Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn covert : Wikidich

Editor : Miêu Yêu


"Không có việc gì, ta rất yên tâm với bản lĩnh của Hoàng Hậu, không có ngươi, nàng cũng nhất định có thể trở về." Cố Thiển Vũ mặt không cảm xúc nói.
"Chờ Hoàng Hậu trở lại, ta nhất định nói cho Hoàng Hậu ngươi khi dễ ta." Gương thần tức giận thở hổn hà hổn hển.
Cố Thiển Vũ mỉm cười: "Đáng tiếc ngươi không có cơ hội, chờ thời điểm Hoàng Hậu trở về, ngươi đã bị ta ném tới đầm lầy, mỗi ngày cùng đầm lầy nhảy múa."
Nghe Cố Thiển Vũ nói, gương thần nháy mắt liền héo, hắn tội nghiệp nói:

"Ta sai rồi, ta cũng không dám nữa, ngươi thả ta đi."
Cố Thiển Vũ cầm lấy dao gọt hoa quả, sau đó cúi người dùng mũi dao nhẹ nhàng xẹt qua mặt kính, cuối cùng mũi dao chỉ ở trên đôi mắt gương thần.
"Lần này tạm tha ngươi, lần sau ngươi còn dám cùng ta tranh luận, ta nhất định nói được làm được đem ngươi đập nát nhừ, không tin liền thử xem." Cố Thiển Vũ tươi cười ngọt ngào, âm thanh lại âm trầm:

"Nghe thấy chưa ?"
Gương thần hít hít cái mũi, như cô vợ nhỏ đáp :

"Ta đã biết, ta cũng không dám nữa."
"Còn có nếu về sau ngươi biết có người so với Hoàng Hậu xinh đẹp hơn, ngươi cũng phải nói với Hoàng Hậu, nàng mới là nữ nhân đẹp nhất thiên hạ." Cố Thiển Vũ dùng mũi dao chọc chọc mặt gương thần.
Gương thần đau đến mặt đều hơi hơi vặn vẹo, hắn bụm mặt mở miệng, "Ta chưa bao giờ nói dối."
Cố Thiển Vũ không nói chuyện, tiếp tục cầm dao chọc gương thần.
Gương thần nhìn mũi đao bén nhọn kia, đôi mắt hắn mang theo sợ hãi, "Được được được, ta nói dối, ta nói dối, ngươi đừng cắt, mặt ta sắp bị ngươi rạch nát, nát rồi ta sẽ hết đẹp trai ."
"......" Cố Thiển Vũ.
Thật là kiểu chủ nhân gì thì nuôi ra kiểu gương đó !
Cố Thiển Vũ lau mặt một phen, sau đó nói với gương thần: "Không có việc gì, liền tính bị rạch ngươi cũng là một mặt gương anh tuấn soái khí."
Gương thần nhìn thoáng qua Cố Thiển Vũ, sau đó cười giống như một con mèo vừa ăn trộm được cá : "Ngươi toàn nói bừa mà đúng sự thật thôi."
"......" Cố Thiển Vũ.
"Ngươi xem, lời nói dễ nghe ai đều muốn nghe, cho nên về sau thời điểm Hoàng Hậu hỏi ngươi trên thế giới ai xinh đẹp nhất , ngươi liền nói là Hoàng Hậu, như vậy Hoàng Hậu cao hứng nàng liền đối xử ôn hòa với ngươi, tâm tình nàng tốt, cuộc sống ngươi không phải sẽ tốt theo?" Cố Thiển Vũ nghiêng nghiêng lông mày.
Gương thần bĩu môi, nhỏ giọng nói một câu, "Ta mới không giống loại người dối trá như ngươi."
"Ngươi nói cái gì?" Cố Thiển Vũ hạ mắt nhìn gương thần.
Gương thần không dám nói tiếp nữa.
Đợi trong chốc lát, gương thần đột nhiên ở dưới chân Cố Thiển Vũ giãy giụa : "Hoàng Hậu lệnh ta mở cửa, nàng sắp về ."
"Hiện tại Hoàng Hậu ở nơi nào?" Cố Thiển Vũ nhíu mày hỏi.
"Ta mới không nói cho ngươi cái con người ngu xuẩn đê tiện lại dối trá này." Gương thần hừ một tiếng.
Cố Thiển Vũ lại hung hăng dẫm lần nữa, "Còn dám chửi, muốn nếm thử cảm giác bị lửa nướng?"
Gương thần héo, hắn thành thật mở miệng, "Ta đưa Hoàng Hậu truyền tới rừng rậm phù thuỷ, nơi đó là nhà Hoàng Hậu."
Cố Thiển Vũ chau mày, cho nên gương thần không chỉ là một cái gương không gì không biết, hắn còn là thông đạo truyền tống, có thể tùy ý đem người truyền tống đến thế giới phù thuỷ hoặc thế giới nhân loại ?
"Rừng rậm phù thuỷ có phải có rất nhiều phù thủy hay không?" Cố Thiển Vũ hỏi gương thần.
"Ngươi mau đem ta nâng dậy, Hoàng Hậu ở bên kia phát hỏa, lại không đem nàng truyền tống trở về, ta khẳng định sẽ bị Hoàng Hậu trách phạt." Gương thần nôn nóng nói.

Lần này Cố Thiển Vũ không lại hỏi gương thần cái gì, nàng đỡ gương thần lên, sau đó dùng tay áo lau khô dấu chân trên mặt kính.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro