Chương 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn: Wikidich

Editor: Miêu Yêu

   Dường như nhớ đến điều gì, hoàng tử ếch nói với Cố Thiển Vũ : "Đúng rồi phụ thân, con tính toán chờ qua sinh nhật Bạch Tuyết, sau đó cùng Sauron đi ra ngoài du lịch."
Cố Thiển Vũ: (=.=)
Tại sao nàng đột nhiên có cảm giác đứa con đẹp trai của mình sắp bị bắt cóc mất?
"Sauron đã gặp Bạch Tuyết rồi?" Cố Thiển Vũ đơ mặt hỏi hoàng tử ếch.
"Gặp rồi, hắn còn nói con rất giống Bạch Tuyết." Hoàng tử ếch cười nói, "Sauron thật đáng tin cậy, hơn nữa nhân phẩm cùng diện mạo đều phi thường tốt.  Phụ thân, không bằng đem Bạch Tuyết gả cho Sauron đi. "
Cố Thiển Vũ vỗ vỗ bả vai hoàng tử ếch, "Con đừng nhọc lòng làm gì, việc này ta tự có chủ ý."
Thấy Cố Thiển Vũ không quá đồng ý, hoàng tử ếch nhíu mày hỏi: "Phụ thân, người không vừa mắt Sauron sao? Con cảm thấy hắn thật tốt nha, kiếm thuật tốt, nhiều kiến thức, tuổi trẻ anh tuấn, hơn nữa cũng là một vị hoàng tử, cùng Bạch Tuyết thật xứng đôi. Quan trọng nhất chính là hắn có kiên nhẫn nghe Bạch Tuyết nói chuyện."
Công chúa Bạch Tuyết nói chuyện lắp bắp, người bình thường đúng là không có nhẫn nại cùng nàng nói chuyện phiếm.
"Có lẽ Sauron không thích Bạch Tuyết." Cố Thiển Vũ mỉm cười lặng lẽ nói.
"Bạch Tuyết xinh đẹp như vậy hắn còn chướng mắt?": Biểu tình Hoàng tử ếch khiếp sợ:

"Không được, con phải đi hỏi hắn một chút."

Nói xong hoàng tử ếch vô cùng lo lắng đi tìm Sauron.
Cố Thiển Vũ thủy nhìn bóng dáng hoàng tử ếch, bảo trì mỉm cười.
Bởi vì có Colin giám sát, đại hoàng tử không có cơ hội đi lâu đài của mỹ nhân, hắn đưa tất cả thiệp mời, liền bị Colin thúc giục trở lại.
Sau khi trở về đại hoàng tử nhìn thấy hoàng tử ếch được giải cứu ra, hắn vô cùng cao hứng, nghiêm túc cảm tạ Sauron một phen.
Càng ngày càng gần yến tiệc sinh nhật Công chúa Bạch Tuyết, Cố Thiển Vũ hạ lệnh cho mọi người không được khen Công chúa Bạch Tuyết xinh đẹp, quý tộc khen thì phạt một trăm đồng vàng, dân thường khen phạt một đồng vàng.
Cố Thiển Vũ làm như vậy đều vì Công chúa Bạch Tuyết suy nghĩ, vạn nhất nếu để  Hoàng Hậu nghe thấy, lại muốn giết Bạch Tuyết, vậy phiền toái rồi.
Quy định này của Cố Thiển Vũ quá kỳ lạ, ngay cả đại hoàng tử cũng không nhịn được hỏi Cố Thiển Vũ vì sao muốn ban bố một cái quy định như vậy.
"Làm vậy chủ yếu là vì Bạch Tuyết, ta không nghĩ nàng giống như công chúa nhỏ nước láng giềng, mỗi ngày được người ta ca ngợi, cuối cùng kiêu căng tự mãn." Cố Thiển Vũ nghiêm trang bắt bẻ.
Đại hoàng tử cũng biết chuyện hoàng tử ếch và công chúa nhỏ nước láng giềng , cho nên Cố Thiển Vũ giải thích vậy, hắn vẫn rất tán đồng.
Chờ đại hoàng tử đi, một thị vệ trung thành đề nghị Cố Thiển Vũ: "Nếu người không thích cô công chúa nhỏ kia, hay chúng ta mời nàng, chờ nàng thấy hình dáng thật của hoàng tử, nàng không chừng sẽ hối hận đến đứt ruột."
Cố Thiển Vũ nhàn nhạt nói: "Không cần."
Tuy rằng Cố Thiển Vũ không thích công chúa nhỏ, nhưng thật tình không cần thiết đánh mặt người ta, ai yêu đương mà không có tiêu chuẩn?
Một tên xấu xí lì lợm la liếm ở trước mặt ngươi, hỏi xem ngươi có phát điên lên không?
Chẳng sợ hoàng tử ếch ở trước mặt công chúa nhỏ có nỗi khổ, nhưng người ta không cần thiết phải lý giải nỗi khổ của ngươi.
Giúp ngươi là tình cảm, không giúp là lí trí. Cho nên không cần thiết bởi vì việc này trách cứ công chúa, nhưng Cố Thiển Vũ cũng sẽ không để hoàng tử ếch cùng nàng thâm giao.
Bởi vì Công chúa Bạch Tuyết muốn ăn sinh nhật, ngay cả Nhị hoàng tử cũng trở lại, tính toán chúc mừng sinh nhật cùng Công chúa Bạch Tuyết, nhưng hắn hiện tại quá xin lỗi mắt người nhìn, không ai nhận ra thân phận của hắn, cho nên bị thị vệ gác ở bên ngoài lâu đài ngăn cản.
Bất đắc dĩ nhị hoàng tử chỉ có thể cởi ra giày mình, bảo thị vệ giao cho Cố Thiển Vũ, nói Cố Thiển Vũ vừa thấy sẽ minh bạch.
"......" Thị vệ.
Thị vệ nhìn kia chiếc giày cũ nát kia: "Ngươi cho rằng quốc vương bệ hạ là người nào?"
"Đôi giày này là phụ...... Không phải, là quốc vương bệ hạ cho ta, ngươi giao cho hắn, hắn sẽ hiểu."

 Nhị hoàng tử tuy rằng diện mạo đáng khinh, nhưng giơ tay nhấc chân còn mang theo một loại quý khí, ngữ điệu nói chuyện không nhanh không chậm, vừa thấy liền biết được hưởng một sự giáo dục tốt đẹp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro