Chương 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nguồn: Wikidich

Editor: Miêu Yêu

Thị vệ nhìn nhìn nhị hoàng tử xấu xí, lại nhìn nhìn chiếc giày cũ đầy những lỗ vá kia, cuối cùng vẫn cự tuyệt nhị hoàng tử, bởi vì hình tượng hắn hiện tại rất giống một tên ăn mày.
Thấy thị vệ ngăn không cho hắn đi vào, nhị hoàng tử vô cùng bất đắc dĩ, thời điểm hắn chuẩn bị đi, cư nhiên nhìn thấy hoàng tử ếch.
Thấy hoàng tử ếch, nhị hoàng tử mắt sáng rực lên, sau đó mở miệng kêu tên hoàng tử ếch.
Nghe tiếng nhị hoàng tử, hoàng tử ếch quay đầu lại nhìn hắn: "Ngươi là ai? Tại sao giọng nói rất giống anh hai ta?"
Nhị hoàng tử rất muốn nói ta chính là anh trai ngươi, nhưng hắn đã thề trong vòng một năm không thể cùng bất kì ai bại lộ thân phận của mình, cho nên nhị hoàng tử chỉ có thể nhịn xuống.
"Ngươi có thể giúp ta cùng phụ thân ngươi báo một tiếng, ta muốn gặp hắn, ta là Pat, ngươi nói cho hắn tên này, hắn sẽ biết ta là ai." Nhị hoàng tử mở miệng.
Pat là tên mà Cố Thiển Vũ lấy cho nhị hoàng tử, nàng để nhị hoàng tử đi làm công ở nhà cô bé lọ lem dùng tên này.
Hoàng tử ếch kinh ngạc nhìn nhị hoàng tử:

"Giọng ngươi y hệt anh hai ta nhưng lại xấu hơn anh hai ta, hơn nữa xấu hơn rất nhiều."
"......" Nhị hoàng tử.
Nhị hoàng tử kéo kéo khóe miệng, sau đó tiếp tục nói: "Ngươi có thể giúp ta hay không?"
"Ngươi tìm phụ thân ta làm gì?" Hoàng tử ếch nhìn thoáng qua nhị hoàng tử, hắn cảm thấy cha mình không thể nào nhấc lên quan hệ với người trước mắt này.
"Ta không thể nói cho ngươi, ngươi nếu sợ quốc vương bệ hạ không muốn gặp ta, hãy giúp ta đem này chiếc giày này cho quốc vương bệ hạ, hắn thấy tự nhiên sẽ minh bạch." Nhị hoàng tử ôn tồn lễ độ mở miệng.
Hoàng tử ếch nghi hoặc lại nhìn thoáng qua nhị hoàng tử, sau đó tiếp nhận chiếc giày cũ nát:

"Được rồi, ta đi hỏi phụ thân ta một chút."
Chờ hoàng tử ếch cầm chiếc giày tìm tới, Cố Thiển Vũ vẻ mặt ngốc, nghe hoàng tử ếch nói bên ngoài có một người nam nhân thật xấu tìm nàng, Cố Thiển Vũ nháy mắt liền lĩnh ngộ.
"Ngươi kêu hắn vào đi." Cố Thiển Vũ nói với hoàng tử ếch.
"Hắn là ai ? Là quan hệ gì với người? Con như thế nào lại cảm giác giọng hắn rất giống anh hai?" Hoàng tử ếch một bụng tò mò.
"Con nít con nôi cái gì không nên hỏi không cần hỏi ! " :Cố Thiển Vũ phất phất tay:

"Chạy nhanh kêu hắn tiến vào! "
Cố Thiển Vũ càng không nói cho hắn, hoàng tử ếch càng tò mò tim gan cồn cào, nhưng cuối cùng hắn vẫn ngoan ngoãn đem nam nhân quần áo tả tơi kia tiến vào.
Chờ nhị hoàng tử đi vào, Cố Thiển Vũ liền đuổi hoàng tử ếch đi, đối phương rõ ràng không muốn đi, mỗi bướclưu luyến .
Cố Thiển Vũ làm bộ không thấy, thúc giục hoàng tử ếch chạy nhanh biến.
Sau khi hoàng tử ếch đi, Cố Thiển Vũ mới hỏi nhị hoàng tử, "Tại sao con hôm nay về rồi? Đã cảm thấy vất vả, cho nên không muốn cùng cô gái mang giày thủy tinh thành hôn nữa? Tưởng trở về tiếp tục làm hoàng tử?"
"Không phải, sắp sinh nhật Bạch Tuyết, con đã chuẩn bị cho nàng một phần quà sinh nhật." : Nhị hoàng tử do dự một chút, sau đó mở miệng:

"Lần này dù sao cũng là sinh nhật mười sáu tuổi của Bạch Tuyết, cho nên con muốn cùng nàng trải qua, con lặng lẽ tránh ở trong đám người thì được rồi."
Nghe nhị hoàng tử nói, Cố Thiển Vũ nội tâm phức tạp, đường đường là một hoàng tử điện hạ, ở nhà cô bé lọ lem làm cu li gần hai tháng, cư nhiên không có ý định rút lui, thật thích cô bé lọ lem đến như vậy?
Cố Thiển Vũ phái người điều tra qua, nhị hoàng tử đích xác không có lộ ra thân phận của hắn với người khác, hắn ở nhà cô bé lọ lem dọn chuồng ngựa, buổi tối cũng ngủ tại chuồng ngựa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro