Chương 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn : Wikidich

Editor: Miêu Yêu

"Tạm thời không bán, bất quá tôi cũng biết quốc vương bệ hạ không phải loại người sẽ chiếm  tiện nghi người khác, năm đồng vàng tôi từ bỏ, không bằng ngài cho tôi một đồng vàng đi, tôi để Pat giúp ngài một tuần." Trong ánh mắt Anastasia mang theo chờ mong: 

"Ngài cảm thấy đâu?"

"Pat nhà các ngươi làm từ vàng? Làm công một tuần ta phải trả tận một đồng vàng?" Cố Thiển Vũ bộ dạng' muốn cắt cổ phải hay không '.
"Pat tuy rằng không phải làm bằng vàng, nhưng người xấu đến đặc biệt như vậy không nhiều lắm, dùng người như Pat cũng có thể thể hiện ngài không giống người thường." Anastasia cực lực đẩy mạnh tiêu thụ.
"......" Cố Thiển Vũ.
"......" Nhị hoàng tử.
"Xấu hoắc, ta không cần, ngươi mang hắn đi đi!" Cố Thiển Vũ mặt không cảm xúc nói.
Nghe Cố Thiển Vũ nói, Anastasia vô cùng mất mát, nàng cắn chặt răng mở miệng: "Không bằng ngài cho tôi mười đồng bạc cũng được, mười đồng bạc tôi để hắn giúp ngài làm việc một tuần."
Cố Thiển Vũ: (=.=)
Cảm giác trong mắt Anastasia này toàn là tiền, hoàn toàn là một thần giữ của.
"Không cần, một đồng tiền ta cũng không cần, chạy nhanh mang hắn đi, nhìn quá chướng mắt." Cố Thiển Vũ không kiên nhẫn phất phất tay.
"......" Nhị hoàng tử.
"......" Anastasia.
Chờ Anastasia mang theo nhị hoàng tử đi ra đại điện, nàng mới xoay người hung hăng đá hai chân nhị hoàng tử, "Đều tại ngươi hại ta tổn thất năm đồng vàng, ngươi bồi thường ta năm đồng vàng, bằng không không được rời đi nhà của chúng ta."
"Được, ta nhất định bồi thường cho nàng năm đồng vàng." Nhị hoàng tử cười nói, đôi mắt hắn nhìn Anastasia thật ôn nhu.
Anastasia còn đang rối rắm năm đồng vàng kia, nàng bực bội gãi gãi đầu : "Ta thật là ngốc, vì sai không cần năm đồng vàng, quá ngu xuẩn."
"Ngươi làm việc thật tốt cho ta, ngươi nếu không thể hiện ra giá trị của ngươi, ta sẽ bán ngươi." Anastasia trừng mắt nhìn nhị hoàng tử, "Ngươi ngoại trừ nuôi ngựa còn có thể làm gì? Ta cần thiết bổ khuyết tổn thất năm đồng vàng trở về."
"Chuyện khác ta không biết." Nhị hoàng tử tạm dừng một chút, sau đó ánh mắt sáng quắc nhìn Anastasia: "Nhưng ta có thể bảo hộ nàng."
"Ăn trộm ta còn có thể đánh chạy, làm gì cần ngươi bảo hộ? Thêm nữa ngay cả ta ngươi đều đánh không lại, dựa vào cái gì bảo hộ ta?" Anastasia trợn trắng mắt.
"Đó là ta không nỡ ra tay với nàng, kiếm thuật của ta rất tốt.": Nhị hoàng tử nghiêm túc nhìn Anastasia:

 "Ta nhất định bảo về nàng! Lấy sinh mệnh, sức khỏe, tiền tài của ta ra thề."

Anastasia sửng sốt một chút, sau đó quay đầu đi, hơn nửa ngày nàng mới sâu kín nói một câu: "Ta sẽ không thích ngươi, ta thích nhị hoàng tử điện hạ."
Nghe Anastasia nói, nhị hoàng tử đôi mắt rực rỡ lấp lánh:

 "Thật vậy sao?"

Anastasia không trả lời nhị hoàng tử, nàng tiếp tục đi về phía trước, chờ nàng đi nửa ngày cũng không thấy nhị hoàng tử đuổi kịp. Nàng quay đầu lại nhìn thoáng qua nhị hoàng tử, thấy hắn đứng tại chỗ ngây ngô cười.
"Còn thất thần làm gì, trở về cùng ta làm việc, ngươi còn thiếu ta năm đồng vàng đó!" Anastasia tức giận nói.
"Ta còn một việc không cùng quốc vương nói, nàng ở đây chờ một lát, ta liền trở về." Nhị hoàng tử cười nói với Anastasia.
"Ta đếm đến hai mươi, nếu ngươi chưa về, ta sẽ đem ngươi bán cho quốc vương." Anastasia hung ác mở miệng.
"Được, tới hai mươi ta sẽ trở về gấp." Nhị hoàng tử.
Anastasia lười biếng nói: "Hai mươi, đi thôi, cùng ta trở về !"
"......" Nhị hoàng tử.
"Nàng còn không đếm số đâu." Nhị hoàng tử thật bất đắc dĩ.
"Ta liền thích đếm số như vậy." Anastasia ngửa đầu ngang ngược nói: "Không phục sao?"
Nhị hoàng tử lắc lắc đầu, "Không có, nhưng ta thật sự tìm quốc vương bệ hạ có việc, lập tức liền trở về, thật !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro