu Yêu 

 Ngay lúc này, một tiểu hài tử dùng thanh âm ngây thơ nói, "Trên người chú kia cái gì cũng không có mặc nha."
Nghe thấy bé trai nói, các bá tánh cười vang.
Hai kẻ lừa đảo nghe tiếng bá tánh cười, một tên mặt đỏ tai hồng, một tên khác thẹn quá hoá giận rít gào, "Đây là một bộ quần áo thần kỳ, người nhìn không thấy đều ngu xuẩn."
"Nhưng chú đó đúng là không có mặc quần áo." Tiểu nam hài đơn thuần  nói, "Tất cả mọi người đều thấy hắn hay không mặc gì cả."
Các bá tánh cười càng thêm lớn tiếng.
Cố Thiển Vũ phất phất tay, lệnh thị vệ cho xe ngựa ngừng lại.
Thấy Cố Thiển Vũ đột nhiên ngừng lại, tất cả mọi người nhìn nàng, bao gồm phía sau xe ngựa mấy vị đại thần.
Cố Thiển Vũ lệnh cho thị vệ trưởng bên người, đem bé trai vừa rồi nói thật mang lại đây.
Thấy quốc vương bệ hạ cho người đem bé trai bắt đi, tất cả mọi người đều cau mày, giận mà không dám nói gì nhìn Cố Thiển Vũ.
"Buông ta ra, mẫu thân, phụ thân cứu ta." Bé trai bị sợ hãi, hắn khóc lóc hướng cha mẹ mình cầu cứu.
Cha mẹ  bé trai vội vàng đi lên, tính toán đem con đoạt về, nhưng lại bị thị vệ ngang ngược ngăn cản.
Chờ thị vệ xách theo cổ áo đứa trẻ đến trước mặt Cố Thiển Vũ , nàng duỗi tay đem bé trai bế lên xe ngựa.
"Không cần ngăn cha mẹ đứa trẻ, cho phép bọn họ lại đây đi." Cố Thiển Vũ ra lệnh cho thị vệ hoàng gia phía xa.
Nghe lời Cố Thiển Vũ nói, thị vệ thả cha mẹ đứa bé đi qua.
"Đừng khóc, ta sẽ không làm gì con, hoàn toàn tương phản ta còn muốn khen ngợi con, mời con tới yến hội hoàng cung tổ chức ." Cố Thiển Vũ ôn hòa nói với bé trai.
Bé trai ngẩn người nhìn Cố Thiển Vũ, bởi vì mới vừa khóc đôi mắt ướt long lanh, thoạt nhìn phi thường ngây ngốc đáng yêu.
"Quốc vương bệ hạ, ngài muốn mời con đi hoàng cung?" Bé trai kinh ngạc hỏi Cố Thiển Vũ.
"Đúng vậy, bởi vì con nói ra lời nói thật mà người khác không dám nói. Khoảng thời gian trước hai kẻ lừa đảo đến cung điện, bọn họ nói có thể dệt ra bộ quần áo đẹp nhất, nhưng bộ quần áo này chỉ có người thông minh mới có thể thấy."
Cố Thiển Vũ chỉ các vị đại thần: "Nhưng các vị đại thần tin là thật, bọn họ nịnh nọt ta, lại sợ ta nhìn ra bọn họ ngu xuẩn, cho nên bọn họ không dám nói mình nhìn không thấy bộ quần áo này."
Nghe Cố Thiển Vũ nói, các vị đại thần đều lộ ra vẻ xấu, bọn họ rũ đầu đến thở mạnh cũng không dám.
"Con tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng dũng cảm lại thành thật, cho nên ta chân thành đưa ra lời mời, hy vọng con cùng cha mẹ con tới cung điện của ta làm khách." Cố Thiển Vũ cười với bé trai.
Nói xong Cố Thiển Vũ liền nhìn lướt qua kia hai kẻ lừa đảo đang run bần bật, đôi mắt nàng mang theo một tia lạnh lẽo, "Mà hai kẻ lừa đảo này, ta sẽ trừng phạt bọn họ thật nặng, quốc gia của ta tuyệt đối không cho phép có loại người này, bao gồm tất cả đại thần, các ngươi cũng phải vì lời nói dối của chính mình trả giá."
Cố Thiển Vũ vừa nói xong, bá tánh liền hoan hô : "Quốc vương bệ hạ vạn tuế."
Cố Thiển Vũ vẫy vẫy tay, ý bảo mọi người an tĩnh lại.
Chờ bá tánh đình chỉ kêu gọi, Cố Thiển Vũ mỉm cười thông báo "Ngày mai buổi tối ta sẽ ở cung điện tổ chức yến hội, người có bất kỳ thân phận gì đều có thể tới tham gia yến hội, sau khi kết thúc yến hội, mỗi người đều được một đồng vàng."
"Quốc vương bệ hạ vạn tuế."  Tiếng hoan hô lần này còn so với phía trước ầm ĩ hơn nữa, mọi người nghe nói có thể đi cung điện tham gia yến hội, còn có thể có đồng vàng đều mười phần hưng phấn.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro