Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nguồn convert: Wikidich

Editor: Miêu Yêu

Hoàng Hậu dùng ngón tay lau một chút đôi môi đỏ thắm của mình, nở nụ cười. Nàng nói với gương thần: "Ngươi không cảm thấy đem sở hữu tất cả người xinh đẹp trên thiên hạ biến thành xấu xí là một việc vô cùng thú vị sao?"
"......" Cố Thiển Vũ.
"......" Gương thần.
Thú vui đầy ác ý này chắc cũng không ai có ngoài Hoàng Hậu.
"Có vậy thì chúng ta cũng không thể giúp con người ngu xuẩn vô sỉ này, ngoài ra nữ nhân xinh đẹp nhất trên thế giới là Hoàng Hậu, cho nên ngài căn bản không cần để ý người khác xinh đẹp hay không ": Gương thần mở miệng.
"Kêu ngươi mở cửa liền mở cửa, lắm lời như vậy làm gì?" Cố Thiển Vũ trừng mắt nhìn gương thần, nếu không phải không thể chống lại Hoàng Hậu, Cố Thiển Vũ thật muốn đem cái gương chết tiệt này đập.
"Không mở đó ! Gương thần khoe khoang nhìn Cố Thiển Vũ:

"Ta cùng Hoàng Hậu sẽ không giúp ngươi, ngươi liền giết chết suy nghĩ này đi , ta liền không mở ......"

Ngay khi gương thần ồn ào, Hoàng Hậu lạnh lùng nhìn lướt qua nó, "Đừng vô nghĩa, đem cửa mở ra."
Nghe Hoàng Hậu nói, gương thần ủy khuất xoa xoa mặt, ngoan ngoãn niệm một câu thần chú.
Chờ gương thần niệm xong, mặt kính xuất hiện một vòng gợn sóng, sau đó gợn sóng càng lúc càng lớn, phảng phất như một cái động tối có thể hấp thụ hết thảy.
Sau khi thấy sóng gợn Hoàng Hậu đứng lên, đi vào trong gương thần, trong chốc lát nàng liền biến mất không thấy, gương thần cũng khôi phục bình thường.
Chờ Hoàng Hậu đi rồi, gương thần lại bắt đầu nhe răng trợn mắt bắt đầu khiêu khích Cố Thiển Vũ "Con người ngu xuẩn vô sỉ , ta nhất định sẽ thuyết phục Hoàng Hậu, tuyệt đối không để Hoàng Hậu giúp ngươi."
Gương thần vừa dứt lời, Cố Thiển Vũ liền đi qua, sau đó một chân đá tới trên mặt gương, theo lực đạo của Cố Thiển Vũ gương thần run run.
"Ngươi dám đánh bố !" Gương thần khiếp sợ nhìn Cố Thiển Vũ.
Cố Thiển Vũ cười lạnh một tiếng, sau đó đá gương thần lật ngửa, nàng dùng chân dẫm lên mặt kính.
Thấy hành động này của Cố Thiển Vũ, người mặc áo đen bên trong gương thần biểu tình vặn vẹo, "Ngươi thật sự dám đánh bố, bố chính là chiếc gương Hoàng Hậu sủng ái nhất."
"Ta còn là chồng Hoàng Hậu đây, ngươi chỉ là một cái gương quèn thật ghê gớm? Nếu lại cùng ta khoe khoang, ta liền cho người đem ngươi phóng vào lửa nướng, nướng xong lại từ tòa tháp cao nhất ném xuống, chờ ngươi rớt nát nhừ, đem mảnh nhỏ của ngươi ném tới đầm lầy, khiến ngươi cả đời cùng đầm lầy làm bạn."
Cố Thiển Vũ từ trên cao nhìn xuống, nàng nhếch mày uy hiếp gương thần.
Nghe Cố Thiển Vũ nói, gương thần tức đến mặt run : "Con người ngu xuẩn vô sỉ kia, ngươi dám, tin hay không bố nguyền rủa ngươi."
"Còn dám cùng ta kêu gào?" Cố Thiển Vũ lại hung hăng dẫm một cái.
"Ngươi, ngươi, ngươi!" Gương thần tức đến một câu cũng không nói ra được.
Cố Thiển Vũ một bên dẫm mặt kính, một bên nhàn nhạt mở miệng:

 "Người đâu ?"

Một thị vệ đến, hắn khom người hỏi Cố Thiển Vũ:

 "Hoàng đế bệ hạ, ngài có gì phân phó ?"

"Cho ta đốt một đống lửa, sau đó đem cái gương quèn này ném vào lửa nướng." Cố Thiển Vũ không lạnh không nhạt nói
"Ngươi dám." Gương thần.
"Thất thần làm gì, còn không mau đi." Cố Thiển Vũ nói với thị vệ, nàng căn bản bơ đi gương thần.
"Vâng." Thị vệ cung kính cúi người.
Chờ thị vệ đi rồi, gương thần mới lộ ra biểu tình khủng hoảng, "Ta chính là gương của Hoàng Hậu, ngươi nếu đem ta thiêu, Hoàng Hậu sẽ không về được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro