Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nguồn convert : wikidich

Editor: Miêu Yêu

Chờ Joseph mang theo hai tên thợ dệt đi vào đại điện, Cố Thiển Vũ nâng mắt nhìn.
Hai kẻ lừa đảo ánh mắt mang theo tự tin cùng kiêu ngạo, thấy Cố Thiển Vũ chỉ là hơi hơi gật đầu một chút, "Thỉnh an quốc vương bệ hạ."
Lúc trước nguyên chủ đối với hai kẻ lừa đảo này tin tưởng không nghi ngờ, chính là bị loại tự tin ở hai người này hù ,còn tưởng rằng bọn họ thật sự có bản lĩnh dệt ra loại vải đẹp nhất trên thế giới.
Cố Thiển Vũ cũng không thèm để ý bọn họ lễ nghĩa không chu toàn, nàng mở miệng cười, "Nghe Joseph nói, các ngươi sớm đem quần áo làm tốt?"
"Quốc vương bệ hạ, gần nhất hai người chúng ta mặc kệ ban ngày hay ban đêm, vẫn luôn đều ở trong phòng dệt vải, quần áo thêm mấy ngày liền hoàn thành." Một cái kẻ lừa đảo mở miệng, khi nói chuyện hắn lộ ra bộ dáng mệt mỏi.
"Vậy là tốt rồi, ta tính toán ngày kia sẽ ngồi xe ngựa ra ngoài du ngoạn, ta hy vọng các ngươi có thể phía trước ngày kia đem quần áo hoàn chỉnh ." Cố Thiển Vũ cười nói.
"Bệ hạ, thời gian hai ngày quá gấp, chúng ta mấy ngày nay vẫn luôn bỏ hết sức lực." Một kẻ lừa đảo khác tỏ vẻ khó xử
Cố Thiển Vũ: (﹁﹁)
A ha ha , một cái đầu sợi cũng không có dệt ra, các ngươi bỏ lực cái con khỉ .
Cố Thiển Vũ thu liễm nụ cười , "Ta kêu các ngươi tới chính là làm quần áo, nếu ngày kia làm không xong, ta liền đem các ngươi treo lên trên cửa thành ."
Nghe thấy Cố Thiển Vũ nói, mí mắt hai kẻ lừa đảo mí đều nháy nháy, bọn họ cũng không dám trước mặt Cố Thiển Vũ bày ra bộ dạng cao nhân đắc đạo.
"Hai ngày nay các ngươi liền chỉ ở trong phòng dệt vải, đến khi đem quần áo hoàn thành thì mới được bước ra khỏi, ta sẽ cho người nhìn hai người các ngươi, nếu lười biếng, ngày kia không đưa ra quần áo, vậy đừng trách ta không khách khí." Cố Thiển Vũ lạnh lùng nói.
Nói xong Cố Thiển Vũ cho thị vệ đem hai cái kẻ lừa đảo đuổi về phòng dệt vải, nàng còn phái một đội thị vệ bên ngoài phòng dệt vải vây quanh ba tầng chật như nêm cối.
Cố Thiển Vũ ra lệnh thị vệ thay phiên trực ban, hai ngày này cần thiết để hai tên thợ dệt luôn ở bên khung cửi, buổi tối cũng không cho bọn họ ngủ, thậm chí không cho bọn họ cơm nước, trong hai ngày bắt buộc đưa ra được quần áo.
Cố Thiển Vũ biết bọn họ căn bản sẽ không dệt quần áo, nàng làm như vậy để chỉnh hai tên lừa đảo mà thôi.
Lấy thân phận quốc vương của nguyên chủ, muốn đùa chết hai kẻ lừa đảo quả thực dễ như trở bàn tay, cho nên Cố Thiển Vũ căn bản không cần lo lắng như thế nào ngược này hai kẻ lừa đảo mà hao tổn tinh thần, nàng có một trăm biện pháp làm cho bọn họ sống không bằng chết.
Chân chính khiến Cố Thiển Vũ ngứa móng tay chính là giả thiết của thế giới này, đây không phải thế giới của một câu truyện ngụ ngôn, càng không phải đúng cốt truyện "Bộ quần áo mới của hoàng đế".
Vị hoàng hậu trước của nguyên chủ sinh tổng bốn đứa con: ba trai, một gái. Sau khi vị cố hoàng hậu sinh xong tiểu công chúa, không bao lâu liền bệnh rồi lìa đời, sau đó nguyên chủ lại cưới một vị tân hoàng hậu.
Vị tân hoàng hậu này là phù thuỷ, tính cách tàn nhẫn hay ghen tị, nàng vẫn luôn đố kỵ vẻ đẹp của con gái nguyên chủ, cho nên luôn âm mưu muốn giết chết tiểu công chúa.
Tiểu công chúa có làn da trắng như tuyết, môi đỏ như son, tóc đen như gỗ mun, lớn lên khuynh quốc khuynh thành, tất cả mọi người đều gọi nàng là công chúa Bạch Tuyết.
"......" Cố Thiển Vũ.
Lần đầu tiên nghe phụ thân của công chúa Bạch Tuyết chính là quốc vương ngu ngốc trong truyện "Bộ quần áo mới của hoàng đế"
Nguyên chủ trừ bỏ là cha của công chúa Bạch Tuyết, người con cả của hắn càng thêm ghê gớm, đại hoàng tử là vị hoàng tử hôn tỉnh mỹ nhân ngủ trong tòa lâu đài
Mà nhị hoàng tử cầm một chiếc giày thủy tinh, tìm khắp cả nước cuối cùng tìm được cô bé lọ lem, hơn nữa cùng cô bé lọ lem thành hôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro