Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn convert : Wikidich

Editor: Miêu Yêu


Nghe Gương thần nói, Cố Thiển Vũ lặng lẽ mỉm cười, đáng tiếc ngươi cũng không hiểu tâm lý phụ nữ.
Quả nhiên Gương thần vừa dứt lời, Hoàng Hậu liền đảo chổi chụp bay Gương thần.
Gương thần kêu như tiếng sói tru, Cố Thiển Vũ bảo trì nụ cười kiêu ngạo.
"Hoàng Hậu, lời ta nói đều là thật, nhân loại ngu xuẩn lại thô bỉ toàn nói dối." Gương thần kêu khóc: "Thật sự! Hoàng Hậu ngài nhất định phải tin tưởng ta......"
Không đợi Gương thần nói xong, Hoàng Hậu lại huy đảo chổi, sau đó Gương thần bắt đầu không thể khống chế hướng vách tường đập.
Nghe âm thanh 'rầm rầm', Cố Thiển Vũ đều thay Gương thần đau, bất quá cái Gương thần miệng thối này xứng đáng, chính mình tìm ngược.
Đập thêm vài cái, Gương thần hoàn toàn bị đánh hôn mê, Cố Thiển Vũ cũng không nghe tiếng sói tru của hắn.
Thấy Gương thần ngất đi rồi, Cố Thiển Vũ mới giả dạng người tốt nói, "Đừng cùng cái gương không có thẩm mỹ này tức giận, vì hắn ảnh hưởng đến thân thể không đáng giá, ai đều biết Hoàng Hậu là nữ nhân đẹp nhất thiên hạ, đây là điều không thể nghi ngờ, nàng không cần một cái gương khẳng định nàng đẹp, bởi vì nàng đẹp là sự thật hiển nhiên."
Hoàng Hậu giơ giơ lên cằm, sau đó không nhanh không chậm mở miệng, "Tính ngươi có điểm ánh mắt, nhưng mà ngươi tới tìm ta hẳn không phải để khen ta đi."
Vẻ mặt Cố Thiển Vũ kinh ngạc, "Thượng đế ơi, ngài không chỉ ban cho Hoàng Hậu một khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, cư nhiên còn có trí tuệ trác tuyệt, người xinh đẹp lại thông minh như Hoàng Hậu, Gương thần vì cái gì sẽ nói Bạch Tuyết xinh đẹp, hắn thật sự mù mắt nha."
Hoàng Hậu thu hồi cây chổi, sau đó ngồi xuống trước bàn trang điểm, nàng lười biếng nói: "Ngươi thành thật như vậy, ta có thể đáp ứng ngươi một yêu cầu, nói đi."
"Kỳ thật cũng không có gì, ta có một đứa con trai trúng nguyền rủa của phù thủy biến thành ếch, cho nên ta muốn hỏi một chút, nàng có thể giải trừ nguyền rủa này hay không?" Cố Thiển Vũ hỏi Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu hơi hơi nhướng mày, nàng mở miệng: "Nguyền rủa có rất nhiều, ta yêu cầu nhìn thấy con ếch kia mới có thể, bất quá ta không thích thấy loại đồ vật xấu xí này, cho nên ngươi đổi một cái yêu cầu đi."
"Gương thần lớn lên cũng không xinh đẹp, hơn nữa ánh mắt còn không tốt, Hoàng Hậu nàng đều có thể nhẫn được, đừng nói chi một con ếch, hơn nữa con ếch là con trai ta, hắn thật ra rất anh tuấn."
Cố Thiển Vũ nhìn Hoàng Hậu, sau đó mở miệng: "Hoàng Hậu, ta không biết nàng có nghe qua câu này chưa, giá trị sắc đẹp càng cao trách nhiệm càng lớn, ý tứ chính là người càng đẹp, càng đeo trên lưng gánh nặng nhiều, nàng cần phải dựa vào vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành của mình để cứu vớt nhân dân."
Hoàng Hậu theo thói quen cầm lược, nàng không nhanh không chậm dùng lược gõ bàn trang điểm, "Chính là ếch quá xấu."
"Trên thế giới này trừ bỏ Hoàng Hậu còn có cái gì khác xinh đẹp sao?" Cố Thiển Vũ kinh ngạc hỏi lại.
Cố Thiển Vũ thành công lấy lòng Hoàng Hậu, nàng hơi nhướng mày, "Được đi, ta có thể giúp ngươi nhìn xem con ếch kia, ngươi mang nó lại đây."
"Sự việc có điểm hơi phức tạp." Cố Thiển Vũ thở dài một hơi:

"Phù thuỷ kia phỏng chừng cùng công chúa nhỏ nước láng giềng là bằng hữu, phương pháp cởi bỏ nguyền rủa lại là khiến con trai ta và công chúa nhỏ tương thân tương ái."
Cố Thiển Vũ cảm thấy phù thủy nguyền rủa tam hoàng tử rất có khả năng cùng tiểu công chúa có quan hệ không thể cho ai biết , bằng không phù thuỷ có vẻ rảnh mông một vừa hai phải chỉ định công chúa nhỏ mới có thể cởi bỏ nguyền rủa trên người hoàng tử ếch.
Hơn nữa hạ xong nguyền rủa còn nói cho hoàng tử ếch biện pháp cởi bỏ chú ngữ, nếu không phải biết biện pháp giải trừ nguyền rủa, hoàng tử ếch cũng sẽ không dính lấy công chúa nhỏ.
Thử hỏi có ai thời điểm hạ độc còn nói cho người trúng độc như thế nào giải độc?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro